Sáng ngày hôm sau, thời điểm thức dậy Diệp Phi nhớ tới chuyện đêm qua vẫn là không nhịn được có chút dư vị. Thực ra nếu bàn về quan hệ thân cận, Liễu Phượng Nghi cũng gần giống với Diệp Ngưng Sương, nhưng có lẽ bởi vì nàng là tỷ tỷ của nữ thần trong lòng mình, lúc làm chuyện kia cùng với nàng, Diệp Phi lại có được một loại cảm giác kích thích khác biệt. Nhớ lại đêm qua Liễu Phượng Nghi từ cực lực giãy dụa bỗng chuyển sang ra sức phối hợp cũng có chút quá nhanh, hơn nữa ở trong quá trình còn nói ra những lời như vậy, Diệp Phi cảm thấy rất có thể nàng đã biết người nọ chính là mình, có điều nàng lại không hề nói ra mà thôi, có lẽ nàng cảm thấy như vậy có thể càng thêm yên tâm và thoải mái hơn một chút, đã vậy mình cũng không cần phải nói phá nàng.
Bởi vì hai ngày nữa sẽ cùng tiểu di đi đến biên giới, hôm nay Diệp Phi cũng không đến trường, sau khi rời đi dưới sự lưu luyến của Diệp Vân Khinh, hắn cùng Liễu Quân Di đi tới chỗ quân doanh mà hắn đã từng ở lại nguyên một kỳ nghỉ hè.
Nhìn qua địa phương quen thuộc này, trong nội tâm Diệp Phi không khỏi có chút cảm khái, mặc dù thời điểm trở lại nơi này mới chỉ cách trước đó vừa vặn một tháng, nhưng trên người hắn cũng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, thời điểm đó mình yếu ớt đến mức ngay cả đi xa một chút cũng không đủ sức, nhưng hiện tại chỉ sợ tất cả những lính đặc chủng dưới trướng tiểu di cùng lên, cũng sẽ không phải là đối thủ của mình rồi.
- Đội trưởng!
Hai người Diệp Phi vừa mới tiến vào quân khu của chiến đội đặc chủng, hai nam nhân khoảng hơn ba mươi tuổi đeo quân hàm trung tá liền tiến lên chào đón, đầu tiên là hướng Liễu Quân Di cúi chào, sau đó vừa cười hì hì nhìn sang Diệp Phi vừa nói:
- Tiểu Mãn, ngươi cũng tới rồi ah.
- Trương thúc thúc, Lý thúc thúc.
Diệp Phi cũng tươi cười cùng bọn họ bắt chuyện, hai người này đều là trung đội trưởng của chiến đội đặc chủng, một người tên là Trương Cường, một người tên là Lý Vân, cùng với đại dượng của Diệp Phi là Lý Bân và một vị trung đội trưởng khác, bốn người đều là bộ hạ đắc lực nhất của Liễu Quân Di. Chiến đội đặc chủng không giống những nơi khác, vài vị đội phó này mặc dù quân hàm cũng không thấp, nhưng ngoại trừ đội trưởng Liễu Quân Di ra, đều không có đặc quyền gì, ký túc xá cũng đều là loại ký túc xá lớn dành cho mười người này, lúc trước thời điểm Diệp Phi ở lại nơi này, chính là cùng Trương Cường và Lý Vân ở chung một cái ký túc xá đấy, cho nên cũng thân quen với bọn họ hơn một ít so với những người khác.
- Trương Cường, Lý Vân, đồng chí Diệp Phi cũng là một thành viên trong hành động lần này của chúng ta, các ngươi hãy dẫn hắn đi làm quen với những vấn đề cần chú ý trong lúc tác chiến, mặt khác cũng để cho hắn tiếp xúc với các loại súng ống một chút.
Sau khi đến quân khu, Liễu Quân Di cũng không còn dáng vẻ tiểu nữ nhi giống như lúc ở nhà, lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc giống như thường ngày, mà ngay cả xưng hô với Diệp Phi cũng thay đổi.
- Rõ!
Trương Cường cùng Lý Vân lớn tiếng đáp lại, đợi cho Liễu Quân Di đã đi xa, lập tức cười hì hì hỏi Diệp Phi:
- Tiểu Mãn, ngươi cũng muốn đến biên cảnh chơi sao?
Diệp Phi cười nói:
- Đúng vậy a, mẹ ta nói ta còn nhỏ, cũng nên ngoài trải nghiệm nhiều một chút, vậy nên để cho tiểu di dẫn ta đi cùng.
Trương Cường cười ha ha nói:
- Vận khí của ngươi thật không tệ ah, còn có thể đi cửa sau, phải biết là, trong chiến đội chúng ta có thật nhiều người muốn đi cũng không được đấy.
Diệp Phi trông thấy bộ dạng thoái mái kia của bọn họ, không khỏi nhắc nhở:
- Nghe nói hành động lần này có chút nguy hiểm đấy, vì cái gì còn có nhiều người muốn đi như vậy?
Lý Vân cười nói:
- Nguy hiểm đương nhiên là không thể tránh khỏi, bất quá chúng ta làm quân nhân, đặc biệt còn là đội viên chiến đội đặc chủng, làm sao có thể sợ nguy hiểm được? Hơn nữa, chẳng phải là một đám phần tử khủng bố thôi sao, chúng ta còn không đến mức sợ bọn chúng.
Trương Cường cũng cười nói:
- Đúng vậy a, Tiểu Mãn, đến lúc đó ngươi hãy ở lại bên người Trương thúc thúc, cam đoan ngươi một chút việc cũng sẽ không có!
Diệp Phi thầm thở dài một tiếng, xem ra bọn họ cùng giống như tiểu di, đều không quá coi trọng đối với chuyện lần này ah, nhưng suy đoán của mình lại không thể cùng bọn họ nói rõ, bằng không liền trở thành nhiễu loạn quân tâm rồi, đành phải ngầm hạ quyết định, đến lúc đó nhất định phải bảo vệ những quân nhân đáng yêu này thật tốt, dù sao lần này chiến đội đặc chủng của Vọng Hải cũng chỉ xuất ra 50 người, đương nhiên là do mình và tiểu di chiếu cố, cũng không nên có bất cứ vấn đề gì, về phần người của nơi khác, đành phải để cho bọn hắn tự cầu nhiều phúc.
Vừa hướng bên trong đi tới, Trương Cường và Lý Vân cũng vừa giảng giải cho Diệp Phi một chút hạng mục công việc cùng với kỹ xảo cần chú ý trong lúc tác chiến, tuy rằng hiện tại Diệp Phi ở mặt tri thức cơ hồ cũng đã không người có thể bằng, một số vấn đề ở phương diện quân sự hắn cũng có chút hiểu rõ, nhưng dù sao vẫn chỉ là lý luận suông, nơi nào có thể vượt qua những người có kinh nghiệm huấn luyện thậm chí là trải qua chiến trường như bọn họ? Cho nên rất nhiều lời nói của bọn họ cũng làm cho Diệp Phi cảm thấy hai mắt tỏa sáng, đối với việc bảo vệ chu toàn cho bọn họ trên chiến trường cũng càng có lòng tin hơn rồi.
Trong lúc bất tri bất giác, ba người đã đi dạo hơn nửa quân doanh, đi đến gần khu tập bắn, dọc theo con đường này mọi người trông thấy Diệp Phi cũng vô cùng thân mật mà tiến liên chào hỏi hắn, nơi này tổng cộng có khoảng 500 người, mà hắn lại là cháu trai của đại đội trưởng mà mọi người kính nể, cho nên ở trong hai tháng kia cũng đã vô cùng quen thuộc cùng những nơi này rồi.
Trương Cường đột nhiên ồ lên một tiếng nói:
- Tiểu Mãn, hình như thân thể của ngươi tốt hơn rất nhiều so với trước kia ah?
Phải biết rằng, nơi này mặc dù cũng không có nhiều người cho lắm, nhưng bởi vì là quân đội đặc chủng, nên vẫn tương đối được ưu đãi đấy, bởi vậy quân khu này thật sự cũng không nhỏ, lúc trước Diệp Phi có thể đi được một nửa đã là không tệ rồi, nhưng hiện giờ bọn họ quanh quẩn hơn nửa vòng, Diệp Phi lại vẫn là mặt không đỏ hơi thở không gấp, điều nay sao có thể làm cho Trương Cường không kinh ngạc.
Trương Cường vừa nói như vậy, Lý Vân cũng phát hiện sự khác lạ của Diệp Phi, cười nói:
- Đúng vậy a, Tiểu Mãn giống như thật sự mạnh hơn so với trước kia rất nhiều, có phải là trong một tháng này gặp được chuyện tốt gì không?
Tuy rằng rất thân thiết với hai người bọn họ, hơn nữa cũng tuyệt đối tin tưởng bọn họ, nhưng Diệp Phi cũng không tiện đem chuyện của mình nói cho bọn họ nghe, cho dù là lấy lý do trong nhà có một ít công pháp cũng không thể nói ra, dù sao công pháp lợi hại như vậy, nếu như truyền ra, chỉ sợ từ nay về sau mình sẽ đều không được yên ổn, vì vậy cười nói:
- Làm gì có kỳ ngộ gì ah, chỉ là sau khi ta ngây người hai tháng ở đây, thân thể liền khá hơn một chút, sau khi trở về có thể luyện một chút công phu do mụ mụ dạy rồi, cho nên mới được như vậy đấy.
Trương Cường và Lý Vân đều là trợ thủ đắc lực của Liễu Quân Di, tự nhiên cũng biết Liễu gia các nàng có một bộ võ công gia truyền, nghe Diệp Phi nói như vậy, một chút hoài nghi cũng không có, hơn nữa cũng đều vì thực lực của Diệp Phi tăng lên mà cao hứng, Trương Cường cười lớn nói:
- Trách không được lần này đội trưởng lại cho ngươi tham gia, thì ra Tiểu Mãn của chúng ta hiện giờ cũng đã là cao thủ.
- Ta sao có thể xem như cao thủ gì a, giờ mới bắt đầu luyện mà thôi.
Diệp Phi cười cười, khiêm tốn đáp lại một câu, lại không biết một câu khiêm tốn này của hắn vài ngày sau lại thiếu chút nữa để cho Lý Vân vứt bỏ một mạng, về sau càng làm cho một cô gái hận đến nghiến răng nghiến lợi đối với hắn, đương nhiên đây cũng là chuyện của sau này.
- Phía trước chính là bãi tập bắn rồi, Tiểu Mãn có hứng thú đi thử hay không ah?
Lý Vân nhận thấy Diệp Phi dường như không muốn tiếp tục dây dưa tại vấn đề này, vì vậy nói đến chuyện hắn cảm thấy hứng thú.