Sau khi tại nơi này kiến thức hết thảy, Diệp Phi liền có một cái ý tưởng, đó là nếu Liễu gia đã có chỗ cố kỵ không thể trực tiếp trợ giúp cô nhi viện này, vậy thì mỉnh dứt khoát mở một cái công ty đến trợ giúp đi. Có điều, cái ý nghĩ này của hắn cũng là nhất thời sinh ra đấy, trước kia cũng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày muốn mở công ty của riêng mình, cho nên trong lúc nhất thời có chút tìm không được đầu mối, trọng yếu nhất là không tìm được một người có kinh nghiệm đến quản lý thứ này. Dù sao người này không thể trực tiếp lấy ra từ trong nhà, mà ngoại nhân thì lại không thể tín nhiệm, còn chính hắn lại là đối với mấy cái này dốt đặc cán mai đấy, hiện tại có vị Tuyết Nhi tỷ trong truyền thuyết này, liền không thành vấn đề rồi.
Có lẽ có người sẽ hoài nghi, Diệp Phi dựa vào cái gì cho rằng chỉ cần có nhân viên quản lý liền yên ổn hết thảy, dù sao mở công ty cũng phải cần không ít tiền đấy, nhưng là, trên cái thế giới này còn có người có thể sở hữu càng nhiều tiền so với hắn sao? Dựa vào kỹ thuật của hắn, toàn bộ thế giới chỉ sợ đều giống như một cái kho hàng, muốn lấy bao nhiêu tiền thì có bấy nhiêu, căn bản không cần bận tâm vì điều này.
Sau khi quyết định chuyện này, ý định của Diệp Phi lại lớn ra một ít, không phải hiện giờ đang có người muốn đối phó với nhà mình sao? Nếu vậy mình liền làm ra một cái công ty siêu to khổng lồ, âm thầm trợ giúp nhà mình, như vậy không phải là nhất cử lưỡng tiện? Về phần vì cái gì hắn không trực tiếp đem tiền cho nhà mình, mà lại muốn âm thầm tương trợ, kỳ thật hắn cũng có nổi khổ tâm riêng của mình đấy, trước kia bởi vì vấn đề thân thể, hắn chỉ có thể thổ lộ tâm tình của mình trên mạng Internet, cho nên làm việc kiêu ngạo vô cùng, thậm chí không chỉ xâm lấn cơ quan tình báo trung ương của đế quốc kia một lần, thậm chí sau khi ở bên trong quấy rối một phen còn để lại danh hào của mình, khiến đế quốc kia đem hắn xếp vào sổ đen mà truy nã, mà làm quốc gia mạnh nhất thế giới, chính là có không ít tay sai đấy, ví dụ như đất nước phía đông kia, cho nên danh hào Weakling _ "kẻ yếu đuối" này của Diệp Phi thoáng cái liền trở thành đối tượng truy bắt của mười mấy quốc gia, tuy nhiên bởi vì kỹ thuật của hắn thật cao minh, những quốc gia kia thậm chí ngay cả hắn là người nước nào cũng không thể làm rõ được, lại càng không cần phải nói tìm được hắn rồi.
Chỉ là không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, dù sao trên đời này không có tường không lọt gió, Diệp Phi còn là không dám bốc lên cái phong hiểm này, hai nhà Diệp-Liễu tại Vọng Hải mặc dù có thể một tay che trời, nhưng ra khỏi Vọng Hải, tất nhiên không thể tùy ý như vậy được rồi, chỉ là ở trong nước, cũng có không ít những thế gia mạnh hơn bọn họ, lại càng không cần phải nói đến đắc tội mười mấy quốc gia rồi.
Hiện tại tốt lắm, có công ty sắp thành lập này làm ngụy trang, dù cho có ai biết công ty này là do Diệp Phi mở, cùng lắm cũng sẽ cho rằng hắn cầm tiền trong nhà ra chơi đùa mà thôi, không có ai sẽ hoài nghi điều gì.
Nhìn thấy Diệp Phi trầm tư, người bên cạnh cũng đều không nói, đám Mao Tử lại là có chút khẩn trương, Diệp Phi nhất định là đang nghĩ đến chuyện của cô nhi viện đấy, đây chính là chuyện liên quan đến vận mệnh của hơn một trăm đứa bé a, bon họ cũng không thể không khẩn trương, mà Diệp Vân Khinh và Lâm Linh lại là lần đầu tiên chứng kiến loại bộ dạng nghiêm túc này của Diệp Phi, trong lúc nhất thời không khỏi có chút si mê, đồng thời cũng ý thức được, thiếu niên cực kỳ nhu nhược trước kia không biết từ khi nào cũng đã trưởng thành một nam tử hán đỉnh thiên lập địa rồi, điều này làm cho các nàng đối với hắn yêu thương càng sâu.
Trước kia các nàng ưa thích Diệp Phi, nhiều ít còn có một chút quen thuộc với vẻ bình thường hắn, nhưng bây giờ cũng không giống rồi, dù sao một cái thiếu niên bình thường bị các nàng đùa giỡn, thậm chí là tùy ý khi dễ, tại thời khắc mấu chốt lại bộc lộ tài cán vì các nàng chọc ra một mảnh bầu trời, nam nhân như vậy, lại có nữ hài tử nào sẽ không thích? Đặc biệt là Diệp Vân Khinh, tại ý nghĩ yêu thương dâng lên, thậm chí phía dưới đã có chút ướt, thầm nghĩ lại để cho hắn hung hăng làm mình một phen, cũng tốt thổ lộ ý nghĩ yêu thương điên cuồng của mình đối với hắn.
Cắt đứt Diệp Phi trầm tư, cũng không phải bọn người Diệp Vân Khinh, mà là một hồi huyên náo từ bên ngoài truyền đến, tiếp theo cửa vào đã bị người dùng đại lực đẩy ra, một nữ hài tử đại khái mười ba mười bốn tuổi xinh đẹp lanh lợi như tinh linh, một bên kêu to bà nội một bên vọt thẳng tiến vào, thời điểm chứng kiến những người trong phòng, không khỏi sửng sốt một chút, lại lập tức chạy đến bên người Mao Tử, cười nói:
- Ca ca, ngươi tại sao lại trở về rồi?
- Đây là thân muội muội của, nhũ danh gọi Nha Nha.
Mao Tử trước tiên giới thiệu một chút nữ hài cho ba người Diệp Phi, sau đó mới hỏi nàng:
- Có chuyện gì mà ngươi cao hứng như vậy a?
- Hôm nay chúng ta thu hoạch rất lớn đấy!
Nha Nha hoa chân múa tay nói:
- Nhà máy kia có một cái máy móc bị bỏ phế, kết quả sau khi chúng ta mang về mở ra, phát hiện trong đó thậm chí có hơn một trăm cân đồng đỏ, Tuyết Nhi tỷ tỷ nói có thể bán được hơn năm ngàn khối đấy.
Ba người Diệp Phi chứng kiến Nha Nha liền có chút ngẩn người, bọn họ như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, cái gia hỏa Mao Tử bộ dạng lưu manh này vậy mà lại có một muội muội xinh đẹp như vậy, nếu như lại để cho nàng lớn lên một chút, chỉ sợ so với Diệp Vân Khinh cùng Lâm Linh cũng không kém đi nơi nào rồi, chỉ là nghe được lời sau của nàng, trong lòng lại có chút chua xót, chỉ là năm nghìn khối mà thôi, vậy mà có thể làm cho một cô gái xinh đẹp cao hứng đến nước này, ba người Diệp Phi từ nhỏ cũng chưa từng vì chuyện tiền nong mà bận tâm qua, có thể đúng là bởi vì dạng này, mới càng làm cho bọn họ cảm thấy chua xót, một cái nữ hài đáng yêu như linh tinh như vậy, vốn hẳn là nên tại trong ngực cha mẹ làm nũng đấy, chính là nàng lại phải lo nghĩ đi làm những việc nặng nhọc kia, mục đích chỉ vì để cho các ca ca tỷ tỷ cùng cô nhi viện có đủ tiền đến trường.
Diệp Vân Khinh nhìn qua Nha Nha hoạt bát đáng yêu, phảng phất thấy được mình của mấy năm trước, trong nội tâm đối với nàng cực kỳ ưa thích, cười nói:
- Nha Nha, tới cùng tỷ tỷ trò chuyện được không?
- Ân!
Có lẽ là hoàn cảnh sinh trưởng quan hệ, Nha Nha đối mặt với Diệp Vân Khinh lạ lẫm cũng không có một điểm câu nệ, đi đến bên người nàng ngồi xuống hỏi:
-Tỷ tỷ, ngươi cũng là đồng học của ca ca ta giống mấy người đầu trọc ca ca sao?
Diệp Vân Khinh cười nói:
- Đúng vậy a, tỷ tỷ nghe ca ca ngươi nói hắn có một cái muội muội rất xinh đẹp, cho nên hôm nay tỷ tỷ liền đi cùng hắn tới xem ngươi, hiện tại xem xét, ca ca ngươi quả nhiên không khoác lác a.
Nha Nha cực kỳ thông minh, vậy mà thoáng cái chợt nghe ra Diệp Vân Khinh đang nói dối, nhíu cái mũi nhỏ nói:
- Mới không phải đâu, ca ca ta sẽ không khen ta, hắn toàn nói ta là quỷ tinh quái.
Chứng kiến ánh mắt nghi hoặc của Diệp Vân Khinh, Mao Tử có chút xấu hổ cười cười, nói:
- Các ngươi không nên bị của vẻ ngoài của nàng lừa gạt, nha đầu kia là một cái cực kỳ tinh quái, rất ưa thích đùa cợt người khác đấy.
- Chú ý lại nói bậy lát nữa ta liền sửa chữa ngươi!
Nha Nha hướng về phía ca ca của mình quơ quơ nắm tay nhỏ, lại quay đầu hỏi Diệp Vân Khinh nói:
- Tỷ tỷ, các ngươi theo ca ca ta đến nơi này nhất định là có chuyện gì a, bằng không hắn cũng sẽ không về nhà giữa trưa đấy.
Trong nội tâm Diệp Vân Khinh có chút ngây ngẩn, cô bé này mới bao nhiêu tuổi nha, như thế nào lại thấu triệt sự tình như vậy? Xem ra ngoại trừ thông minh, còn cùng kinh nghiệm của nàng có quan hệ, cười cười nói:
- Cái này ta quả thật không rõ ràng lắm, ngươi phải hỏi ca ca ta a.
Nói xong liền chỉ chỉ Diệp Phi.
Nha nha quay đầu hướng Diệp Phi nhìn lại, lại kinh hô:
- Hắn là ca ca của ngươi? Lớn lên cũng quá đẹp a? Ngươi nếu không nói, ta còn tưởng hắn cũng là một vị tỷ tỷ giống như ngươi đâu.