Trong nháy mắt, Thu Đồng có xung động muốn cướp lấy súng từ trong tay nữ cảnh sát bên cạnh bắn Hạ Chí một phát, bản lĩnh nói hươu nói vượn của gia hỏa này thật sự đạt tới trình độ mặt không đổi sắc, ai hẹn buổi tối gặp hắn?
Hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, Thu Đồng quay đầu nhìn về phía hai cảnh sát bên cạnh, mở miệng nói: "Vị này chính là Hạ Chí lão sư các ngươi muốn tìm, các ngươi trực tiếp nói chuyện với hắn đi."
Lưu lại những lời này, sau đó Thu Đồng xoay người rời đi, nàng cảm thấy bản thân mình vẫn nên rời đi thì tốt hơn, nếu không sợ rằng mình lại bị tên hỗn đản Hạ Chí này đùa giỡn.
"Đồng Đồng, buổi tối gặp." Hạ Chí nhìn bóng lưng Thu Đồng, cười hì hì, sau đó hắn mới nhìn về phía hai cảnh sát: "Hai vị cảnh quan, ta không phạm phải lỗi gì chứ? Nếu như các ngươi không tới để bắt ta, vậy hay là các ngươi trở về đi thôi, bởi vì đợi lát nữa ta còn phải hẹn hò với bạn gái, rất bận rộn."
Hai cảnh sát lập tức ngạc nhiên một trận, bọn hắn làm cảnh sát lâu như vậy rồi, đây vẫn là lần đầu tiên bọn hắn gặp phải loại người bọn hắn còn chưa lên tiếng, đối phương đã biết rõ tình huống. Cho dù người này vội đi hẹn hò với bạn gái, cũng không cần vội vã như vậy chứ?
Hai cảnh sát đều vô thức nhìn Thu Đồng cách đó không xa, nữ cảnh sát có vẻ ngoài cũng không tệ nhưng vẫn có chút đố kị, ngược lại nam cảnh sát thì thầm nói, gia hỏa này tìm được một mỹ nữ vừa đẹp lại vừa lạnh lùng như vậy làm bạn gái, dù có gấp gáp một chút ngược lại vẫn có thể hiểu được.
"Hiện tại mới hơn ba giờ, ngươi gấp cái gì?" Thu Đồng đột nhiên ngừng lại, xoay người tức giận nói với Hạ Chí.
Vốn dĩ Thu Đồng quyết định mặc kệ chuyện này, nhưng lúc này, đột nhiên nàng thay đổi ý đồ, tên hỗn đản này thích giả vờ, vậy nàng cũng sẽ giả vờ một chút.
"Hai người cảnh quan này có chuyện tìm ngươi hỗ trợ, ngươi nên đi theo bọn họ xem thử trước." Khi Thu Đồng nói ra câu này, trong lòng có chút khoái trá, nếu tên lưu manh chết bầm này đã muốn giả bộ làm bạn trai nàng, vậy hiện tại nàng sẽ giả bộ nàng là bạn gái hắn, yêu cầu hắn đi làm việc!
Lời của Thu Đồng vừa ra, hai cảnh sát lập tức cảm kích Thu Đồng, người tốt, bọn hắn đang lo bản thân khó có thể thực hiện công việc đây.
"Được rồi, hai vị cảnh quan, nếu Đồng Đồng nhà ta đã mở lời, vậy chúng ta đi thôi. Chỉ có điều lời không hay phải nói trước, mặc kệ có chuyện gì xảy ra, tới sáu giờ tối ta nhất định phải trở về." Hạ Chí lập tức đáp lại thật sảng khoái, một bộ bạn trai ngoan sẽ nghe lời bạn gái.
Hai cảnh sát đều có chút cạn lời, bọn hắn còn chưa nói bọn hắn tới vì chuyện gì đâu.
"Cảm ơn Hạ lão sư phối hợp, thật ra chúng ta tới là vì một đệ tử của ngươi." Nam cảnh sát mở miệng, "Ngươi có một học sinh tên Cao Tuấn, đúng không?"
"À, xem như có, làm sao vậy?" Hạ Chí tùy ý hỏi.
Mà bên kia, Thu Đồng cũng có chút buồn bực, tại sao lại là Cao Tuấn?
Thật ra Thu Đồng cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc hai cảnh sát này tới làm gì, bọn hắn chỉ nói tới tìm Hạ Chí cần hỗ trợ, mà khiến Thu Đồng tương đối buồn bực là, hiện tại trong trường trung học phổ thông Minh Nhật, mặc kệ là ai không tìm được Hạ Chí đều sẽ trực tiếp tìm đến nàng, bởi vì mỗi người đều biết nàng là bạn gái của Hạ Chí, vì vậy đương nhiên nàng nên biết Hạ Chí ở đâu. Mà càng khiến Thu Đồng buồn bực là, rõ ràng nàng thực sự biết Hạ Chí ở đâu. Cho nên, mặc dù rất không tình nguyện, nhưng nàng vẫn dẫn theo hai cảnh sát này đến ký túc xá một chuyến.
Gần đây trường học xảy ra nhiều chuyện, gia hỏa Hạ Chí này lại động một chút là đánh người, Thu Đồng cảm thấy có thể tạo quan hệ tốt với cảnh sát cũng là chuyện nên làm, nói không chừng ngày nào đó lại có thể cần dùng tới.
"Hạ lão sư, là như vậy, Cao Tuấn đang chuẩn bị nhảy lầu, chúng ta hy vọng ngươi có thể đi khuyên hắn ta một chút." Lúc này nữ cảnh sát tiếp lời.
Nhảy lầu?
Thu Đồng lại cảm thấy buồn bực, có lầm hay không, sao hắn ta lại nhảy lầu?
"Nhảy lầu?" Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy kinh ngạc, "Cao Tuấn lại có cả gan đi nhảy lầu? Vậy để cho hắn ta nhảy đi, loại củi mục này chết cũng tốt."
Trên mặt hai cảnh sát đều lộ ra biểu tình cổ quái, quả nhiên vị Hạ lão sư này có quan hệ không tốt với học sinh tên Cao Tuấn kia, nhưng Hạ lão sư cũng trực tiếp quá đi, thân là lão sư, lại có thể để học sinh của mình đi tìm chết, đúng là không tốt lắm.
"Hạ lão sư, chúng ta cũng biết hẳn quan hệ giữa ngươi và Cao Tuấn cũng không tốt lắm, bởi vì Cao Tuấn vẫn luôn đứng đó chửi ngươi..." Vẻ mặt nữ cảnh sát rất cổ quái.
"Tên củi mục kia lại dám mắng ta?" Hạ Chí ngắt lời nữ cảnh sát, vẻ mặt không quá vui vẻ, "Đi thôi, dẫn ta đi, ta đi đánh tên củi mục kia một trận lại nói tiếp!"
"Ách, này… được rồi, Hạ lão sư, chúng ta tới hiện trường trước." Nữ cảnh sát thật không nghĩ tới Hạ Chí lại vì lý do này mà lập tức quyết định đi, nhưng mặc kệ thế nào, tước hết vẫn nên dẫn Hạ Chí tới nơi Cao Tuấn muốn nhảy lầu trước đã. Phải biết rằng lúc đầu nàng cũng chỉ phụ trách tìm người tới mà thôi.
"Đi nhanh đi, ta còn vội trở về hẹn hò!" Hạ Chí thúc giục hai cảnh sát, nói xong chính bản thân hắn dẫn đầu đi về phía thang máy.
Thu Đồng không nhịn được lại trừng mắt liếc Hạ Chí, gia hỏa này thực sự diễn kịch tới nghiện rồi, nói cứ như nàng thật sự có hẹn với hắn vậy!
Bốn người vào thang máy, rất nhanh đã xuống tầng, Hạ Chí lại cười xán lạn với Thu Đồng: "Thân yêu, tối gặp."
Mau chóng rời khỏi thang máy, Hạ Chí nhanh chóng rời khỏi ký túc xá giáo viên, đương nhiên hai cảnh sát cũng đuổi theo hắn, về phần Thu Đồng, nàng không tiếp tục đi với bọn hắn.
Thấy Hạ Chí đi chừng mười mấy mét, đột nhiên Thu Đồng nghĩ tới một việc, vội vã kêu một tiếng: "Này, chờ đã!"
Hạ Chí dừng bước lại, cười cười với hai cảnh sát: "Xấu hổ, hai vị chờ một lát, bạn gái ta có chuyện muốn nói riêng với ta."
Nói xong, Hạ Chí nhanh chóng đi tới bên cạnh Thu Đồng, sau đó nhỏ giọng: "Đồng Đồng, có chuyện gì không?"