Giọng nói chợt vang lên bên cạnh, mang mùi vị trêu chọc, mỹ nữ giật nảy mình quay sang, ngay sát bên cạnh cô, chỉ cách một hai bước chân, trong sắc trời nhá nhem tối, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một nam tử.
“ Anh là ai, có bệnh à?” Mỹ nữ lạnh lùng nói một câu, giả vờ không quen biết quay người đi luôn:
Giọng nói bên cạnh thong thả đi theo:” Vừa rồi còn hôn honey mà em đã quên rồi hay sao? Không phải nói đêm nay chiều anh à, sao lại đi mất thế?”
“ Phì ...” Mỹ nữ nhổ nước bọt, ngoa ngoắt đáp lại:” Mồm đầy mùi thịt dê, hôn một cái thiếu chút nữa làm bà cô đây nôn ra ngoài ... Cảnh cáo anh, tránh xa tôi ra một chút, bà cô đây hôm nay lỗ lớn, anh nên biết điều đi.”
Nói xong đi nhanh hơn, sắp tới chỗ dừng xe để vẫy taxi, lòng lạnh toát, cái tên đó, chính là cái tên trong nhà ăn cô cấp sinh trí hôn mấy cái gọi honey vẫn cứ đủng đỉnh theo sau. Mỹ nữ lúc này giận thật rồi, ngón tay ngọc chĩa vào mặt Soái Lãng, đanh giọng cảnh cáo:” Đừng theo tôi, nếu không tôi hô phi lễ đấy.”
Chà, mỹ nữ biến thành nữ lưu manh rồi, Soái Lãng cho một câu nghẹn luôn:” Được, hô đi, anh đỡ phải đưa em tới đồn cảnh sát, đừng nghĩ anh đây không biết cô em làm cái gì nhé?”
Mỹ nữ mặt thoáng biến sắc, người hơi khựng lại, nam nhân đó so với tên ngốc háo sắc trong quán mỳ như biến thành người khác hẳn vậy, ánh mắt sắc bén đó, nụ cười nửa miệng, điệu bộ dửng dưng, đâu phải là con chim non mới ra đời.
Mình nhìn nhầm người rồi.
Màn đêm đang từ từ buông xuống phủ bóng lên sự náo nhiệt ồn ã của đại lộ Trung Châu, mang tới một phong tình khác biệt hoàn toàn so với buổi sáng, tám làn xe chạy theo hai hướng, dòng xe cộ nhìn từ xa như những vệt sao băng kéo dài.
Trên vìa hè rộng rãi, từng ngọn đèn đường bật sáng soi sáng từng khuôn mặt tất bật trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, không ai để ý đến cặp đôi kỳ lạ đứng đó.
Soái Lãng không ngờ nữ nhân này rời khỏi quán mỳ lại chưa đi ngay, xem ra rất tự tin vào kế hoạch của mình, đó là điều tất nhiên, cô ta kiếm được con ma thế mạng tốt vậy cơ mà, từng bước tiến tới thách thức:” Hô đi, mau hô đi, thời buổi này đúng là điên đảo hết cả, cô em phi lễ anh, làm anh đầu óc choáng váng, rồi lại quay sang tố cáo anh à? Trên đời này chuyện ngon lành do em chiếm hết sao?”
“ Ok, ok ... Xin lỗi, thế được chưa? Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, anh cũng đâu thiệt thòi gì, đừng được nước lấn tới, đó là nụ hôn đầu của tôi đấy.” Mỹ nữ hơi sợ rồi, đưa tay ngăn Soái Lãng tiếp tục tiếp tới, bản thân lùi lại mấy bước:
Soái Lãng thăm dò thế thôi, đứng lại nhìn kỹ cô gái thay đổi hẳn con người dưới ánh đèn, lau hết on phấn mà không mất đi phần xinh đẹp, thậm chí càng thêm vẻ thanh thuần, tặc lưỡi:” Mỹ nữ, kiểu ăn mặc này của em trông càng đẹp hơn đấy, em làm gì mà sợ tới đồn cảnh sát như thế?”
Một lời đánh thức người trong mộng, mỹ nữ đứng ngay lại, lòng trấn định hẳn, chẳng qua vừa rồi qua bất ngờ làm hơi bấn loạn thôi, giờ lấy lại bình tĩnh, thái độ thay đổi hẳn, nhếch môi khinh khỉnh:
” Đúng, tôi làm cái gì chứ? Tôi chẳng làm cái gì hết, tôi sợ cái gì? Đừng bám theo bà cô đây nữa, có kiểu tán gái náo như thế không hả? Không nhìn lại bản thân mình đi, tôi nhắm mắt lại tóm bừa một người đều cao ráo đẹp trai hơn anh. Tôi nói này, anh từ Hoa Quả Sơn xuống đấy à? Hầu tinh thì cũng chỉ là khỉ mà thôi ... Xì, bằng vào bộ dạng đó mà không biết xấu hổ bám theo chị đây, cho anh tới hôn tôi, anh còn phải kiễng chân lên cơ, không biết nhục à?”
Giọng rất lớn, trực tiếp chỉ thẳng mặt Soái Lãng mắng cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, người đi đường nghe thấy che miệng cười né tránh. Cô nàng đáo để ngoa ngoắt thật, chàng trai đâu phải thấp đến thế, vấn đề là cô gái thực sự quá cao, hai người bọn họ đứng đối diện cách nhau có vài bước, chàng trai đúng là thấp hơn cô gái nửa cái đầu.
Mấy câu này gần như đả kích Soái Lãng mất sạch thể diện, mỹ nữ kia thấy y mặt sa sầm, mừng thầm trong lòng, bị đả kích thành như thế ai chẳng tổn thương còn mặt mũi nào bám theo mình nữa, còn không mau mau ra góc tường ngồi đếm kiếm đi, đắc ý bỏ đi, bước chân nhẹ thêm vài phần.
Trong lòng còn nghĩ, đang sợ hết hồn, tên ngốc đó lại đi nhắc nhở mình, bắt trộm bắt tang vật bắt gian thì bắt cả đôi, còn bắt lừa đảo thì phải bắt ở hiện trường, mà bây giờ người bị lừa e còn chẳng biết chuyện gì xảy ra nữa là ... Lo lắng duy nhất là có cái đuôi bám theo, mỹ nữ ngay cả gọi taxi cũng không dám, đi nhanh hơn, rời con đường này càng xa càng an toàn, cắt đuôi trước rồi tính ...
Bước chân nhanh hơn, trên vỉa hè vang lên tiếng gót giày dễ nghe, đôi chân thon dài miên man, vòng eo kiến nhỏ nhắn, mái tóc chấm vai. Dưới sắc trời nhá nhem, mỹ nữ bước đi uyển chuyển, chiếc quần bó ôm sát lấy đùi, toát lên sự mềm mại mà săn chắc mà chỉ nữ giới mới có, đó là bước chân của cô gái xinh đẹp, biết mình xinh đẹp và tự tin về vẻ đẹp của mình.
Soái Lãng vốn định tóm lấy ả lừa đảo cho mười tám cái tát, đến khi nhìn thấy hình tượng khi thay y phục của mỹ nữ thì lại không nỡ ra tay nữa, trong đầu còn bồi hồi cảm xúc lúc nhận nụ hôn say người kia. Giờ nhìn mỹ nữ vẫn câu hồn nhiếp phách như thế, khiến Soái Lãng vẫn luôn theo sau phải cảm thán.
Cái thói đời gì thế chứ, nữ nhân bây giờ làm sao vậy? Trên đường mà gặp phải một mỹ nữ xuất chúng, không phải là gái bao thì là gái gọi, hiếm hoi gặp được một người không phải thì là thứ lừa đảo.
Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Soái Lãng cứ đi theo, xuyên qua vườn hoa, xuyên qua ánh đèn màu rực rỡ, đi qua vạch kẻ đường cho người đi bộ, mỹ nữ kia áp chế kinh ngạc trong lòng không dám quay đầu nhìn lại. Đến khi đi tới mỏi chân, giày bốt cao gót không phải là thứ thích hợp đi đường dài, cô dừng lại khom người bóp chân, suýt nữa tức muốn xỉu luôn.
Cách đó vài bước chân, cái con khỉ từ Hoa Quả Sơn xuống đang đứng đó, dựa vào cái cây, vờ vịt ngó nghiêng xung quanh rất giả.
“ Anh, anh ...” Mỹ nữ chỉ tay trái, tức muốn điên, tức tới không nói ra lời, thở dốc mấy lần mới hậm hực quát:” Rốt cuộc anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh, đừng chọc vào tôi, cẩn thận bà cô đây cho người giết luôn.”
Người đi đường lại một phen né tránh, ai cũng biết mỹ nữ nổi giận hậu quả rất nghiêm trọng. Thời buổi này nữ quyền lên ngôi, âm thịnh dương suy, nam chửi bới đánh đập nữ giữa phố thì hiếm, chứ nữ mà đánh nam thì hết sức bình thường.