Nơi này là sản nghiệp dưới trướng của gia tộc Mel, cũng là nơi cư trú của hầu hết các Thú Liệt giả dưới tập đoàn Melon. Tập đoàn phân phối phòng ở cho những Thú Liệt giả, đa số tập trung tại đây là vì gần bên ngoài cự bích nên có thể tập hợp tương đối nhanh trong tình huống khẩn cấp, không để con mồi chạy thoát.
Giờ phút này, trong một tiểu lâu kiểu dáng Châu Âu tại khu phố Moline.
Linda với tinh hồng chiến giáp ngồi tại phòng khách lầu ba, sắc mặt tối tăm phiền muộn. Ngoài cô ra còn có Gree và một thanh niên khác cùng với một thiếu nữ da ngăm, bọn họ là đội viên của Linda, thường xuyên cùng nhau xuất hành nhiệm vụ nên tình cảm tương đối thâm hậu, vì vậy sau khi nhận được tin tức liền chạy tới.
- Lão đại, nó thực sự là một tiểu quỷ Thập hoang giả sao?
Một thanh niên khác khó mà tin được nói:
- Chỉ là một Thập hoang giả mà cũng có dũng khí châm lửa đốt cháy “Cụ nhiễm giả”, cũng thật quá to gan. Nếu là ta lúc trước thì khi nhìn thấy quái vật này cũng sợ chết khiếp, qua thời gian huấn luyện thật dài mới miễn cưỡng thích ứng được.
- Cho nên ngươi rất tầm thường.
Linda lạnh lùng ngẩn đầu nhìn hắn nói:
- Tiểu tử này chính là trong số những người đứng đầu tốt nghiệp trường Thập hoang giả năm nay, đứng đầu ba hạng. Tuy chỉ là ít trò mèo của Thập hoang giả nhưng có thể leo lên đỉnh của bất kỳ một lĩnh vực nào cũng không phải là nhân vật nhỏ.
Gree gật đầu thừa nhận sự phi thường nói:
- Ta nghe nói tiểu tử này còn uy hiếp ngươi, muốn trả thù người?
- Hừ, trả thù đội trưởng?
Thiếu nữ da ngăm nhướng mày cười lạnh nói:
- Thật không biết sợ, cho rằng trở thành Thú Liệt giả là có thể ngồi ngang hàng với những người khác, chỉ là một tiểu quỷ có vận khí tốt lại to gan nói ra những lời này, chính là nói rõ người này cũng đã được phân lên. Theo ta thấy, tuy chúng ta không thể bên ngoài cạo chết hắn, nhưng phương pháp khiến hắn sống không bằng chết cũng còn nhiều mà, hoặc đi thuê kẻ ám sát, hoặc trực tiếp lén xử lý hắn!
Linda chậm rãi lắc đầu, âm lãnh nói:
- Có nhiều cách để giết hắn, ngay cả khi minh bạch mà giết hắn cũng chẳng hề gì. Hắn còn sống liền có giá trị với tập đoàn nhưng chết rồi thì không đáng một xu. Tập đoàn cũng không thể đối với ta như vậy, cao nhất cũng chỉ trách phạt một trận hoặc giao cho ta nhiều nhiệm vụ hơn mà thôi. Chỉ là làm như vậy thật không đáng, dựa vào hắn còn không xứng để ta phải trả giá nhiều!
Green gật đầu nói:
- Đúng vậy, bây giờ chúng ta bí mật ám sát hắn thì tập đoàn cũng sẽ biết được dù không có chứng cớ, nhưng hành vi làm trái ý tập đoàn nhất định sẽ khiến bên trên không vui, đến lúc đó khó tránh khỏi việc dần dần chèn ép chúng ta.
- Không sai!
Linda gật đầu.
Thiếu nữ da ngăm hiểu rõ, nghĩ nghĩ nói:
- Đã như vậy thì chúng ta tạm thời không giết hắn, nhưng cho hắn nếm chút đau khổ cũng được, hắn không phải muốn phân phối đến khu buôn bán ở sao, việc phòng ở thì chúng ta có thể khiến hắn dễ chịu, thường xuyên cắt nước xem hắn ở thế nào. Ngoài ra, tất cả mọi người bên trong tập đoàn cũng muốn cho đội trưởng ngươi vài phần mặt mũi, chỉ cần ngươi nói một tiếng thì bảo đảm hắn sẽ phải rất khó chịu từ khi bước vào tổng bộ.
Linda lạnh nhạt nói:
- Những mánh khóe nhỏ này không có ý nghĩa gì, với thủ đoạn nhỏ như vậy sẽ khiến hắn xem nhẹ ta, nhưng lại đánh rắn động cỏ. Trong khoảng thời gian này để hắn sống yên ổn, chờ đến ngoài cự bích thì ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết, hừ!
Green gật đầu nói:
- Bên ngoài cự bích không có luật pháp ước thúc, chết rồi cũng chỉ là chết rồi, chỉ cần không lưu lại thóp là được. Chỉ là sau khi tiểu tử này đến Thú Liệt giả tổng bộ còn phải tiếp nhận huấn luyện chức nghiệp, ngắn thì mấy tháng, dài thì đến một hai năm, chúng ta phải đợi một khoảng thời gian hơi dài.
Bái Lâm lạnh lùng cười nói:
- Muốn an ổn trong lúc huấn luyện chức nghiệp, há lại dễ dàng như vậy. Nếu ta đoán không sau thì chức nghiệp mà hắn lựa chọn hẳn là “Thợ săn”, chức nghiệp này phối hợp với khứu giác siêu cấp của “Cụ nhiễm giả” thì quả thực là sự phối hợp hoàn mỹ. Một khi hắn lựa chọn cái này, ta sẽ khiến hắn chết thật khó coi!
- A?
Ba người Green tò mò nhìn nàng.
- Nếu xuất hiện tình huống khẩn cấp, vậy Thú Liệt giả thực tập như hắn cũng sẽ được phái đến bên ngoài cự bích!
Ánh mắt Bái Lâm lạnh lùng nói với Green:
- Ngươi cũng là thợ săn, thợ săn trong tập đoàn vốn thưa thớt, nếu ngươi bị thương nhưng những thợ săn khác lại có nhiệm vụ riêng phần mình, lúc này xuất hiện tình huống khẩn cấp cần thợ săn thì ngươi nói tập đoàn sẽ làm thế nào?
Ba người nghe được khẽ giật mình, lập tức mắt lóe sáng.
- Ha ha, vẫn là lão đại thông minh.
Một thanh niên khác cười nói.
Thiếu nữ ngăm đen cảm thán nói:
- Không hổ là đội trưởng, đến lúc đó hắn không có học được kỹ năng cơ bản của thợ săn mà đã bị phái đến ngoài cự bích, cho dù bị điều đến đội ngũ khác thì chúng ta chỉ cần chào hỏi thì những đội kia sẽ cảm thấy hắn vướng chân vướng tay, tất nhiên sẽ không đối xử tử tế.
- Không sai!
Green gật đầu nói.
Sát ý trong mắt Linda chậm rãi thu lại, nói:
- Chuyện này tạm thời không đề cập đến, lần này triệu tập các ngươi đến chủ yếu là vì sự tình của nhiệm vụ lần này, chúng ta cần phải đến khu số 3, các ngươi nên chuẩn bị tốt một chút.
- Khu số 3?
Ba người Green cả kinh, đồng thời cũng hơi kinh hỉ.
- Ta đã sớm nghe nói rằng ma vật trong khu số 3 hầu hết có cấp độ săn bắn là mười, thậm chí sẽ xuất hiện ma vật khủng khiếp có cấp độ là hai mươi. Đương nhiên, chúng ta không gặp phải thứ đó là được rồi, có đội trưởng dẫn đầu thì chúng ta chỉ cần săn giết một ít ma vật cấp độ mười đã có thể kiếm được một khoản rồi.
Thiếu nữ da ngăn vui vẻ la lên.
Một thanh niên khác mắt lóe sáng nói:
- Ta nghe nói khu số 3 có “Cự lộc”, dầu trong thể nội của thứ này chính là dầu thắp cao cấp nhất, còn quý hơn so với Hoàng Kim!
Green khẽ nhíu mày nói:
- Tài phú cùng nguy hiểm đều quan trọng, có rất nhiều đội ngũ đã vẫn lạc trong khu số 3, chúng ta vẫn thận trọng thì tốt hơn.
Bái Lâm gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhưng mục tiêu lần này của chúng ta là đi tìm bốn loại ma vật, bên trong đám ma vật của khu số 3 có lẽ sẽ gặp phải ma vật có cấp độ hiếm thấy như “Cụ Nhiễm giả”, nếu săn giết được một con thì có thể khiến cho Ma Ngân của các ngươi phát triển lần nữa!
Nghe những lời này, ba người Green không khỏi sáng mắt.
…
…
Đỗ Địch An khép lại thư tịch.
Chương thứ hai đằng sau chính là chi tiết về các đặc quyền khác của Thú Liệt giả, cũng như những chi tiết về chức nghiệp, hắn chỉ đơn giản xem qua. Lúc này, xe ngựa đã chạy tới bức từng giới hạn và đi tới khu dân cư.
Chỉ chốc lát sau, xe ngựa dừng tại ngã tư đường Lâm Khang.
Đỗ Địch An mang theo hành lý xuống xe, vì đó là cỗ xe ngựa của tập đoàn nên hắn không phải trả tiền xe. Hắn nhìn vào hàng rào sơn trắng quen thuộc, trong lòng có một vài kỷ niệm, sau đó tiến lên gõ cửa.
- Ai đó?
Julla kéo cửa ra và nhìn thấy Đỗ Địch An, khuôn mặt lập tức lộ rõ vẻ kinh hỉ nói:
- Ngươi về rồi, mau mau, mau vào trong.
Trong lòng Đỗ Địch An cảm thấy ấm áp, hắn gật đầu rồi vào nhà.
Lúc này đã là hoàng hôn, Gray cũng đã tan tầm và từ nhà máy về nhà. Khi đang đọc từ báo mà sáng nay vẫn chưa kịp đọc hết thì đột nhiên nghe thấy lời của Julla liền lập tức đặt báo xuống và vội vàng ra ngoài, trên mặt có mấy phần vui mừng.