Chương 56: Đứng trước lựa chọn. Sau khi Diêu Đỉnh rất tức giận răn dạy Lý Diên Khánh một phen, liền đem Đại Thánh Tróc Yêu Ký y tịch thu tại học đường mấy năm này lật ra xem, kết quả y cũng trở thành độc giả trung thành của Lý Diên Khánh, mà y lại lợi dụng đặc quyền sư phụ, luôn cướp bản thảo của Lý Diên Khánh tới xem trước cho thỏa chí. Lý Diên Khánh vội vàng nói: - Đã viết xong rồi, ngày mai học sinh đưa tới cho sư phụ. - Ngày mai quá muộn, ngay hôm nay đi! Giữa trưa ngươi trở về một chuyến, mang sách bản thảo tới. Mắt Diêu Đỉnh lấp lóe ý cười giảo hoạt. Lý Diên Khánh bất đắc dĩ đành phải đáp ứng. Diêu Đỉnh liền phất tay: - Đi thôi! Đi thôi! Ta muốn dạy học. Lý Diên Khánh đứng dậy thi lễ, rời khỏi phòng của sư phụ. Hắn vừa mới đi tới cửa phòng học, liền bị người khác ôm lấy sau lưng. Lý Diên Khánh biết ngoại trừ Vương Quý ra không còn ai khác. Hắn thừa dịp quán tính của Vương Quý chưa biến mất, liền dùng xảo kình hất lên, khiến Vương Quý văng ra ngoài. Vương Quý lảo đảo, suýt nữa ngã ngào xuống đất. Thang Hoài ở bên đong đưa quạt xếp cười to: - Đáng tiếc lực đạo của lão Lý nhỏ một chút, nếu không lão Quý sẽ phải gặp phân rồi! Vương Quý hậm hực nói: - Là ta không dùng toàn lực có được không, loại chuyện đánh lén sau lưng này Vương Quý ta sẽ làm sao? - Được! Được! Ta thừa nhận Vương sư vô địch, lần này hài lòng chưa! Lý Diên Khánh cười tủm tỉm nói. - Không hài lòng, trừ khi ngươi đáp ứng giữa trưa so kiếm với ta. Lý Diên Khánh gãi đầu: - Giữa trưa ta trở về một chuyến, sư phụ muốn xem bản thảo! Mắt Vương Quý sáng lên, lập tức giơ tay: - Ta xếp thứ hai! Thang Hoài cũng vội nói: - Lão Quý xem xong sẽ đến ta. Vương Quý và Thang Hoài đương nhiên cũng biết bí mật của Lý Diên Khánh, kết quả hai tên tiểu tử này quấn chặt lấy, Lý Diên Khánh đành phải trái lương tâm đáp ứng yêu cầu vô lý của họ. Trư Bát Giới trước khi tu luyện thành tiên là Phiêu Kỵ Đại tướng quân nước Tây Kỳ, tên là Vương Quý, mà Sa Tục tục gia họ Thang, là Thiếu Trang chủ Thang gia trang Lưu Sa Hà Thang Hoài. Thậm chí ngay cả sư phụ Diêu Đỉnh cũng từng ám chỉ Lý Diên Khánh, Đường Tăng tu hành cửu thế, vậy một thế tu hành trong đó có thể họ Diêu hay không. Khiến cho Lý Diên Khánh dở khóc dở cười, không thể không đặc biệt bổ sung tại bộ thứ mười tám Đại Thánh Tróc Yêu Ký chi Tiền Thế Kim Sinh, đặc biệt viết câu chuyện trước khi chuyển thế của Đường Tăng, Bát Giới và Sa Tăng. Kết quả Vương Quý và Thang Hoài cũng thành danh nhân, chỉ là họ hứa hẹn, không tiết lộ bí mật của Lý Diên Khánh với người khác. Đương nhiên, trong này cũng có chút tư tâm của họ, họ còn muốn tiếp tục đóng nhân vật khác trong sách, tuyệt đối không thể để mấy tên tiểu tử thối Lý Nhị Lý Tam kia đoạt lấy. Đang lúc ồn ào, Nhạc Phi bước nhanh từ trong phòng ra ngoài, kéo Lý Diên Khánh qua vội hỏi: - Quyết định sao rồi? Nhạc Phi và Thang Hoài Vương Quý đều thi Huyện Học năm nay, họ đương nhiên hi vọng Lý Diên Khánh cũng tiếp tục học tập tại Huyện Học cùng họ. Lúc này, Vương Quý và Thang Hoài cũng xông tới, họ cũng muốn biết quyết định của Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh nói: - Ta đã nói với sư phụ, trước tiên tham gia thi Huyện Học, học tại Huyện Học một năm, cuối năm đi tham gia thi phát giải Tương Châu. Nhạc Phi trầm ngâm một chút nói: - Sư phụ chuẩn bị để ta đi con đường Thái Học, ta cũng học tại Huyện Học một năm, cuối năm ta cùng ngươi đi Tương Châu, ta đi thi Châu Học, ngươi tham gia thi phát giải. Vương Quý lập tức nóng vội: - Vậy ta và lão Thang làm sao bây giờ? Lý Diên Khánh và Nhạc Phi nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ bất đắc dĩ. Hai người này trời sinh tính thích võ, nhất là Vương Quý sa vào luyện võ, việc học tương đối yếu kém, với trình độ của họ hiện giờ, chớ nói thi cử nhân, ngay cả Châu Học cũng không thi đậu. Lý Diên Khánh cười nói: - Dù sao còn thời gian một năm, cuối năm chúng ta hãy quyết định đi! Nói không chừng đến lúc đó mọi người lại đi cùng nhau. - Cùng đi! Cùng đi! Vương Quý nảy sinh ác độc nói: - Từ hôm nay trở đi, Vương Quý ta sẽ… cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi, cố gắng đọc sách, một năm sau đi tham gia khoa cử, trúng cử bảng vàng. Gã vừa dứt lời, bên cạnh truyền đến giọng nói lạnh lùng của Diêu Đỉnh: - Lời ngươi vừa nói, ta chí ít đã nghe mười lần. Bốn người sợ hãi rụt cổ lại, chạy vào phòng học. … Học đường trấn Lộc Sơn thay đổi rất lớn so với trước đây, rõ ràng nhất là số lượng học sinh tăng mạnh. Năm năm trước học đường trấn Lộc Sơn đoạt giải quán quân tại Hội Đồng Tử ở huyện, kích thích rất nhiều người có điều kiện hơi tốt, họ vội vàng đưa con em tới học đường học tập, thậm chí không ít gia đình giàu có ở trấn Vệ Nam và trấn Trương Tập gần đó cũng đưa con em tới học đường trấn Lộc Sơn, bái Diêu Đỉnh làm thầy. Do số người tăng mạnh, khiến học đường lại dựng mấy căn phòng làm phòng học tại thao trưởng phía bắc, đồng thời lại tăng thêm hai sư phụ, một người họ Chu, người trấn Lộc Sơn, xuất thân cử nhân, phụ trách dạy phòng trung học. Một người khác chính là Lý Đại Quang đường thúc của Lý Diên Khánh. Lý Văn Quý cuối cùng vẫn bó chức vụ trông coi từ đường của gã, Lý Văn Hữu lại sắp xếp gã vào học đường dạy học, đặc biệt dạy phòng tiểu học. Mặc dù gã không phải cử nhân, nhưng thi Châu mấy năm, dạy đứa trẻ sáu bảy tuổi biết chữ cũng dư xài. Thay đổi tiếp theo chính là phong cách học tập thay đổi, điều này có liên quan tới Tri Huyện mới nhậm chức. Ba năm trước, Tri Huyện Lưu Trinh lập trường đúng đắn, được thăng lên làm Thông Phán Từ Châu. Tri Huyện mới nhận chức họ Tưởng, tên là Tưởng Đại Đạo, danh hiệu là Tưởng Đại Đao. Vị Đại Đao Tri Huyện này đi ân tình của Thái Úy Đồng Quán, y lại xuất thân võ quan, theo cách nói Đồng Quán, Thang Âm chính là huyện trọng điểm ở Bắc Cương, văn nhược đã lâu, không bằng dùng võ nhân để chấn mưa gió, chống cự Liêu phiên. Dưới một phen đại nghĩa, đương kim Thiên Tử liền đặc biệt phê chuẩn thỉnh cầu của Đồng Quán, Tưởng Đại Đao bỏ đi khôi giáp, mặc bào phục quan văn cưỡi ngựa nhận chức. Tưởng Đại Đao người cũng như tên, làm việc mạnh mẽ vang dội. Ngày đầu tiên nhậm chức y liền đổi Hội Đồng Tử từ thi văn thành thi võ, kết quả khiến tất cả các học đường chống lại, Tưởng Đại Đao lại không hề thỏa hiệp, dứt khoát hủy bỏ Hội Đồng Tử. Mặc dù Tưởng Đại Đao thô lỗ nhưng cũng không ngốc. Hội Đồng Tử là chiến tích của Tri Huyện trước, y làm có tốt cũng chẳng liên quan gì tới y. Tưởng Đại Đao đi con đường võ, cưỡng ép phổ biến khóa võ kỹ tại Huyện Học và các học đường, cứ hai ngày phải rút một buổi chiều luyện võ, khiến làn gió võ kỹ mạnh mẽ tại huyện Thang Âm. Thời gian mấy năm ngắn ngủi, văn phong thuần phác của huyện Thang Âm không còn lại chút gì, đám học sinh mỗi người thân thể cường kiện, đao pháp thành thạo, nhưng thi phát giải hàng năm lại bị lau trọc đầu, sĩ tử Huyện Học không ai thi đậu cử nhân. Huyện Thang Âm võ phong mạnh mẽ, học đường trấn Lộc Sơn cũng chịu xung kích mãnh liệt, đám học sinh người người mang bội đao bội biếm tới trường. Mặc dù Diêu Đỉnh chống lại, tiếc rằng Huyện Học quy định mới, võ kỹ là hạng mục tất phải thi. Diêu Đỉnh đành phải phục tùng hoàn cảnh đề học sinh có thể vào Huyện Học đọc sách.