Đối với người bình thường mà nói, lúc phải 1 vs N kẻ địch thì cách làm thông minh nhất là gì? Chính là bắt chết lấy một kẻ mà đấm, không cần quản kẻ khác.
Chỉ cần đánh cho một tên phải đau đớn sợ hãi, đánh ra huyết tính, đánh ra khí thế, vậy đám người sẽ sớm cảm thấy sợ hãi, cách chạy trốn không còn xa.
Nhưng đối với Lý Phong thì hắn căn bản không cần cân nhắc những thứ này, bởi vì hắn là một con sư tử, còn đám côn đồ chỉ là cừu non đợi làm thịt!
Trong nháy mắt bị những tên côn đồ xúm lại, Lý Phong tựa như mãnh hổ xông về phía trước, gặp kẻ nào đánh kẻ đó!
Một quyền đập nát xương mũi, một chân đá gãy xương đùi, lại một quyền đánh gãy xương sườn, một chân đạp kẻ thù bay hai mét ra sau!
Đối mặt Lý Phong, không kẻ nào đỡ nổi một hiệp!
Mà khi đám côn đồ đánh tới Lý Phong, quyền cước lại nhẹ nhàng tựa như bông vải, mềm yếu vô lực, tương đương với giúp Lý Phong gãi ngứa.
Đây chính là sự khác biệt của cường giả cấp bậc B- với người thường!
Quyền ảnh bay tán loạn, cước ảnh tứ tung, mấy chục tên côn đồ đổ xuống dưới chân Lý Phong, hơn một phút đồng hồ sau, không tên nào có thể đứng thẳng nữa!
Lý Phong siết chặt nắm tay đã dính đầy máu tươi, tựa như một chiến thần đứng ngạo nghễ tại chỗ.
"Phù phù "
Thân thể Lưu Kiên mềm nhũn, ngồi liệt trên mặt đất.
"Leng keng "
Tay Lý Cương hơi run lên, đao rơi xuống trên bàn trà.
"A!"
Tống Uyển Quân duyên dáng kêu một tiếng, vội vàng lấy tay che miệng, trong mắt là sự sùng bái không thể ức chế nổi.
Quá mạnh, nam nhân này quá mạnh, cường đại như thần ma!
Giờ khắc này, bóng lưng ngạo nghễ của Lý Phong đã in dấu thật sâu vào trong lòng Tống Uyển Quân, có lẽ cả đời này cũng không thể xóa đi!
"Lý Cương, nhặt đao lên." Lý Phong quay đầu lạnh lùng nhìn Lý Cương một cái.
Đó là ánh mắt gì? Băng lãnh, sát cơ vô hạn, hoàn toàn không giống nhân loại! Tựa như một sát thần!
Cái liếc mắt này làm cho Lý Cương toàn thân phát lạnh, sau khi run rẩy vội vàng nhặt lên Trảm Mã Đao gác ở trên cổ Lưu Kiên, mà tận đến lúc này hắn mới phát hiện phía sau lưng mình vậy mà đã ẩm ướt một mảng lớn!
"Đại đệ đệ, ngươi đừng như vậy, tỷ tỷ sợ. . ."
Tống Uyển Quân phát giác được biến hóa trên người Lý Phong, trước đó Lý Phong tựa như ánh mặt trời, cho người ta cảm giác ấm áp, nhưng bây giờ Lý Phong lại cho nàng cảm giác như là một dã thú cuồng bạo, toàn thân đều tản ra khí tức bạo ngược.
Vì sao có loại biến hóa này?
"Hô" Lý Phong phun ra một ngụm trọc khí, trợn mắt lên một cái nói: "Đừng sợ, ta cũng đâu có ăn ngươi."
Hắn mặt ngoài đúng là mặt trời ấm áp, nhưng đáy lòng của hắn lại cất giấu một tên ác ma tràn ngập hận thù, Vương gia Giang Nam cùng Tô gia Hoa Thành mang đến sỉ nhục, thù hận gì, hắn vĩnh viễn không bao giờ quên, vì không để mình nổi điên chỉ có thể chôn sâu vào đáy lòng.
Nhưng một trận chiến này lại dẫn ác ma này ra ngoài, nếu không phải lý trí của hắn vẫn còn, chỉ sợ ba mươi mấy tên côn đồ kia đã chết sạch.
Tuy sự tình không bị mất khống chế, nhưng hạt giống đã nảy mầm trong lòng Lý Phong, nếu như hắn dùng trạng thái hiện tại đi đối mặt đám người Triệu Bằng, tài xế, thằng hề, chỉ sợ hắn sẽ thực sự giết bọn hắn!
"Hô." Tống Uyển Quân cảm giác được Lý Phong ban đầu đã trở về, không khỏi thả lỏng thở dài một hơi.
"Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, đang tiến hành khen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ, thu hoạch được 400 điểm kinh nghiệm, 3000 điểm tích lũy, 1 điểm chinh phục."
Kí chủ: Lý Phong
Đẳng cấp: B-
Điểm kinh nghiệm: 400/ 1200
Điểm tích lũy: 5790
Điểm chinh phục: 2
Kỹ năng: Siêu cấp thuật cận chiến
Nhiệm vụ đang chờ: Cứu vãn nữ thần Ngụy Băng Khanh, Âm mưu của tập đoàn Tam Khẩu.
Lý Phong tắt hệ thống rồi đi đến trước mặt Lưu Kiên, lạnh giọng nói: "Từ hôm nay trở đi, thành Đông chính là địa bàn của tỷ tỷ ta, ngươi có phục hay không?"
"Phục, ta tâm phục khẩu phục!" Lưu Kiên có thể nói không phục sao? Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy khí tức cuồng bạo trên người Lý Phong, hắn không chút hoài nghi mình cự tuyệt Lý Phong lập tức sẽ giết hắn, không có chút hoài nghi nào!
Tài phú, địa vị, quyền thế tuy tốt, nhưng cũng phải có mạng mới dùng được!
Tống Uyển Quân lộ vẻ mặt vui mừng, nàng cảm thấy Lý Phong chính là quý nhân của nàng, từ khi gặp Lý Phong không chỉ diệt trừ tên phản đồ Quách Nghĩa, còn đánh bại Hàn Chấn, Lưu Kiên, địa bàn cũng mở rộng gấp ba.
Tiếp theo Tống Uyển Quân đầu tiên là bảo Lý Cương mang Hà Cừu trở về trị liệu thương thế, sau đó lại triệu tập đến một bộ phận thủ hạ thu thập tàn cục, rồi nàng lôi kéo Lý Phong ra khỏi hộp đêm Hoàng Đình.
"Đại đệ đệ, giờ đã rất muộn rồi, nơi này lại cách nhà ngươi xa như vậy, không bằng đi đến chỗ ta nghỉ ngơi một đêm a?" Ngồi vào trong xe, Tống Uyển Quân nhẹ giọng nói.
"Tỷ tỷ không sợ ta ăn ngươi sao?" Lông mày Lý Phong nhướng lên một cái, lộ sắc mặt nghiền ngẫm nói.
"Đáng ghét ~ chỉ biết khi dễ tỷ tỷ thôi." Tống Uyển Quân lấy ngón tay ngọc dí lên trán Lý Phong một cái, tiếp theo e lệ cúi đầu nói: "Đệ đệ giúp tỷ tỷ một chuyện lớn như vậy, theo lý thuyết tỷ tỷ đáng ra nên tắm rửa sạch sẽ úp lồng bàn chờ ngươi ăn, thế nhưng mà rất đáng tiếc, tỷ tỷ hôm nay lại bị bà dì ghé thăm. . ."
(ý chỉ tới kì kinh nguyệt)
Lý Phong: ". . ."
Không phải chứ. . . Tống Uyển Quân ngươi nghiêm túc sao? Thật sự không phải cố ý lừa gạt tiểu gia ta a?
"Tại sao lại nhìn ta như vậy, ta thật sự là bị bà dì ghé thăm, không tin tự ngươi nhìn đi." Tống Uyển Quân kiều mị trợn trắng mắt liếc Lý Phong một cái, tiếp theo liền muốn nhấc váy lên.
Lý Phong vội vàng đè lại bàn tay ngọc của nàng, bất đắc dĩ nói: "Tốt a, ta tin, ta tin ngươi được chưa, bất quá nói đi cũng phải nói lại. . . Tỷ tỷ ngươi chẳng lẽ còn mắc cả khoang miệng loét cùng bệnh trĩ?"
Tống Uyển Quân: "? ? ?"
Khoang miệng loét cái đầu ngươi a? Bệnh trĩ cái trứng a! Tỷ tỷ ta dù sao cũng là nữ thần! Nữ thần có được hay không! Ngươi nói như vậy với một nữ thần mà lương tâm không đau nhức sao?
"Vậy nghĩa là không bị?" Sắc mặt Lý Phong nhất thời biến thành quái dị.
Thực ra hắn không gấp gáp đến mức tối nay nhất quyết phải làm thịt Tống Uyển Quân, nhưng nếu Tống Uyển Quân đã chủ động khêu gợi, hắn còn không làm gì cả thì chẳng phải là điển hình của câu độc thân hoàn toàn bằng thực lực?
"Không bị!" Tống Uyển Quân tức giận trợn trắng mắt liếc Lý Phong một cái, sau đó phát tiết tức giận bằng việc đạp mạnh chân ga khiến xe lao đi như bay. . .
Nửa giờ sau, tại biệt thự số 6 thành Tây khu Long cảnh.
Thành phố Minh Châu này có thể nói là tấc đất tấc vàng, giá phòng chí ít phải 50 ngàn, khu vực Long cảnh lại càng tốt hơn, biệt thự nơi này phải trăm triệu trở lên.
Bất quá với tài sản của Tống Uyển Quân, muốn có một biệt thự như vậy là chuyện rất nhẹ nhàng.
"Bài trí rất có phẩm vị, ta thích." Lý Phong quét mắt nhìn bố cục tầng trệt, bên trong xa hoa trang nhã lại lộ ra mấy phần ấm áp, không khỏi tán dương.
"Đúng thế, mắt thẩm mỹ của tỷ tỷ ta đương nhiên rất không tệ." Tống Uyển Quân kiêu ngạo hừ một tiếng, sau đó cười nói: "Phòng ngủ tại lầu hai, ngươi muốn ở phòng khách ăn chút gì đó trước, hay là trực tiếp đi lầu hai tắm rửa nghỉ ngơi a?"
"Trước tiên tắm rửa đã, ta cảm giác trên thân hơi bẩn." Lý Phong cau mày lại nói.
Cuộc chiến đấu kia làm thân thể Lý Phong nhiễm không ít vết máu, tuy đã đơn giản xử lý khi còn ở hộp đêm, nhưng chung quy vẫn không thể triệt để bằng tắm rửa. .
"Vậy thì tốt, ta dẫn ngươi lên lầu hai." Tống Uyển Quân kiều mị cười một tiếng, chủ động dắt tay Lý Phong đi lên lầu hai.
Giờ khắc này, Tống Uyển Quân cùng Lý Phong tựa như là một cặp tình lữ nồng thắm vừa trở về nhà sau một hồi du ngoạn . . .