"Ngày đầu tiên lão tử ra ngoài đường lăn lộn đã để đầu ở dưới lưng quần rồi, có gan thì ngươi giết ta đi, để xem Tống Uyển Quân có thể rời khỏi đây không!" Lưu Kiên cũng là một tên hung ác, rất nhanh đã khôi phục trấn định.
Tuy cái mạng nhỏ của hắn nằm trong tay Lý Phong, nhưng Tống Uyển Quân chết hay sống cũng phụ thuộc vào hắn, hắn không tin Lý Phong dám không để ý đến an nguy của Tống Uyển Quân!
Huống hồ hắn dù có nhận thua cũng khẳng định không có kết cục tốt đẹp gì, còn không bằng liều một phen!
Đám tiểu đệ của Lưu Kiên nhanh chóng hiểu được ý của lão đại, ngay khi hắn vừa nói xong, những tên côn đồ liền cười gằn đi về phía Tống Uyển Quân.
Trên mặt Tống Uyển Quân lại không có bất kỳ vẻ khẩn trương gì, Lý Phong đã giúp nàng chiếm được lợi thế tốt nhất, loại thời điểm này nàng còn lộ ra vẻ sợ hãi thì sẽ làm nỗ lực của Lý Phong hóa thành hư không!
Lý Cương nhẹ nhàng đặt Hà Cừu xuống đất, lấy ra từ sau eo một cây dao găm, lộ vẻ mặt kiên định che ở trước người Tống Uyển Quân.
Lý thiếu đã khống chế Lưu Kiên, vậy kế tiếp nhiệm vụ bảo vệ lão bản hãy để hắn gánh chịu đi!
"Thật sao? Chỉ sợ sẽ làm cho ngươi thất vọng rồi." Lý Phong cười lạnh một tiếng, nâng tay phải lên phía trước!
"Sưu "
Một đạo ánh sáng trắng bạc lướt qua, tên côn đồ ở gần với Tống Uyển Quân nhất đột nhiên gào thê thảm "A, con mắt ta!", sau đó liền lấy tay che mắt.
Chỉ là tay vừa để lên mắt liền giống như bị giật điện phải thu về, tiếng hét thảm càng lớn hơn, đồng thời một luồng máu tươi phun ra từ mắt phải hắn, chảy xuống mặt rồi thấm đầy đất!
"Sưu" "Sưu "
Lý Phong lại lần nữa vung bàn tay phải, hai đạo ánh sáng bạc lóe lên, lại có hai tên côn đồ rú thảm, giống như đồng bọn, bọn họ cũng muốn lấy tay che mắt, nhưng giống như bị giật điện phải thu về, hét thảm chói tai, máu tươi chảy ròng ròng!
Cảm giác hoảng sợ tràn ngập căn phòng, đám thủ hạ của Lưu Kiên đều giống như rơi vào hầm băng, toàn thân rét run.
Lý Phong vừa làm cái gì, tại sao mắt chúng ta lại đổ máu?
Đúng lúc này, một tên côn đồ phát hiện có điều kì lạ, hoảng sợ nói: "Hắn. . . Tròng mắt bọn hắn bị dính ngân châm!"
Trong phòng nhất thời vang lên một hồi âm thanh hít vào một ngụm khí lạnh!
Từ khoảng cách 7,8 mét Lý Phong phóng ngân châm chuẩn xác vào mắt bọn chúng? Nếu như mình dám vọng động, vậy kẻ xui xẻo kế tiếp có thể là chính mình hay không?
Nếu như chỉ có một người bị Lý Phong phóng trúng ngân châm vào mắt, còn có thể quy kết cho phần trăm xác xuất, nhưng liên tục ba người đều bị Lý Phong phóng không trượt phát nào, con mẹ nó đây là sự tình rất khủng bố! Ai cũng không dám đi đánh bạc a!
"Thấy không, dù bọn họ không quan tâm ngươi chết hay sống cũng không có vấn đề gì, ta vẫn có biện pháp làm bọn hắn không dám làm loạn." Lý Phong để tay phải xuống, chậm rãi nói.
Kỹ năng Tinh chuẩn ném mạnh cộng thêm lần trước đã mua sắm một túi ngân châm, ở trong vòng 10m hắn có thể nói là bách phát bách trúng.
Lại thêm lực lượng siêu mạnh của hắn, ngân châm muốn vọt đi 7,8 m là chuyện đơn giản như đang giỡn.
Vừa nói xong, Lý Phong chậm rãi lấy Trảm Mã Đao dí tới phía trước.
Lưỡi đao sắc bén cắt vỡ da thịt, máu tươi chậm rãi chảy ra, Lưu Kiên chỉ cảm thấy trên cổ truyền đến một hồi đau đớn, bóng ma tử vong trong nháy mắt bao phủ lấy hắn!
"Ngừng! Ta nhận thua! Các ngươi đều lui về cho ta!" Lưu Kiên hiện tại đã triệt để sợ hãi, sinh tử do người khác nắm giữ, đám tiểu đệ lại bị Lý Phong làm hoảng sợ không dám động đậy, hắn trừ nhận thua còn có thể làm cái gì?
Cùng đường mạt lộ!
Nghe thấy mệnh lệnh của Lưu Kiên, những tên côn đồ cũng thở phào, giống như thuỷ triều lui về sát bên tường.
"Tỷ tỷ, Lý Cương, các ngươi qua bên này." Lý Phong ngừng tay lại, ngẩng đầu nói.
Tống Uyển Quân đã triệt để bái phục Lý Phong, sau khi nghe thấy không chút nghĩ ngợi đi đến chỗ Lý Phong, Lý Cương khoác vai Hà Cừu, từng bước đi theo.
"Lý Cương, cầm chắc đao vào, Lưu Kiên dám có dị động thì chém chết hắn." Lý Phong giao Trảm Mã Đao cho Lý Cương, dùng ngữ khí lạnh lùng nói.
"Lý thiếu, ngươi cứ yên tâm a!" Lý Cương dữ tợn cười một tiếng, vững vàng nắm chặt chuôi đao.
"Tỷ tỷ, ngươi ngồi lên ghế sa lon nghỉ ngơi một chút đi." Lý Phong lôi kéo Tống Uyển Quân đến trước sô pha, chậm rãi nói.
"Đại đệ đệ, ngươi muốn làm gì?" Tống Uyển Quân rất hiếu kỳ, thế cục đã triệt để bị bọn họ điều khiển, nhưng Lý Phong lại giống như chưa định dừng tay, đây là vì sao?
"Giải quyết bọn họ!" Lý Phong nói ra câu này, liền quay người đạp mạnh tới giữa phòng.
"Giải. . . Giải quyết?" Tống Uyển Quân vô cùng ngạc nhiên, nàng thực sự nghĩ mãi không rõ vì sao Lý Phong muốn giải quyết bọn họ.
Bọn họ đã hoảng sợ co cụm với nhau giống như đám chim cút, không dám phản kháng chút nào, loại thời điểm này dù giết bọn họ thì cũng có ý nghĩa gì?
Lý Cương cùng Lưu Kiên cũng không đoán được nguyên nhân Lý Phong làm như vậy, chẳng lẽ Lý Phong có khuynh hướng cuồng ngược đãi?
"Ta cho các ngươi một cơ hội, đánh bại ta thì ta sẽ thả Lưu Kiên." Lý Phong liếc nhìn đám người một vòng, chậm rãi nói.
Lời vừa nói ra, mấy người Tống Uyển Quân càng thêm nghi hoặc, rõ ràng đã triệt để khống chế thế cục, vì sao còn muốn vẽ vời thêm chuyện?
"Hà Cừu không phải huynh đệ ta, thậm chí không tính là bằng hữu, ta cùng hắn mới chỉ gặp ba lần mặt."
"Nhưng ta cảm thấy Hà Cừu làm người không tệ, thông minh, giảng nghĩa khí, còn giúp ta hai lần, cho nên Hà Cừu bị các ngươi đánh thành như vậy khiến ta rất tức giận, vô cùng vô cùng tức giận."
"Ta sẽ không hỏi là ai đánh Hà Cừu, ở đây các ngươi có bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, đều sẽ phải vì chuyện này mà trả giá đắt!"
"Tới đi, lấy ra huyết tính của các ngươi đánh với ta một trận, không dùng đao, không dùng súng, tay không tấc sắt, thắng ta thì ta để cho các ngươi mang Lưu Kiên đi."
Lời nói của Lý Phong tựa như một quả bom, nổ ầm vang bên tai mọi người!
Mọi người rốt cuộc minh bạch vì sao Lý Phong muốn làm ra động tác này, hóa ra là muốn báo thù cho Hà Cừu!
Không phải huynh đệ, cũng không phải bằng hữu, chỉ là cảm thấy Hà Cừu làm người không tệ, cho nên muốn báo thù, lý do đơn giản mà thô bạo, điều kiện cũng làm cho người nào cũng khó lòng cự tuyệt!
Tay không tấc sắt, 1 vs 30+, thắng liền có thể mang lão đại đi? Đám côn đồ động tâm!
Tống Uyển Quân tuy cảm thấy làm như vậy không ổn, nhưng không có bất kỳ lí do nào để ngăn cản Lý Phong, chỉ có thể lộ sắc mặt ngưng trọng ngồi ở trên ghế sa lon không nói gì.
Thật đúng lúc là, tại thời điểm Lý Phong nói những lời này Hà Cừu tỉnh táo lại, nghe không sót từ nào.
"Lý thiếu, từ hôm nay trở đi, mạng của Hà Cừu ta cũng là của ngươi!" Hà Cừu tự lẩm bẩm.
"Con mẹ nó lên hết cho lão tử còn chần chờ cái gì!"
Sau khi Lưu Kiên quát lớn, những tên côn đồ giống như mấy con chó thấy cứt lao tới chỗ Lý Phong!
Vài giây đồng hồ sau, thân ảnh Lý Phong đã bị biển người bao phủ!
Tống Uyển Quân đứng bật dậy, đôi bàn tay trắng nõn xiết chặt, xem ra thực sự rất lo lắng cho Lý Phong.
Lý Cương cũng siết lại tay cầm đao, khẩn trương không thôi.
Lưu Kiên lộ vẻ mặt chờ mong, đám tiểu đệ ở đây đều là tinh anh trong côn đồ, một mình đối phó hai, ba người bình thường không thành vấn đề, Lý Phong mạnh hơn cũng chỉ có một người, tuyệt đối không có khả năng đánh thắng ba mươi sáu tên tiểu đệ của hắn! !
Bọn họ không biết là, trên mặt Lý Phong đã lộ ra nụ cười khát máu.
Một nam nhân sau này sẽ trở thành người đứng ở đỉnh cao võ đạo, sắp phát sinh lần lột xác đầu tiên trong trận chiến đấu này!