Dương Triếp châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng quan sát, chờ đợi máu tươi nở rộ.
Chu Linh Chi càng mắng mặt càng đau, rất nhanh dừng việc hò hét.
Cô ta hiểu, lần này thật sự hết đường rồi. Rơi vào sơn cùng thủy tận, xem ra chỉ có thể đánh cược mạng sống một lần!
Nhìn lưỡi dao còn đang rỉ máu, Chu Linh Chi hung hăng nuốt nước miếng.
"Hô!"
Mạnh mẽ thở ra.
Lần nữa dán khuôn mặt lên trên lưỡi dao.
"A. . ."
"A. . ."
"A. . ."
Tiếng rít chói tai phóng ra từ cổ họng Chu Linh Chi. Lưỡi dao sắc bén liên tục đi đi về về, cắt chém trên khuôn mặt đẫm máu của cô ta. Một dao lại một dao, vết thương bị đâm sâu, xoáy tròn, mở rộng, có điểm giống những cái miệng to như chậu máu.
"CMN! Quá dọa người! Comment đâu, hộ giá!"
"Mẹ! Kêu gì mà lớn thế! May mà kịp giảm volume, không chắc cha mẹ còn tưởng tôi đang coi phim "hành động tình cảm"!"
"Giảm volume + 1 "
"Tôi vốn đã mở âm thanh tối đa rồi. Thằng cha hàng xóm nhà bên khẳng định đang áp sát trên tường hành động!"
Người xem triệt để kinh sợ. Chỉ thấy sau khi lưỡi dao bật đi bật lại cắt chém, khuôn mặt Chu Linh Chi đã hoàn toàn bị chọc nát. Có một ít thịt trực tiếp rớt xuống, một ít thì dính với gân da, lỏng thỏng trên mặt, vô cùng buồn nôn.
"Fu*k!"
"A —— "
"A —— "
Chu Linh Chi nổi điên, kịch liệt giằng co, cổ tay, cổ chân không ngừng chà sát vào vòng sắt, hiện tại lưỡi dao đã trực tiếp cắt sâu tới tận xương trên mặt.
Cảm giác xương cốt bị chém, đau như muốn ngừng thở.
"Mày muốn tao chết. . . Tao nhất định phải sống. . . A. . . A. . ."
Chu Linh Chi đau đớn chết lặng, đột nhiên điên cuồng đem đầu tông về phía trước, lưỡi dao lại tiếp tục chuyển động.
Hai mươi độ!
Ba mươi độ!
Bốn mươi độ!
Bốn mươi lăm độ!
Răng rắc!
Khi lưỡi dao chuyển động đến bốn mươi lăm độ, bánh răng nơi nào đó bắt đầu cạch cạch, mạch điện hoạt động.
Răng rắc răng rắc răng rắc. . .
Toàn bộ vòng sắt trên người Chu Linh Chi bật mở.
"Ha ha ha ha, tao thắng, tao thắng. . ." Chu Linh Chi chậm rãi giơ cánh tay lên, bộ dạng thảm hại cười cười. Giờ phút này, xương trắng trên gương mặt cô ta đều lộ ra ngoài. Vừa cười một tiếng, máu tươi từ trong miệng ồ ạt tràn ra, hình ảnh vô cùng kinh khủng, dữ tợn.
Thấy cảnh này, mấy trăm ngàn người xem đều cực kỳ hậm hực.
"A a a, thật đáng ghét!"
"Còn có mười giây thôi! Vậy mà cô ta vẫn mở kịp!"
"Mẹ nó quá đáng tiếc, bảo bảo không vui, siêu cấp không vui!"
"Thất bại trong gang tấc, thất bại trong gang tấc, đêm nay lão tử lại mất ngủ rồi!"
Cùng lúc đó, Tổ chuyên án số 0, Triệu Thiên Lâm ý vị thâm trường nhìn Vu Kiện, thật sâu thở hắt ra. Đối với người xem, Chu Linh Chi đáng chết, nhưng đối với cảnh sát mà nói, trong vụ án Livestream Tử Vong, Chu Linh Chi là người bị hại, việc cô ta may mắn sống sót khẳng định sẽ trợ giúp rất lớn cho quá trình phá án.
"Rốt cuộc cũng có người sống sót đầu tiên!"
Tần Lãnh bĩu môi: "Mất đi một bộ thi thể đáng yêu!"
Lúc này, Vu Kiện bỗng nhiên lắc đầu: "Không! Chu Linh Chi vẫn sẽ chết!"
Vừa mới nói xong, đồng hồ bấm giờ bên trong livestream vừa vặn điểm mười phút. Tiếp đó, một tiếng ông trầm đục, âm thanh của động cơ khởi động.
Ánh mắt Chu Linh Chi nhìn lên, chỉ thấy giá đỡ cố định phía dưới lưỡi dao lắc lắc.
"CMN! Khởi động!"
Chu Linh Chi bị dọa sợ, đang muốn từ trên ghế ngồi dậy, đột nhiên phát hiện, ống thép vẫn còn đang cắm ở trong cơ thể.
"Fu*k!"
Giây sau, lưỡi dao xoay tròn mang theo gió lạnh, đối diện hạ xuống.
Chu Linh Chi theo bản năng ngửa cổ về sau, nhưng không gian có hạn.
Răng rắc!
Màn ảnh phóng to, đặc tả cảnh tượng chết chóc.
Dưới tốc độ xoay tròn nhanh chóng, lưỡi dao gọt thẳng tới hốc mắt của Chu Linh Chi. Chỉ trong chốc lát, từ hốc mắt đến đỉnh đầu, toàn bộ phần trán trực tiếp bị chém bay. Hai nhãn cầu đầy tơ máu lập tức bắn ra, lăn xuống đất. Bộ óc trong đầu xuất hiện, trắng trắng mềm mềm, bị những lưỡi dao khuấy nát như đậu hũ. Máu tươi bắn ra tung toé, biến thành một mảnh huyết hồng.
"CMN!"
"Lại chết một đứa? 666!"
"Ra sức vì streamer khen thưởng đi!"
"Cô ta tại sao lại chết?"
"Bình tĩnh, đại thần tới đây, giải thích cho các anh nghe. . ."
Thời khắc thấy cảnh này, Tổ chuyên án số 0 ngoại trừ Vu Kiện, tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, nhưng dự đoán của Vu Kiện đã chính xác, cho nên ánh mắt của mọi người lập tức rơi vào trên người hắn.
"Cô ta không phải đã thành công rồi sao? Tại sao máy móc lại khởi động? Nhà Thiết Kế Tử Vong giở trò lừa bịp?" Triệu Thiên Lâm hỏi.
Vu Kiện nói: "Anh cẩn thận ngẫm lại một chút lời nói của Nhà Thiết Kế Tử Vong đi!"
Triệu Thiên Lâm nghĩ nghĩ, sắc mặt đột nhiên đại biến: "Đúng, hắn nói sau khi đẩy lưỡi dao xoay bốn mươi lăm độ, toàn bộ vòng sắt mở ra, nhưng hắn cũng không có bảo sau khi vòng sắt mở ra, thời điểm đồng hồ điểm mười phút, lưỡi dao sẽ không khởi động cắt chém. Bắt cô ta đẩy lưỡi dao bốn mươi lăm độ đơn giản là vì muốn kéo thời gian đến phút thứ mười!"
"Chính xác! Đây mới là cái bẫy thực sự! Không đẩy lưỡi dao, cô ta sẽ đổ máu mà chết. Đẩy lưỡi dao nhưng không kịp rời đi, thì cũng sẽ bị cắt chém tử vong! Nhà Thiết Kế Tử Vong cố ý nói cho cô ta biết về cái bẫy ở cửa thứ nhất, không phải vì muốn nhục nhã cô ta, mà là muốn ám thị cho cô ta rằng trò chơi tràn đầy bẫy rập. Kết quả, Chu Linh Chi mắc lừa, lanh chanh đem ống thép xuyên qua cơ thể lần nữa, dẫn đến cuối cùng không cách nào ngồi dậy mà chết. Câu nói cuối cùng của cô ta có lẽ đã bao hàm toàn bộ sự tức giận!" Vu Kiện lẩm bẩm. Hắn mặc dù đoán được, nhưng vẫn quá chậm. Nói cách khác, nếu như mục tiêu livestream là hắn, kết cục sẽ như thế nào?
Nghĩ đến đây, Vu Kiện chỉ cảm thấy một cỗ khí lạnh tàn ác chảy dọc thân thể, sợ run khắp người.