Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Livestream Tử Vong

Chương 64: Lại thiếu một chút

Chương 64: Lại thiếu một chút

Edit + Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

...

Dương Triếp hết sức hài lòng quan sát hiện trường tử vong.

Thịnh yến máu tươi.

Nghệ thuật tử vong.

Xác chết Chu Linh Chi tựa trên ghế sắt. Máu thuận theo cơ thể không ngừng chảy lên tất chân, rơi tí tách, cuối cùng chảy tới đôi giày cao gót, đem mặt giày nhiễm thành màu đỏ thẫm. Khung cảnh lộ ra ánh sáng hết sức nặng nề.

"Lần này chắc sẽ được ưu tú!"

Dương Triếp mỉm cười: "Cảm ơn mọi người đã theo dõi Livestream Tử Vong, chúng ta kỳ sau gặp lại!"

Livestream kết thúc.

"Keng, thiết kế tử vong lần này thành công."

"Keng, livestream lần này rút được 5560 khối."

"Đang tiến hành đánh giá độ khó của thiết kế tử vong."

"Đánh giá hoàn thành, đẳng cấp của lần thiết kế tử vong này là: tốt + 10. Thu hoạch được 1500 điểm tử vong, không thu hoạch được tràng cảnh mới.

Khuôn mặt Dương Triếp ngốc trệ, tốt + 10? Có thể đánh giá lại không?

Trọng yếu nhất chính là không cho ưu tú thì thôi, đến cả tràng cảnh mới cũng không cho?

Kẹt sỉ!

Livestream Tử Vong lần này, Dương Triếp sử dụng kết hợp hai tràng cảnh Hình Phạt Chung Cực và Cưa Điện Kinh Hồn, ngoài ra còn đủ các loại như thẻ cách âm, thẻ che đậy tín hiệu, vân vân. Tổng cộng tiêu hao 300 điểm tử vong. Thiết kế bẫy rập tâm lý phức tạp như vậy, là vì muốn đạt đẳng cấp ưu tú, kết quả...

Mặc kệ! Lần sau lão tử nhất định phải được ưu tú!

Có điều, tiền thuởng rút ra không tồi.

Khen thưởng livestream tháng này, cộng thêm chút tiền lương bảo vệ, nhẹ nhõm hơn vạn.

Tuy nhiên hiện tại thất nghiệp rồi, không thể dựa vào tiền livestream mà sống lâu được. Vẫn nên tìm công việc mới để có nguồn thu nhập ổn định?

Bây giờ Dương Triếp chưa có ý định xử lý vấn đề đó, bởi vì hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm.

Chu Linh Chi từng nói một câu, tao sẽ vận dụng tất cả lực lượng để giết mày!

Khóe miệng Dương Triếp tiếp tục giương lên.

"Tốt, các người rất nhanh đều sẽ thu được Giấy Thông Báo Tử Vong của tôi!"

. . .

Sau khi trải qua giây phút sợ hãi ngắn ngủi, Vu Kiện quét mắt nhìn đám người trong phòng.

"Chu Linh Chi chết rồi, nhưng mọi người còn nhớ rõ không? Cô ta từng nói, những đứa trẻ cô ta hành hạ đến chết đều bị vứt bỏ. Một cô gái có thể lấy trẻ em bị bỏ rơi từ chỗ nào? Đằng sau cô ta khẳng định có thế lực hắc đạo. Kiểm tra ghi chép của bệnh viện, đem những người này móc hết ra cho tôi. Nếu như suy đoán không sai, mục tiêu livestream tiếp theo của Nhà Thiết Kế Tử Vong chính là bọn họ. Binh quý thần tốc, hiện tại chính là thời khắc đối đầu giữa chúng ta và hắn!"

Triệu Thiên Lâm nói: "Anh hạ mệnh lệnh đi!"

"Phục Cường, anh mang hai người, tiếp tục điều tra manh mối của Chu Linh Chi, mau chóng tìm ra hiện trường gây án! Những người còn lại chia ra hành động, mỗi người phụ trách một cái bệnh viện. Đêm nay mọi người vất vả một chút, cố gắng tìm kiếm ngọn nguồn." Vu Kiện đưa ra chỉ thị.

"Vâng!"

Dưới bóng đêm, toàn bộ thành viên của Tổ chuyên án số 0 xuất động.

...

Bên ngoài bệnh viện thành phố, một chiếc xe Audi màu đen chạy đến phòng cấp cứu phía trước. Sau đó từ trên xe bước xuống hai người đàn ông cường tráng, thần thái lúc xuất phát trông vô cùng vội vàng, trực tiếp đi vào toà nhà.

"Ai, hai tên kia làm gì vậy? Không phải muốn kiếm chuyện đấy chứ?"

"Chắc tìm bác sĩ Giang? Tên đầu trọc đó tôi từng gặp qua một lần, thấy hắn và bác sĩ Giang nói chuyện phiếm. Hôm nay không phải là ca trực của bác sĩ Giang sao?"

"A, hai tên đó nhìn không giống người tốt!"

"Không thể trông mặt mà bắt hình dong. Cô xem Chu Linh Chi, dáng dấp xinh đẹp như vậy, nhìn cũng không xấu, thế mà tâm tư lại thối hoắc. . ."

Hai y tá ở quầy phục vụ nhỏ giọng trò chuyện, ca đêm còn dài, người đến khám cũng không nhiều, coi như giết thời gian.

Hai người đàn ông trực tiếp đi vào phòng khám nội khoa.

"Giang ca!"

"Tôi không phải bảo các anh đừng tới rồi sao?"

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ngồi trước bàn làm việc hút thuốc, thấy hai người tiến vào liền sầm mặt lại. Biển chức danh trên bàn ghi, bác sĩ nội khoa: Giang Học Nhân.

"Giang ca, anh đừng nóng, đây không phải vì sự tình khẩn cấp sao?" Đầu trọc ngượng ngùng cười nói.

"Tôi đã bảo rồi, trong bệnh viện, gọi tôi là bác sĩ Giang!"

"Được được được, bác sĩ Giang, ông chủ để tôi đến hỏi anh, sự tình mấy đứa trẻ rốt cuộc thế nào rồi? Thực sự không được, có thể tăng thêm tiền!"

Giang Học Nhân lắc đầu nói: "Tạm thời không có đối tượng thích hợp, ông chủ các anh nếu sốt ruột, tôi sẽ trả lại tiền! Hiện tại các kênh buôn lậu trong tối đều khó vận chuyển, các anh có thể chờ hàng hiến tặng."

"Bác sĩ Giang, hàng hiến tặng quá chậm, tình hình xấu đi là do Nhà Thiết Kế Tử Vong đúng không? Bây giờ hắc đạo bạch đạo đều đang tìm hắn, hắn tự thân khó đảm bảo!"

"Tự thân khó đảm bảo? Ha ha. . ." Giang Học Nhân cười lạnh: "Hắn vừa rồi còn đang livestream giết chết một người, anh nói cho tôi biết hắn tự thân khó đảm bảo ở chỗ nào? Mắt anh bị mù à?"

". . ."

Biểu cảm của hai người đàn ông thoáng trở nên âm trầm.

Giang Học Nhân tiếp tục: "Trở về nói với ông chủ các anh, nếu có đối tượng thích hợp, tôi sẽ thông báo cho hắn. Con của hắn nếu như không chờ được, tôi có thể trả lại tiền! Nhưng trước đó, đừng liên lạc với tôi, cũng đừng phái người đến bệnh viện tìm tôi. Người không biết còn tưởng rằng tôi là bác sĩ hắc đạo."

"Được được được!"

"Cút!"

Khuôn mặt hai người đàn ông khẽ rung động, trong ánh mắt toát lên tia tàn nhẫn, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, gật đầu rời đi.

Bọn họ vừa đi, Giang Học Nhân lập tức mở Wechat trong điện thoại, bên trong có một nhóm, tên gọi SYK, tổng cộng gồm bảy thành viên.

(Wechat: Ứng dụng nhắn tin, tương tự như Messenger, Zalo)

"Hai ngày này tất cả mọi người không được tự tiện hành động, thành thành thật thật ở trong nhà cho tôi, thẳng đến khi Nhà Thiết Kế Tử Vong bị cảnh sát bắt!"

"Anh lo Nhà Thiết Kế Tử Vong sẽ để mắt tới chúng ta? Nếu cảnh sát một mực bắt không được hắn thì sao?"

"Vậy chúng ta liền giải tán, dù sao tiền kiếm được cũng đủ cho mọi người tiêu cả đời!"

"Thế còn ông chủ Ngô bên đó? Chúng ta đã thu tiền của hắn rồi mà?"

"Bên kia tôi sẽ giải quyết, các anh không cần phải để ý!"

"Được, tôi nghe anh!"

"Tôi cũng không có ý kiến."

"Đúng rồi, tôi có đun một nồi canh trẻ em, ai muốn tới nếm thử không?"

"Mẹ, anh không nói sớm, tôi gần đây có chút âm hư, chờ tôi nha."

Bọn họ nói chuyện, ngược lại khơi dậy sự thèm ăn của Giang Học Nhân, thật muốn đi qua uống một chén canh lớn.

Ngay lúc này, ầm ầm, có người vọt vào.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch