Trần Lạc quên mất mũi của Isabella còn thính hơn mũi chó, nàng thế mà phân biệt ra được tất cả hương nước hoa trên người của hắn.
"Không làm gì hết." Trần Lạc thành thật trả lời: "Sau phần dạ tiệc là vũ hội, mấy cô gái kia đến mời tớ khiêu vũ một hồi, sau đó tớ liền về nhà."
"Cậu không phải không biết khiêu vũ sao?"
"Các nàng dạy tớ. . ."
. . .
Isabella rất tức giận, lại không tìm thấy lý dó để mình tức giận. Nàng cũng không phải là vợ của Blair, vì sao lại tức giận, dựa vào cái gì để tức giận?
Thế là nàng không nói một lời xuống giường, đi ra ngoài cửa.
Thời điểm nàng bước đến cửa, Trần Lạc bỗng nhiên nói: "Lần sau sẽ không."
Bước chân của Isabella dừng lại, nàng nhếch miệng nói: "Nói với tớ những lời này để làm gì, cậu thích thì nhảy với các nàng chứ sao. . ."
Mặc dù nàng nói như vậy, nhưng ngữ khí lại nhu hòa hơn vừa rồi nhiều, sau khi nói xong nàng đi thật nhanh về phòng của mình.
Trần Lạc đi đến đóng cửa phòng, hắn cũng không biết tại sao phải cam đoan với Isabella, đồng thời quan tâm cảm thụ của nàng như vậy. Nằm trong chăn còn lưu lại nhiệt độ và hương thơm cơ thể của Isabella, Trần Lạc mới nhận ra bản thân mình có phải thật sự đã thích nàng rồi không.
Mặc dù tính tình của nàng còn hơi đại tiểu thư, ngạo kiều lại tùy hứng,nhưng lúc đối mặt với Ma Pháp sư tà ác, người vừa khóc vừa ở lại cùng chết với hắn chính là nàng, người nửa đường thay đổi hệ ma pháp chủ tu chỉ vì bảo vệ hắn là nàng, người từ bỏ tương lai xán lạn, nguyện ý ở lại một địa phương nhỏ bé như thành Yapool với hắn cũng là nàng. . .
Dạng này Isabella, Trần Lạc có lý do gì không thích?
Thời điểm mới vừa đến thế giới này, nếu như cho Trần Lạc một cơ hội trở về, hắn sẽ không chút do dự, không có bất kỳ lưu luyến gì rời đi.
Nhưng bây giờ, coi như cơ hội này thật sự bày ở trước mặt hắn, hắn cũng không thể kiên quyết giống như trước kia.
Lúc ăn sáng vào ngày hôm sau, Isabella không nhắc lại chuyện Trần Lạc khiêu vũ với các tiểu thư quý tộc, ngược lại là rõ ràng cảm thấy vui vẻ vì Trần Lạc có tước vị.
Tước vị tuy không cao lắm, nhưng cũng không phải thấp nhất, xem như mới vừa tiến vào vòng tròn quý tộc.
Chuyện này cũng dẫn đến nghị luận không nhỏ trong lớp, đối với hầu hết học sinh của lớp hệ Thủy mà nói, tử tước cũng không tính là cái gì, nhưng mười bảy tuổi chỉ bằng mượn vào cống hiến của mình cho vương quốc có thể phong tước chỉ có một mình Trần Lạc.
Điều này đại biểu tiền đồ của hắn vô khả hạn lượng.
Trần Lạc trở lại chỗ ngồi của mình, Wilker rất nhanh đến gần, nói: "Hôm qua ngươi dạy ta rất hữu dụng, còn có chiêu số khác hay không?"
Trần Lạc nói: "Còn lại cần dựa vào bản thân đi lĩnh ngộ."
"Cám ơn." Wilker rất hiếm thấy nói một tiếng cám ơn với Trần Lạc, sau đó hắn nói tiếp: "Đúng rồi, ngươi phải cẩn thận Nhị vương tử điện hạ, đội Ma Pháp sư vương cung do đại vương tử quản lý. Lần này, Nhị vương tử rất xem trọng việc tranh giành kỵ sĩ đoàn, bởi vì ngươi để hắn phí công một năm, mà Nhị vương tử không chỉ mang thù, thủ đoạn cũng hết sức ngoan độc, cho nên ngươi phải cẩn thận một chút. . ."
Wilker lại tiếp tục dặn dò: "Lấy thực lực của ngươi, gặp phải Ma Pháp sư cao cấp trở xuống hẳn là không cần lo lắng, nhưng bên cạnh Nhị vương tử còn có không ít Ma Pháp sư cao cấp, trong đó không thiếu Phong hệ. . ."
Hôm qua Wilker chỉ nói cho hắn phải cẩn thận đại vương tử và Nhị vương tử, cũng không có nói cho hắn biết nhiều chi tiết như vậy.
Chỉ qua một buổi tối, hắn lại bổ sung thêm nhiều như thế.
Trần Lạc nghĩ một chút, lại nhìn về phía hắn, nói: "Ta có thể dạy cho ngươi thêm mấy chiêu."
Wilker nói: "Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư Waters, thực lực đã cực gần Ma Đạo sư. Waters là Ma Pháp sư mạnh nhất bên cạnh Nhị vương tử, ngươi cẩn thận một chút. . ."
Trần Lạc lại lên tiếng: "Về sau có vấn đề tình cảm gì đều có thể hỏi ta."
Wilker nhanh chóng nói: "Waters ỷ vào thực lực của mình, tại vương đô muốn làm gì thì làm, âm thầm trợ giúp Nhị vương tử diệt trừ rất nhiều kẻ địch. Nhị vương tử từ rất lâu đã muốn khống chế kỵ sĩ đoàn, ngươi phá hủy kế hoạch của hắn để cố gắng của hắn trong một năm gần như đổ xuống sông xuống biển, hắn. . . Có thể muốn giết ngươi, hắn có khả năng sẽ phái ra Ma Pháp sư cao cấp, nhưng vì vạn vô nhất thất, Đại Ma Pháp Sư cũng có thể xuất thủ. . ."
. . .
Pháp luật của vương quốc cũng không phải áp dụng với tất cả mọi người.
Bầu trời trên vương cung cấm Ma Pháp sư phi hành, nhưng nếu là vương tử công chúa hoặc Ma Đạo sư, đừng nói phi hành, cưỡi xe ngựa bay lên cũng không có người dám quản.
Ma Pháp sư cường đại, sau lưng lại có Nhị vương tử bảo kê, tại vương đô muốn làm gì thì làm, không phải một gã quan trị an có thể trêu chọc.
Trong lúc vô tình cuốn vào tranh giành vương quyền, Trần Lạc cũng không có nói cho cô Britney.
Gia tộc Stern có lẽ có thể không để Nhị vương tử vào mắt, nhưng cô Britney đã rời khỏi gia tộc, đối với chuyện này cũng không có biện pháp gì.
Song, Trần Lạc còn đánh giá thấp thù hận của Nhị vương tử đối với hắn.
Sau khi tan học, ba người bọn họ trên đường về nhà gặp phải tập kích.
Lúc ba người khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, băng châm từ trong hẻm bắn ra ngập trời. Nếu như không phải cô Britney sớm có dự cảm, trong chớp nhoáng ngưng tụ ra một vòng phòng hộ, nàng đã là Đại Ma Pháp Sư có lẽ sẽ an toàn tránh được, Trần Lạc cũng có thể lập tức phóng ra phòng ngự Hỏa Mạc Thuật bản nâng cấp, nhưng Isabella sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Băng châm này dày đặc đến nổi lực sát thương của nó còn lớn hơn băng chùy, nó đã thuộc về phạm trù của siêu giai ma pháp. Đây là phép thuật chỉ có Đại Ma Pháp Sư trở lên mới có thể sử dụng.
Waters một kích không trúng, liền quả quyết rút lui, hắn không nghĩ tới nơi này còn có Đại Ma Pháp Sư biết ma pháp hệ Thổ. Trong thời gian ngắn hắn không có khả năng công phá phòng ngự của nàng, nếu như dẫn đến cao thủ của hiệp hội Ma Pháp, hắn sẽ rất khó thoát thân.
Isabella đã biết chuyện gì xảy ra, nhìn Trần Lạc trước tiên chắn trước mặt bảo vệ mình, trong ánh mắt của nàng dường như có thứ gì hòa tan.
"Là Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư Waters." Britney thu hồi vòng bảo hộ, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn phương hướng của băng châm phóng đến, khẽ nói: "Vì sao hắn lại đánh lén chúng ta?"
Trong ngõ đã không còn bóng người, Trần Lạc tản ra màn lửa, nói: "Chuyện này trở về em sẽ giải thích."
Sau một khắc đồng hồ, trong sân nhỏ, Trần Lạc nhìn Britney và Isabella, nói: "Chuyện là như vầy, công lao dập dịch bệnh rơi vào người của công chúa Kristen, Nhị vương tử đã mất đi kỵ sĩ đoàn, có thể hắn quy tất cả chuyện này lên người em."
Isabella tức giận nói: "Nhị vương tử dựa vào cái gì, cứu người cũng có lỗi sao!"
Britney trầm mặc một lát, lên tiếng: "Blair, lần sau đi chung với cô, không nên một mình rời nhà và trường học."
"Ngươi có thể luôn luôn di theo bên cạnh bảo vệ hắn sao?" Một bóng người chợt xuất hiện từ hư không, nhìn Britney, từ tốn nói: "Ngươi có thể mang theo hắn về gia tộc Stern, ta cam đoan, Pitt Werner sẽ không giờ lại trả thù. Nếu không hắn sẽ vĩnh viễn mất đi vương vị của mình."
Đây là một người đàn ông trung niên, ông mặc một bộ áo choàng tầm thường, nhưng lời nói lại không tầm thường chút nào.
Pitt Werner là tên của Nhị vương tử, ngoại trừ quốc vương, không ai có tư cách nói câu này.
Người này hiển nhiên không phải quốc vương, nhưng ông lại mang đến cho Trần Lạc một cảm giác rất mạnh, mạnh nhất trong số các Ma Pháp sư mà Trần Lạc từng gặp. Cho dù là phó hội trưởng John Cavendu của hiệp hội Ma Pháp cũng không mang đến cho Trần Lạc cảm giác như vậy.
Ma Pháp sư trong Vương Đô mạnh hơn John Cavendu không có mấy người, người có tư cách nói câu này lại càng ít ỏi.
Một trong số đó chính là người cầm lái gia tộc Stern, kẻ chỉ cách Đại Ma Đạo Sư một bước, Edward Stern.