Trong viện, Edward Stern nhìn Britney, nói: "Ngươi không vì mình cân nhắc, cũng nên vì học sinh của ngươi ngẫm lại, hắn có thể ngăn cản được Nhị vương tử trả thù hay không, có thể đối mặt với Waters ám sát hay không."
Britney đứng tại chỗ, không đồng ý, nhưng cũng không lập tức từ chối.
Song sau một khắc, Trần Lạc liền đứng ra, nhìn Edward, nói: "Đây là chuyện của chúng ta, không cần gia tộc Stern phí tâm."
Edward Stern không nói gì nữa, ông chỉ nhìn Britney một chút, nói: "Lúc nào thay đổi chủ ý, gia tộc Stern vĩnh viễn mở cửa chào đón ngươi."
Vừa dứt lời, cả người ông lơ lửng lên không, rồi nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của bọn họ.
Britney suy nghĩ một lát, tựa hồ làm quyết định gì, nàng nhìn Trần Lạc, nói: "Blair. . ."
"Không cần." Trần Lạc biết nàng muốn nói gì, lắc đầu lên tiếng: "Em hi vọng có trở về gia tộc Stern hay không là lựa chọn của cô Britney, không quan hệ với bất cứ ai hoặc bất cứ chuyện gì. . ."
Nói xong, hắn nhìn về phía Isabella, hỏi: "Cậu không sao chứ?"
Isabella lắc đầu, sau đó hỏi: "Tớ có phải rất vô dụng hay không, không giúp đỡ được gì cả. . ."
"Cậu đã đủ cố gắng." Trần Lạc đối với nàng cười nói: "Sự tình kiểu gì cũng sẽ giải quyết, tới giúp tớ rửa rau đi, nên nấu cơm. . ."
Kristen luôn luôn chọn lúc ăn cơm đến. Chẳng qua lần này, cho dù Trần Lạc lấy bát đũa cho nàng, Kristen cũng không ngồi xuống.
Nàng nhìn Trần Lạc và Isabella, hỏi: "Các ngươi không có bị thương chớ?"
Trần Lạc lắc đầu, "Không có."
"Chuyện này ta sẽ giải quyết." Sau khi Kristen nói xong câu này liền bay đi, Trần Lạc giữ nàng ăn cơm cũng không nhận được lời đáp lại.
Vương cung, trong đại điện nào đó, một gã thanh niên đang ăn cơm trưa. Hắn dùng nĩa xiên một miếng thịt nướng, nhoáng một cái, cả bàn ăn chợt tản mát ra hàn khí, thoáng ngưng kết thành băng.
Hắn ngồi bất động tại chỗ, ung dung nhét miếng thịt nướng kia vào trong miệng, sau khi nuốt ực một cái, hắn mới nhìn về phía cô gái đối diện, có chút đáng tiếc nói: "Đầu bếp vừa mới nướng xong thịt, lạnh ăn không ngon. . ."
Kristen nhìn hắn, giọng lạnh như băng: "Cách xa Blair một chút."
Thanh niên buông nĩa xuống, cẩn thận lau khóe miệng, nói: "Em đang nói gì, Blair là ai, nghe hơi quen tai. . ."
Kristen lên tiếng: "Em không muốn tham dự vào tranh đấu giữa anh và anh cả, nhưng nếu như hắn nhận một chút tổn thương, em sẽ đưa toàn bộ kỵ sĩ đoàn cho anh cả."
Trong nháy mắt, vẻ mặt của Pitt Werner trở nên âm trầm, nếu như đội Ma Pháp sư và kỵ sĩ đoàn đều bị Paul Werner khống chế, hắn sẽ không còn bất cứ cơ hội nào.
Hắn nhìn chằm chằm Kristen, hỏi: "Em đang uy hiếp anh sao?"
Kristen đáp: "Anh có thể cho rằng như vậy."
Nhị vương tử nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, lại mở to mắt, nói: "Chuyện kỵ sĩ đoàn hắn để cố gắng một năm của anh đều uổng phí, xem ở em, anh có thể không tính toán với hắn, nhưng hi vọng về sau hắn đừng đối nghịch với anh nữa. Nếu không, anh cũng không biết ngài Waters sẽ làm ra chuyện gì đâu. . ."
Kristen nhìn hắn một cái, rồi quay người rời đi.
Sau khi nàng đi khỏi đại điện, một bóng người từ phía sau cây cột đi ra. Theo bước chân của hắn, tầng băng dày cộm ngưng kết trên mặt bàn bắt đầu biến mất, thịt nướng được ngọn lửa thiêu đốt lại bắt đầu tỏa ra mùi thơm.
Nhị vương tử xiên một miếng thịt khác bỏ vào trong miệng, lại nhanh chóng phun ra: "Không phải hương vị vừa rồi. . ."
Waters đi đến bên cạnh Nhị vương tử, nói: "Ta thất bại, không ngờ rằng bên cạnh hắn còn có một vị Đại Ma Pháp Sư, điện hạ về sau phải chú ý sưu tập tình báo."
"Không có việc gì." Nhị vương tử nhìn hắn, nói: "Trước không cần phải để ý đến tên Blair kia, khi nào ngài tấn cấp Ma Đạo sư?"
Nói đến Ma Đạo sư, trong con mắt của hắn hiện ra một tia nôn nóng.
Tại Lorrain, thậm chí hầu hết các nước trên đại lục, ngoại trừ tứ đại đế quốc, Ma Đạo sư đều là tuyệt đối cường giả, chỉ cần Waters trở thành Ma Đạo sư, trở thành cường giả cùng một đẳng cấp với tứ đại phó hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp, cán cân giữa hắn và Paul · Werner sẽ hoàn toàn nghiêng về phía hắn.
Trên mặt của Waters hiện ra vẻ mong đợi, hắn đáp: "Sắp rồi, ta đã đụng chạm đến tầng bình chướng mỹ diệu kia, nhiều nhất nửa năm, ta có thể thành công tấn cấp. Đến lúc đó, một phần lực lượng của hiệp hội Ma Pháp cũng có thể vì điện hạ sở dụng. . ."
. . .
Kristen rời đi nhanh, trở về cũng nhanh.
Chỉ ăn xong một bữa cơm, nàng lại xuất hiện ở trước mặt của Trần Lạc.
Nàng nhìn Trần Lạc, nói : "Nhị vương tử sẽ không lại ra tay với ngươi, các ngươi có thể yên tâm, thật xin lỗi, lần này là ta liên lụy ngươi."
Trần Lạc phất tay, biểu thị chính mình cũng không so đo chuyện này, ngược lại hỏi: "Thực lực của Waters thế nào?"
"Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư, hơn nữa hắn đã là Đại Ma Pháp Sư đỉnh phong, rất nhanh sẽ tấn cấp Ma Đạo sư." Kristen nhìn Trần Lạc, nói: "Hắn không phải ngươi có thể đối phó, ngươi cũng đừng lại đi trêu chọc bọn hắn."
Lần trước một Đại Ma Pháp Sư Kempin suýt chút nữa góp mạng thêm mạng của hắn vào. Waters sắp là Ma Đạo sư, hiển nhiên khó chơi hơn Kempin, Trần Lạc đương nhiên sẽ không đặt mình vào nguy hiểm.
Nhưng muốn hắn cứ tính như vậy, đương nhiên cũng là không thể nào.
Isabella bởi vậy suýt chút nữa bị thương, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như nàng bị sơ xuất gì, hắn còn mặt mũi nào đi gặp Ouston?
Trần Lạc chưa bao giờ khát vọng tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp như lúc này.
Trung cấp và cao cấp là một cột mốc rất lớn trong đẳng cấp của Ma Pháp sư, không thua gì Đại Ma Đạo Sư và Thánh Ma Đạo Sư.
Nếu như hắn là Ma Pháp sư cao cấp, hôm nay Waters sẽ vĩnh viễn lưu lại.
Sau khi Kristen rời đi nửa giờ, một bóng người mặc áo choàng đen xuất hiện tại hiệp hội Ma Pháp.
Đã lâu không đến hiệp hội Ma Pháp, Trần Lạc hy vọng có thể lại sàng chọn ra mấy ma pháp trung cấp hữu dụng từ trong đống ma pháp gân gà.
Hắn vừa mới đi vào hiệp hội Ma Pháp, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói.
"Người anh em Wilker?"
Lúc đầu Trần Lạc không định để ý tới, nhưng nhanh chóng kịp thời phản ứng, hắn bèn quay người nhìn nam tử đeo mặt nạ, hạ giọng nói: "Ngài Ô Nha, lại gặp mặt."
Ô Nha thấy Trần Lạc như thể đang nhìn một đống tiền khổng lồ , lập tức tiến lên trước, nói: "Người anh em Wilker, ta lại lấy được hai ma pháp biến thể trung cấp, lần này đến từ hiệp hội Ma Pháp của đế quốc Oss, không biết ngươi có hứng thú hay không?"
Qua hai lần giao dịch với Ô Nha, Trần Lạc phát hiện hắn mặc dù tham tài tâm đen, nhưng ma pháp biến thể và cải tiến trên tay hắn có chất lượng kỳ cao, tuyệt đối không phải những rác rưởi góp cho đủ số của hiệp hội Ma Pháp có thể so sánh.
Hai ma pháp biến thể hữu dụng bù đắp được mười ma pháp từ hiệp hội, đủ để cho Trần Lạc trong vòng ba tháng thành công tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp.
Trần Lạc khẽ gật đầu, nói: "Hai ma pháp trung cấp sao, ta muốn."
Thấy Trần Lạc dứt khoát như vậy, Ô Nha sửng sốt một chút, hỏi: "Ngươi không kiểm tra?"
Trần Lạc nói: "Ta tin tưởng chữ tín của ngài."
Ô Nha cười nói: "Vẫn là mua bán với người anh em Wilker huynh sảng khoái, lần sau ta có đồ tốt còn tìm ngươi, ngươi có kẻ thù nào muốn giết, ta cũng giảm giá cho ngươi một chút. . ."
Trần Lạc nghĩ một chút bèn lên tiếng: "Nói đến kẻ thù, gần nhất cũng có một người. . ."
"Là ai?" Ô Nha nghe vậy, lập tức hứng thú chào giá: "Ma Pháp sư trung cấp 1000, ta tính ngươi 800, cao cấp 5000, ta tính ngươi 4000, Đại Ma Pháp Sư 30.000, ngươi đưa 25,000 là được. . ."
Trần Lạc nhìn hắn, nói: "Nhưng ta nghe nói ngài ám sát Ma Pháp sư cao cấp chỉ cần 1000, Đại Ma Pháp Sư cũng mới 10. 000. . ."
Ô Nha nghe vậy kinh hãi, thốt lên: "Là ai tiết lộ. . ."
Từ trước đến nay hắn nhìn người định giá, những kẻ tiêu 10.000 đồng vàng ngay cả mày cũng không nhăn một chút khẳng định cũng không để ý lại thêm 10.000, mà những kẻ một ngàn đồng vàng cũng muốn do dự rất lâu kia, nếu như định giá quá cao, gần như sẽ dọa họ chạy mất. Mánh lới bị kẻ có tiền như Wilker phát hiện để hắn lập tức rơi vào xấu hổ.
Hắn cười khan một tiếng, nói: "Là ta nhớ lầm, nhớ lầm, Ma Pháp sư cao cấp 1000, ta tính ngươi 800, Đại Ma Pháp Sư 10. 000, ta tính ngươi 8000. . . , đúng, kẻ ngươi kết thù là ai?"
Trần Lạc hạ giọng đáp: "Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư, Waters."
Ô Nha đột nhiên giật mình, hỏi lại: "Ai?"
Lúc đầu Trần Lạc cũng không trông cậy vào Ô Nha, gặp hắn dường như bị hù dọa, cười hỏi: "Thế nào, nhiệm vụ này không thể nhận sao?"
"Cũng không phải không thể nhận. . ." Ô Nha khổ sở nói: "Waters đã là Đại Ma Pháp Sư đỉnh phong, sắp sửa tấn cấp Ma Đạo sư, không thể đối đãi như Đại Ma Pháp Sư thông thường, hơn nữa hắn là người Nhị vương tử, giết hắn phong hiểm quá lớn. . ."