Nhiệm vụ của buổi thực hành là mỗi tổ học sinh phải bắt được hoặc giết chết ít nhất một con ma thú trung cấp. Các Ma Pháp sư gọi dã thú có thể phóng ra ma pháp là Ma thú, đồng thời còn phân chia đẳng cấp cho bọn chúng.
Có những Ma thú rất nhỏ yếu ví dụ như thỏ phun lửa, ngay cả Ma Pháp học đồ cũng có thể dễ dàng đối phó, nhưng có những Ma thú rất mạnh mẽ giống như phong nha, miệng có thể phun phong nhận, tốc độ di chuyển nhanh như gió. Ma Pháp sư cao cấp chỉ cần sơ ý một chút cũng sẽ chết dưới lợi trảo hoặc phong nhận sắc lẻm. Những loài này đã được coi là uy hiếp cực lớn với nhân loại và được xếp vào Ma thú cấp cao.
Mà dã thú có thể đối địch với Đại Ma Pháp Sư, đến nay còn chưa từng xuất hiện. Đây cũng là nguyên nhân vì sao học viện yên tâm để những học sinh thực hành ở đây.
Một Ma Pháp sư cao cấp có kinh nghiệm phong phú đủ để ứng phó tất cả tình huống bất ngờ xảy ra.
Dù sao, sức tấn công của dã thú rất cường hãn, tăng thêm ma pháp, uy hiếp càng tăng lên gấp bội, nhưng trí tuệ của chúng nó có hạn, phương thức công kích cũng rất đơn giản, chỉ cần nhạy bén một chút, một tiểu đội bốn người cũng đủ để tự vệ.
Nhiệm vụ này đối với học sinh hệ Hỏa tương đối dễ dàng, ba hệ còn lại, nhất là hệ Thủy để hoàn thành nhiệm vụ vẫn có chút khó khăn.
Cũng may thực lực của Ma thú trung cấp cũng không mạnh, xem như không cần ma pháp, muốn bắt bọn chúng cũng không phải vấn đề quá lớn.
Học sinh của viện Ma Pháp không thể xem thường, mặc dù là hệ ma pháp nhưng môn chiến đấu cũng là một môn bắt buộc, những nữ sinh chân yếu tay mềm như Alice cũng có thể trong chớp mắt biến thành nữ chiến binh.
Mười mấy học sinh được chia thành 3 đội, lấy nơi này làm trung tâm, đại khái men theo cùng một phương hướng đi sâu vào rừng.
Để tiện cho các giáo viên bảo vệ, phương hướng của ba tổ có chênh lệch một ít, khi nào có một tổ ra khỏi khu vực an toàn thì sẽ được giáo viên phụ trách nhắc nhở
Bốn người Trần Lạc lựa chọn con đường bên trái, đi trong chốc lát đã không thấy bóng dáng của hai tổ còn lại.
Bước trong rừng cây rậm rạp, Trần Lạc đột nhiên có một loại cảm giác như cá gặp nước.
Hắn có thể cảm nhận được sinh cơ nồng đậm của từng nhành cây cọng cỏ, cây cối dây leo trước mắt phảng phất biến thành một phần cơ thể của hắn
Trần Lạc có một loại cảm giác dường như chỉ cần hắn muốn, thực vật xung quanh đều có thể biến thành vũ khí của mình. Đó cũng không phải là ảo giác, trên nhật ký của Hách Lý DIệp có viết rất rõ ràng. Đây là một trong những năng lực của Vu Sư.
Chỉ có điều, trước mắt Trần Lạc chỉ có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng của thực vật, hắn cũng không hiểu vu thuật điều khiển bọn chúng.
Lysa nhìn rừng cây rậm rạp xung quanh một chút, rầu rỉ nói: “Chỗ này rộng lớn như vậy, chúng ta đi đâu để bắt ma thú trung cấp chứ...”
Trần Lạc chỉ về phía trước, lên tiếng: “Phía trước giống như có động tĩnh.”
Lysa nhìn hắn một cái, kinh ngạc nói: “Oa, Blair, tinh thần lực của cậu có thể cảm giác xa như vậy sao, cậu sắp tấn cấp ma pháp sư trung cấp rồi phải không?”
Alice nhìn nàng một chút, nói: “Đi trước phía trước xem một chút đi.”
Lúc nàng nói chuyện, Lysa đã nhanh chân đi thẳng về phía trước, cách đó mấy chục bước có một bụi cỏ cao xấp xỉ nửa người. Lysa còn chưa đến gần, trong bụi cỏ bỗng dưng xuất hiện một ánh lửa, sau khi nó đốt trụi bụi cỏ thì tấn công về phía nàng.
Thời điểm hoả cầu khổng lồ đánh tới, trước mặt của Lysa xuất hiện một màn nước, màn nước bao quanh nuốt chửng hoả cầu, rồi hoá thành một sợi dây thừng bao phủ bụi cỏ.
Rất nhanh, trong bụi cỏ liền phát ra tiếng “Ngao ngao”.
Một con thú toàn thân đỏ choét, dài đến một xích bị dây thừng bằng nước kéo ra từ trong bụi cỏ.
Lysa có chút thất vọng, nói: “Hoá ra là một con Tiểu Hỏa Hồ...”
Hỏa Hồ là một loại Ma thú hệ Hoả, thể ấu niên có thể phóng ra ma pháp hệ hoả đơn giản, Hỏa Hồ thành niên thường có thể phóng ra ma pháp sơ cấp, cũng có một số rất ít ma thú có thể trưởng thành là trung thấp, uy lực ma pháp có thể đạt tới trình độ này.
Lysa gặp phải chỉ là một con Hỏa Hồ ấu niên, tương đối nhiều nhất trong Ma Pháp học đồ.
Đây cũng là nguyên nhân Trần Lạc yên tâm để nàng đi tới, chỉ có Hỏa Hồ thể thành niên mới có thể đối với nàng sinh ra một chút uy hiếp. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, xem như ma pháp của Lysa không sánh bằng một con hồ ly, thanh kiếm trên lưng của nàng cũng không phải ăn chay.
Kristen dạy dỗ học sinh, thuật cận chiến luôn ưu tiên hơn tam hệ ma pháp còn lại, đừng nhìn nữ sinh lớp hệ Thủy đều là Ma Pháp sư sơ cấp, nếu bàn về thực lực tổng hợp, những Ma Pháp sư trung cấp không được học bài bản kia cũng chưa hẳn là đối thủ của các nàng.
Lysa tiện tay muốn thả con Tiểu Hòa Hồ này đi, Emma bỗng nhiên nói: "Lysa, từ từ đã, chúng ta đi theo con tiểu hồ ly này biết đâu sẽ tìm tới tổ của nó, có lẽ trong đó có Ma thú trung cấp thì sao?"
Lysa sửng sốt một chút, sau đó kinh hỉ nói: “Đúng thế, tại sao tớ lại không nghĩ đến!”
Nàng vừa giải trừ trói buộc của Tiểu Hồ ly kia, nó lập tức hóa thành một bóng dáng màu đỏ biến mất trong bụi cỏ, Lysa vội vàng nói: “Mọi người mau cùng đi lên!”
Ba nữ sinh tuy trên lưng đeo trường kiếm nhưng vẫn hành động nhanh nhẹn trong rừng rậm, bóng dáng màu đỏ mặc dù trốn nhanh chóng nhưng vẫn bị các nàng khăng khăng khóa chặt.
So sánh với mấy tháng trước, ba người các nàng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Mặc dù yêu cầu của Kristen đối với các nàng khắc nghiệt, nhưng hiệu quả cũng rất rõ rệt, Trần Lạc theo sát sau lưng của ba người, tinh thần lực tản ra, tập trung chú ý động tĩnh xung quanh.
Tiểu hồ ly này chạy rất nhanh. Thể lực của ba nữ sinh có phần theo không kịp. Bên cạnh Trần Lạc, hơi thở của Alice dần dần trở nên gấp rút, ngực chập trùng cũng càng lúc càng lớn.
Hỏa Hồ biến mất lần cuối trong một bụi cỏ rậm rạp. Lysa chạy đầu tiên đang muốn tiếp tục truy kích, phía trước của nàng bỗng nhiên xuất hiện lít nha lít nhít hỏa cầu.
Tốc độ của hỏa cầu cực nhanh, trong giây lát đã đến trước mặt của nàng.
Lysa giật nảy mình, căn bản không kịp tạo ra màn nước để bảo vệ. Sau một khắc, những hỏa cầu kia bỗng nhiên tiêu tán trong hư không, nếu nhưng không phải nàng còn cảm giác hơi nóng ập vào mặt, nàng nhất định cho rằng vừa rồi là ảo giác.
Trong thời gian ngắn ngủi này, ba người Trần Lạc đã đuổi đến, Emma nhìn về phía trước, kinh hãi nói: "Mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, đó là Hỏa Vũ Thuật sao?"
Có thể phóng ra ma pháp cùng loại với Hỏa Vũ Thuật, nói rõ phía trước có một con Ma thú cao giai. Đây chính là tồn tại tương đương với Ma Pháp sư cao cấp, cho dù các nàng có bốn người, cũng chỉ có thể trốn càng xa càng tốt.
Alice lắc đầu nói: “Không phải, mật độ của những hỏa cầu vừa rồi còn chưa bằng Hỏa Vũ Thuật, nhiều nhất chỉ là ma pháp trung cấp, nhưng vì sao những hỏa cầu kia lại biến mất...”
“Khẳng định do ma pháp quá mạnh, nó không khống chế được...” Lysa hưng phấn thốt lên: “Nói như vậy, phía trước có một con Ma thú trung cấp?”
Nàng vừa dứt lời, một con hồ ly to lớn màu đỏ nhảy ra từ trong bụi rậm. Nó há mồm phun ra liên tiếp hỏa cầu thẳng đến bốn người.
Lysa một kiếm chém đứt mấy quả hỏa cầu, Emma triệu hồi ra một màn nước để ngăn cản lại, nhưng tốc độ phun hỏa cầu của con hồ ly kia lại quá nhanh, trong lúc nhất thời hai người cũng luống cuống tay chân.
Mặc dù ma pháp của Hỏa Hồ này khuyết thiếu biến hóa, nhưng muốn lấy tinh thần lực mà nói, Lysa và Emma cộng lại cũng không bằng nó.
Nếu như hai người các nàng liên tiếp phóng ra hỏa cầu giống như con Hỏa Hồ này, chẳng mấy chốc sẽ bị ngất xỉu vì tiêu hao tinh thần lực.
Ngay thời điểm các nàng suýt nữa ngăn cản không nổi, nhưng hỏa cầu do con hồ ly phun ra kia bỗng nhiên biến mất, cảnh tượng này để bọn người Lysa vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng dọa sợ con hồ ly kia.
Trong mắt của nó đầu tiên hiện ra mê mang, cuối cùng thì sợ hãi. Hỏa cầu phun ra càng lúc càng nhỏ, tốc độ cũng càng ngày càng chậm, cuối cùng chỉ có thể phun ra mấy đốm hoả tinh. Bốn chân của nó bắt đầu trở nên mềm nhũn, rồi ngã phịch lên mặt đất, thở hổn hển...
Lysa kinh ngạc nhìn phía trước, nói: “Con hồ ly này... bị sao vậy?”
Trần Lạc nói: “Ngay cả hỏa cầu đều nôn không tốt, có thể do... Học nghệ không tinh đi.”
Theo tốc độ và số lượng hỏa cầu ban đầu nó phun đến xem, Hỏa Hồ này không thể nghi ngờ là Ma thú trung cấp, tiểu độ bốn người của bọn họ đã nhẹ nhõm hoàn thành nhiệm vụ của buổi thực hành lần này.
Lysa lấy ra dây thừng đã chuẩn bị từ trước, dự định trói con Hỏa Hồ này lại. Con hồ ly nằm dưới đất bỗng nhiên phát ra một tiếng rít, theo tiếng kêu của nó truyền ra, từ trong bụi cỏ bốn phương tám hướng bỗng nhiên truyền đến từng đợt dị hưởng.
Từng bóng dáng màu đỏ từ trong bụi cỏ chạy đến, vây quanh bốn người Trần Lạc, nhìn thoáng qua khoảng chừng mấy chục con hồ ly.
Sắc mặt của Lysa tái nhợt, cả kinh kêu lên: "Xong, chúng ta xông vào ổ hồ ly!"
Thân thể của Emma run nhè nhẹ, nàng hỏi: "Chúng ta phải làm gì?"
Alice bình tĩnh nhất, lập tức nói: "Chúng ta cùng lúc phóng ra Thủy Mạc Thuật, ngưng tụ thành một vòng nước. . ."
Gần như ngay lúc bốn người ngưng tụ xong vòng nước bao phủ các nàng lại, vô số hỏa cầu từ trong miệng những con hồ ly kia bắn tới.
Những hỏa cầu này chạm vào màn nước lập tức phát ra những tiếng xèo xèo, một bộ phận Thủy nguyên tố bị bốc hơi, bốn người chỉ có thể không ngừng bổ sung.
Nhưng tiếp tục như vậy không phải biện pháp, các nàng chỉ có bốn người, bên ngoài lại có ít nhất 40 con hồ ly. Thủy Mạc Thuật sớm muộn cũng sẽ đến lúc chịu không nổi.
Hơn nữa, đã có mấy con hồ ly nhanh trí muốn dùng thân thể của mình xông vào màn nước.
Ngay lúc Trần Lạc nghĩ có nên âm thầm đuổi những con hỏa hồ này đi hay không, đám hồ ly xung quanh cùng lúc ngừng tấn công, chúng nó tức thì chạy trốn tứ tán như thể đang hoảng sợ điều gì.
Lysa trốn trong vòng nước, kinh ngạc hỏi: "Chúng nó bị sao thế?"
Trần Lạc không nói gì, ánh mắt nhìn về một hướng nào đó. Những con hồ ly này vừa rồi chạy trốn loạn xạ, duy chỉ có hướng đó không một con nào lựa chọn.