Dưới ánh mắt chăm chú của bốn người, một con thú giống loài sói dài hơn hai mét xuất hiện trước mặt bọn họ. Dáng vẻ của nó tương tự như chó sói, lớp lông màu xám đen, chiếc đuôi to dài lết phết trên mặt đất, đôi mắt sắc lẻm đảo qua đảo lại trên người của bọn Trần Lạc.
Emma cả kinh kêu lên: “Là Phong Lang!”
Theo nàng và Lysa hoảng loản, tinh thần lực của hai người cũng xuất hiện ba động, vòng nước bảo vệ cũng biến mất theo. Hai người nhanh chóng cởi xuống trường kiếm trên lưng, nắm chặt bằng hai tay, cảnh giác nhìn về phía trước. Phần lớn họ nhà chó đều gần gũi với hệ Phong. Phong Làng càng là sát thủ hệ Phong bẩm sinh. Bọn chúng có thân hình khổng lồ, hành động nhanh nhẹn, vẻn vẹn bằng vào răng nhọn và móng sắc đã có thể tạo thành uy hiếp với người trưởng thành.
Huống chi, Phong Lang thành niên không chỉ có tốc độ cực nhanh, còn có thể phun phong nhận. Nó là loại Ma thú cấp cao thường thấy nhất. Bản tính của Phong Lang rất hung tàn, Ma thú đẳng cấp thấp đều bị chúng nó xem là con mồi, đôi khi, chúng nó cũng tấn công loài người.
Lysa khẩn trương đến toàn thân run rẩy. "Vì sao nơi này lại có Phong Lang, không phải thầy Abalo nói rằng nơi này rất an toàn sao. . ."
Trần Lạc nhìn Alice một chút, nói: “Alice, cậu dẫn Lysa và Emma đi trước, đi tìm thầy Abalo.”
Tốc độ của Phong Lang xếp số một số hai trong Ma thú, không chỉ chạy cực nhanh trên đất bằng, tốc độ phi hành cũng viễn siêu Ma Pháp sư cao cấp bình thường. Ma Pháp sư sơ cấp gặp phải Phong Lang căn bản chỉ có một con đường chết.
Alice nhìn hắn, lo lắng hỏi: “Blair, một mình cậu có thể đối phó Phong Lang sao?”
Trần Lạc khẽ gật đầu, nói: “Yên tâm đi, Ma thú cấp cao cũng là dã thú, tớ cẩn thận một chút, hẳn không có vấn đề gì.”
Thân phận Ma Pháp sư cao cấp và một ít thủ đoạn đặc thù, Trần Lạc cũng không muốn để Emma và Lysa biết.
Alice nghĩ một chút, bèn nhìn về phía Lysa và Emma, nói: “Các cậu nhanh đi tìm thầy Abalo, tớ ở lại trợ giúp Blair.”
Lysa và Emma nhìn bọn họ một chút, đồng thanh nói: “Vậy các cậu cẩn thận!”
Các nàng cũng không do dự bao nhiêu, coi cả hai người bọn nàng ở lại cũng không giúp được gì, còn không bằng trở về tìm viện binh, chỉ cần thầy Abalo đến, liền xem như một đám Phong Lang cũng có thể ứng phó.
Hơn nữa, thật lòng mà nói, các nàng cũng không muốn ở lại.
Blair và Alice là bạn chung lớp của các nàng, nhưng quan hệ giữa bọn họ còn chưa tốt đến mức đánh đổi mạng sống cho nhau.
Trần Lạc nhìn Alice một chút, nói: “Alice, cậu cũng mau mau rời đi đi, một mình tớ có thể ứng phó.”
Alice lắc đầu, nắm thật chặt trường kiếm trong tay, kiên định nói: “Blair, tớ sẽ tự bảo vệ tốt chính mình.”
Trần Lạc đã không có thời gian lại để cho Alice rời đi, bởi vì con Phong Lang kia đã lao đến.
Mục tiêu hàng đầu của nó là Trần Lạc. Nó còn chưa đến gần đã há mồm gào thét vài tiếng, thân thể Trần Lạc nhoáng một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ..
Cùng lúc đó, trên một cây đại thụ sau lưng của hắn bỗng nhiên xuất hiện mấy vết sâu ngoắm như thể bị đao búa chém ra.
Một trong những nguyên nhân Phong hệ Ma Pháp sư cao cấp khiến cho người ta kiêng kỵ cũng vì phong nhận vô hình, để cho người ta khó lòng đề phòng. Chẳng qua thời điểm phóng ra Phong Nhận Thuật không thể tránh khỏi sẽ kéo theo không khí lưu động.
Điều này khiến Trần Lạc có thể cảm nhận rõ ràng được quỹ tích của phong nhận, từ đó chuẩn bị sớm né tránh.
Con Phong Lang kia đang muốn tiếp tục tấn công, thân thể chợt lướt ngang sang mấy mét. Gần như sau đó một khắc, nơi nó mới đứng vừa rồi bùn đất văng khắp nơi, trên mặt đất xuất hiện một vết chém rất sâu.
Thân thể nó nghiêng về phía trước, đôi mắt u lục nhìn chòng chọc vào Trần Lạc, nhưng nó lại không tiếp tục tấn công.
Trực giác nói cho nó biết, tên nhân loại trước mắt này không dễ chọc.
Một kích phong nhận không trúng để Trần Lạc hiểu thực lực ma thú rõ hơn một bước.
Mặc dù bọn chúng không thể vận dụng linh hoạt đa hệ ma pháp như Ma Pháp sư, nhưng lại trời sinh có cảm giác nhạy bén với ma pháp nguyên tố. Trần Lạc vừa mới ngưng tụ phong nhận, nó lập tức nhận ra.
Phong Lang nhìn chằm chằm Trần Lạc một lát, bỗng nhiên thay đổi phương hướng chạy về phía Alice.
Alice triệu hồi hỏa cầu liên tiếp bắn về phía Phong Lang, nhưng nó chỉ cần há mồm phun một cái, một trận cuồng phong cuống qua, tất cả hỏa cầu đều bị thổi thất linh bát lạc, sinh sinh tiêu tán.
Song, đang lúc nó muốn phun tiếp phong nhận về phía Alice, một hỏa cầu màu lam đột ngột xuất hiện ở trên mặt của nó.
Phong Lang gần như trong nháy mắt biến thành một con Hỏa Lang, ngay cả một tiếng rú thảm cũng không kịp kêu lên đã bị bao phủ trong ngọn lửa hừng hực.
Alice thừa cơ chạy đến bên cạnh Trần Lạc, hỏi với vẻ không thể tin nổi: "Blair, đây là do cậu làm sao?"
Sau sự kiện ám sát lần trước, thân phận Ma Pháp sư cao cấp của hắn đã có rất nhiều người biết, Alice hỏi, Trần Lạc cũng không phủ nhận.
Alice tiếp tục hỏi: "Cậu hẳn là Ma Pháp sư cao cấp phải không?”
Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: “Vừa mới tấn cấp không lâu.”
Alice mấp máy bờ môi, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Đã từng ma pháp phế vật của học viện Thánh Donas, trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã phát triển đến mức để nàng khó có thể tưởng tượng.
Alice đang muốn nói điều gì, bên tai của bọn hắn bỗng nhiên lại truyền đến tiếng rống của dã thú.
Theo một trận rung động của mặt đất dưới chân, rất nhanh, một con cự hùng màu nâu đã xuất hiệt trước mặt bọn họ.
Alice biến sắc, kinh hãi hét lên: “Đại Địa Chi Hùng!”
Trần Lạc cũng không biết tại sao nơi này có nhiều Ma thú cấp cao như vậy. Đại Địa Chi Hùng là Ma thú cấp cao hệ thổ, da dày thịt béo. Trong nhóm Ma thú cấp cao, nó cũng được coi như là giống loài mạnh mẽ nhất.
Mục tiêu của con Đại Địa Chi Hùng này hiển nhiên là bọn hắn. Nó vừa mới xuất hiện lập tức lao về phía Trần Lạc và Alice.
Trần Lạc phóng ra một phép phog nhận, phong nhận đánh trúng ngực của nó cũng chỉ để nó chậm lại một chút, rất nhanh nó lại vọt lên.
Trần Lạc chú ý đến trước khi phong nhận chém trúng ngực của nó, trong tích tắc ấy chỗ đó gần như lập tức hóa đá, dễ dàng chặn lại phong nhận tấn công.
Phòng ngự của Thổ hệ Ma Pháp sư mạnh đến biến thái. Mặc dù lực công kích không thể vượt cấp như hệ Phong, nhưng phòng ngự lại cực mạnh. Thổ hệ Ma Pháp sư cao cấp nếu như quyết tâm co đầu rút cổ, cho dù là Phong hệ Đại Ma Pháp Sư cũng không dễ dàng công phá phòng ngự của bọn họ.
Ba hệ ma pháp cao cấp còn lại cũng căn bản không làm gì được Ma thú cấp cao hệ Thổ.
Trần Lạc lại phóng ra mấy quả hỏa cầu màu lam, trong nháy mắt toàn thân của nó được bao trùm một tầng thổ giáp, hỏa cầu chỉ có thể để lại vết cháy đen nhẻm trên bề mặt áo giáp. Dường như cảm nhận được nhiệt độ trên thổ giáp, Đại Địa Chi Hùng điên cuồng gào thét như sấm rền, nó lấy tốc độ nhanh hơn vọt về phía Trần Lạc và Alice.
Mặc dù Trần Lạc không sợ con cẩu hùng này, nhưng hắn còn muốn để ý đến Alice.
Trong nháy mắt, hắn ôm lấy Alice bay lên không trung, ở trên cao nhìn xuống con gấu ngựa phía dưới.
Mặc dù Đại Địa Chi Hùng có phòng ngự biến thái, nhưng chúng lại không biết bay. Nó đứng trên mặt đất ngẩng đầu nhìn Trần Lạc và Alice, gầm theo liên tục. Đại thụ trên mặt đất đều gặp nạn, có mấy gốc bị nó rút lên.
Alice không biết Phiêu Phù Thuật, Trần Lạc vừa mới tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp, tinh thần lực còn chưa đủ mạnh, không có cách nào giống Kristen mang theo một người bay tới bay lui.
Sắc mặt của Alice đỏ lên, cánh tay lại ôm thật chặt Trần Lạc, đầu tựa vào lồng ngực của hắn, tựa hồ ngay cả tiếng gầm rú của Đại Địa Chi Hùng phía dưới cũng nghe không thấy.
Trần Lạc đang muốn tìm nơi an toàn để buông Alice xuống, tiếng rống của con Đại Địa Chi Hùng phía dưới bỗng nhiên biến hóa.
Nó vốn dĩ đang tức giận bỗng nhiên trở nên sợ hãi.
Từng sợi dây leo khổng lồ chợt tuôn ra từ trong lòng đất, một mực chói trặt lại tứ chia của nó. Đại Địa Chi Hùng bị treo trên không trung, liều mạng giãy dụa, không chỗ mượn lực, dây leo kia lại càng ngày càng dùng sức, dần dần siết nó thật chặt.
Mãi cho đến khi nó bất động, hai bóng người mới chậm rãi đi ra từ trong rừng cây.
Đó là hai người mặc áo bằng lông thú, một nam một nữ. Nam nhân cao ít nhất hai mét, thân thể cực kỳ cường tráng, còn cô bé chỉ cỡ năm sáu tuổi, ngồi trên vai của người đàn ông kia.
Nam nhân từ trong rừng đi đến, ngẩng đầu nhìn Trần Lạc và Alice giữa không trung một chút, Trần Lạc chỉ cảm thấy đầu óc chợt mê muội một trận, còn Alice đang ôm hắn chỉ kịp kêu đau một tiếng đã buông lỏng Trần Lạc ra. Trần Lạc kịp thời ôm eo của nàng mới không để nàng rơi xuống, hắn bèn bay ra xa hơn, từ đằng xa chăm chú quan sát nam nhân cường tráng kia.
Alice đã hôn mê bất tỉnh, nam nhân này lại có thể trực tiếp lấy tinh thần lực công kích...
Nơi xa, một bóng người nhanh chóng bay về phía bên này, Abalo đứng xa xa nhìn Trần Lạc nổi bồng bềnh giữa không trung, ân cần hỏi han: “Blair, các trò không có sao chứ?”
Nhìn Abalo bay tới, ánh mắt của Trần Lạc chợt lấp lóe, hắn hướng tầm mắt về phía dưới, hỏi: "Đó là cái gì?"
Abalo nhìn theo ánh mắt của Trần Lạc, kinh hãi thốt lên: "Vu Sư!"