Đại lục Thần Ân là thế giới của Ma Pháp sư, Vu Sư một là che giấu tung tích, tham sống sợ chết; hai là trốn xa thâm sơn, gian nan sống sót.
Bắt lấy hoặc cung cấp tin tức của Vu Sư đều là công lao vô cùng lớn.
Trần Lạc ôm Alice rơi xuống đất, đặt nàng xuống một nơi an toàn, Abalo nói: "Blair, trò đứng ở đó, đừng qua đây, ta đi bắt hai tên Vu Sư này. Hai trò đã lập công lớn với vương quốc. . ."
Abalo vừa nói vừa đi tới phía trước Trần Lạc, hai tay nhanh chóng biến ảo, trong không khí bắt đầu ngập tràn hơi lạnh, từng cây băng chuỳ to lớn nhọn hoắc lóng lánh hàn quang bắt đầu ngưng tụ thành hình.
Trên mặt của tráng hán đối diện rốt cục lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn đứng tại chỗ, không có động tác gì, nhưng những nhánh cây to lớn xung quanh hắn lại bắt đầu sinh trưởng tươi tốt, đồng thời giao thoa trên không trung, bảo vệ hắn và cô bé kia nghiêm mật ở bên trong.
Vù!
Băng chùy lấy tốc độ rất nhanh bắn ra, lại không phải bay về phía phía trước, mà về phía Trần Lạc đang đứng sau lưng của Abalo
Ầm! Ầm! Ầm!
Từng cây băng chùy nện trên tường đất phát ra từng tiếng trầm đục, trên tường đất xuất hiện từng vết rạn nhưng như cũ không vỡ nứt.
Abalo quay người nhìn Trần Lạc, hỏi: "Ngươi làm sao biết được?"
"Trách ngươi quá ngu." Trần Lạc thản nhiên nói: "Chuyện ta là Ma Pháp sư cao cấp chỉ có một vài người biết, Orlando chính là một trong số đó, nếu như ngươi không biết trước, làm sao lại bình tĩnh như vậy?"
Kỳ thật Abalo đã ẩn tàng đủ sâu, nếu như không phải vừa rồi hắn lộ ra sơ hở lớn nhất, Trần Lạc chưa chắc sẽ hoài nghi đến hắn.
Lúc này Abalo mới ý thức được, nếu như hắn chỉ là giáo viên của học viện Ma Pháp, hắn chỉ biết Blair là Ma Pháp sư sơ cấp mà thôi.
Chính là vì tiềm thức của hắn nhận định Blair là Ma Pháp sư cao cấp, vừa rồi lại thấy hắn ôm Alice dùng Phi Hành Thuật bay xuống mới không có biểu hiện nghi hoặc và kinh ngạc.
Hắn đã rất cẩn thận, không để cho mình lộ ra sơ hở, nhưng hắn không nghĩ rằng không có sơ hở chính là sơ hở lớn nhất.
"Ngươi thật sự rất thông minh." Abalo cũng không che giấu nữa. "Quốc vương bệ hạ muốn ngươi chết, ta cũng chỉ nghe lệnh mà thôi."
Trần Lạc đánh giá khoảng cách giữa hai người một chút, hỏi: "Phong Lang và Đại Địa Chi Hùng cũng là do ngươi an bài?"
Abalo nói: "Dã thú chính là dã thú, xem ra vẫn không thể trông cậy vào bọn chúng, chẳng qua, đã chiến đấu cùng hai con Ma thú cấp cao, tinh thần lực của ngươi cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm a?"
Trần Lạc lạnh nhạt nói: "Ngươi có thể tới thử một chút."
"Ta không ngu như vậy." Abalo lắc đầu, nói: "Nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn là toàn hệ Ma Pháp sư, thuật cận chiến của ngươi ngay cả Helen Stern cũng không phải là đối thủ, cho nên ta sẽ không bởi vì ngươi là Ma Pháp sư cao cấp mà xem nhẹ ngươi."
Trần Lạc nhìn thoáng qua nơi xa, hỏi: "Hai tên Vu Sư kia cũng là người của ngươi?"
"Đây là thu hoạch ngoài ý liệu." Abalo nói: "Không ngờ rằng ở chỗ này còn có thể gặp được Vu Sư, nói không chừng nơi này có một nhóm Vu Sư đang ẩn nấp, chỉ cần nói tin tức này cho đền thờ, ta sẽ có cơ hội rời khỏi Lorrain, Lorrain quá nhỏ, tứ đại đế quốc mới là thánh địa của Ma Pháp sư. . ."
Trần Lạc hỏi: "Ngươi nói nhiều như vậy, ngươi đến cùng muốn làm gì?"
"Ngươi khả năng không biết, quốc vương bệ hạ muốn giết ngươi cỡ nào." Abalo nhìn về phía sau, nói: "Vì giải quyết ngươi, vậy mà an bài hai vị Đại Ma Pháp Sư. . ."
Trần Lạc quay đầu nhìn thoáng qua thì thấy một bóng người từ xa nhanh chóng bay tới, cùng Abalo một trước một sau ngăn trở con đường phía trước và phía sau của hắn.
Trần Lạc nhìn người kia, nói: "Thầy Hebrew."
Hebrew giống như Abalo là người phụ trách lớp hệ Thuỷ trong buổi ngoại khoá lần này. Thực lực của hắn là Ma Pháp sư cao cấp, nhưng giờ phút này từ tinh thần lực ba động trên người hắn đến xem, người này vậy mà cũng là một tên Đại Ma Pháp Sư.
Hebrew nói: "Xin lỗi, Lúc đầu ta không muốn bóp chết ngươi, nhưng ngươi không nên đắc tội quốc vương bệ hạ."
Trần Lạc nghĩ một chút, nói: "Các ngươi có thể động thủ với ta nhưng có thể buông tha Alice hay không?"
"Không được." Abalo nói: "Người biết chuyện này đều phải chết, không lâu sau đó, học sinh lớp hệ Thuỷ sẽ biết Blair và Alice bất ngờ gặp phải nguy hiểm trong tiết thực hành, chết thảm trong tay của Đại Địa Chi Hùng, ngay cả thi thể cũng bị Ma thú hung tàn ăn sạch, làm giáo viên, ta rất khổ sở và tiếc nuối, đồng thời sẽ chủ động từ chức. . ."
Trần Lạc nói: "Những lời này thầy Abalo giữ lại nói cho Đại Địa Chi Hùng đi."
Nói xong, hắn bắt đầu nhanh chóng biến ảo kết ấn, đồng thời bắt đầu niệm chú, "Hoả nguyên tố rời rạc trên thế gian, xin nghe từ ta triệu hoán, giáng lâm đi. . . , Hỏa Vũ Thuật!"
So với Ma Pháp sư cao cấp, tốc độ phóng ra ma pháp của Đại Ma Pháp Sư nhanh hơn nhiều, Abalo không chút hoang mang ngưng tụ một bức tường nước trước thân thể, hắn đứng đằng sau tường nước, cười nói: "Giáo viên dạy ma pháp trước kia của ngươi chẳng lẽ không có dạy ngươi đừng dùng ma pháp hệ hoả đi tấn công Thủy hệ Ma Pháp sư có đẳng cấp cao hơn mình sao?"
Trần Lạc đọc xong câu thần chú Hỏa Vũ Thuật, một đạo vô hình phong nhận, lấy tốc độ cực nhanh tuỳ tiện xuyên qua tường nước của Abalo như thể đang cắt đậu hũ.
Abalo chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, một giây cuối cùng trước khi hắn mất đi ý thức, hắn thấy được vẻ mặt hoảng sợ của Hebrew, cũng thấy một "bản thân" khác của mình
Một hắn khác đang đứng đằng sau bức tường nước, điểm khác nhau lớn nhất so với hắn lúc bình thường là hắn kia không có đầu.
Sau một khắc, hắn hiểu rõ hóa ra hắn hiện tại chỉ còn là một cái đầu.
Đầu của Abalo lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại, ánh mắt của hắn trợn lên dường như trước khi chết vẫn còn đang suy nghĩ vì sao Blair đọc thần chú Hỏa Vũ Thuật lại phóng ra phong nhận. Nếu hắn sớm biết như thế này, hắn sẽ không vì tiết kiệm tinh thần lực chỉ tạo ra một bức tường nước để ngăn cản. Nếu như hắn sớm biết, vừa rồi hắn tạo ra nhất định là tường băng a...
Song, suy nghĩ và sinh mệnh của hắn đến đây đã kết thúc.
Hebrew kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ. Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư Abalo chết một cách rất quỷ dị, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn.
Khi hắn thấy Trần Lạc nhìn về phía mình, Hebrew chỉ cảm thấy tê rần cả da đầu, lập tức lùi xa mấy bước. Cùng lúc đó, hắn còn triệu hồi ra rất nhiều hỏa cầu, thậm chí còn nhiều hơn cả Hỏa Vũ Thuật, phô thiên cái địa bay về phía Trần Lạc.
Trần Lạc mặc kệ những hỏa cầu đó, chậm rãi đi đến gần Hebrew.
Hebrew tận mặt chứng kiến những hỏa cầu kia giống như bị thứ gì đó nuốt chửng, nhao nhao biến mất, nổi sợ trong lòng của hắn đã không cách nào áp chết, hắn đang muốn quay đầu chạy trốn. Đúng lúc này, một sợi dây leo to lớn bỗng nhiên xuyên thủng ngực của hắn. Hebrew cúi đầu nhìn cái, nghiêng đầu triệt để tử vong.
Cự hán kia từ phía sau cây đi tới, cảnh giác nhìn Trần Lạc.
Mặc dù hai tên Ma Pháp sư đã chết kia mang đến cho hắn uy hiếp rất lớn, nhưng tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa nãy, hắn hết sức rõ ràng. Thiếu niên Ma Pháp sư trước mắt nhìn như vô hại này, mới là uy hiếp lớn nhất.
Vì chỗ tộc nhân tụ họp không bị phát hiện, cho dù chết, hắn cũng muốn giữ người này lại.
Huống hồ, vị Ma Pháp sư cường đại đối diện này cũng nhất định sẽ không để bọn hắn đi.
Trần Lạc nhìn cự hán như lâm vào đại định, bèn lên tiếng: "Chớ khẩn trương, người một nhà."
Cự hán lui lại hai bước, lạnh lùng nói: "Ma Pháp sư tà ác, ai là người một nhà với ngươi!"
Hắn vừa dứt lời, thảm cỏ xanh dưới chân bỗng nhiên bắt đầu sinh trưởng tươi tốt, rất nhanh đã cao qua đầu gối của hắn.
Cô bé trốn đằng sau lưng của hắn kinh hỉ thốt lên: "Ca ca, hắn dùng chính là vu thuật ấy. . ."
Cự hán ngoẹo đầu, kinh ngạc nhìn Trần Lạc, trên mặt hiện ra vẻ mờ mịt đến cực độ, "? ? ? ? ? ? ? ?"