Gần ba năm không thấy, thuật cận chiến của Isabella tiến bộ không ít.
Mặc dù không kịp Trần Lạc, hắn hoàn toàn có thể phản kháng, nhưng người nào sẽ phản kháng ở thời điểm này?
Trần Lạc nằm trên đồng cỏ, Isabella cưỡi trên người hắn, hắn nắm tay của nàng, nhẹ nhàng dùng sức, nàng liền mất đi cân bằng, cả người nhào vào ngực của Trần Lạc.
Trần Lạc xích lại gần bên tai của nàng, nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi, tớ đã về trễ rồi."
Khí tức ấm áp phảng phất bên tai, để chiếc cổ dài trắng nõn của Isabella phủ kín một tầng phấn hồng. Trần Lạc nhẹ nhàng hôn lên trán cùa nàng, Isabella tựa vào ngực của hắn, không còn chút sức nào.
Tiểu biệt thắng tân hôn, Trần Lạc vốn muốn triền miên với nàng một hồi, nhưng đây thực sự không phải nơi thích hợp, hơn nữa ngay khi hắn vừa hôn lên trán của Isabella, ma pháp nguyên tố cả vùng không gian chung quanh cũng bắt đầu hỗn loạn. Cùng lúc đó, Trần Lạc cảm nhận được một cỗ tinh thần lực ba động không thua gì tế tự Theodore.
Luồng tinh thần lực này bắt nguồn từ ngoài cổng.
Ouston đang đứng ở đó, sắc mặt hết sức khó coi.
Trần Lạc ôm Isabella, lơ lửng lên không trung, sau đó nhìn về phía Ouston, lên tiếng chào: "Thành chủ Ouston, đã lâu không gặp."
Ouston nói bằng giọng lạnh lùng: "Hiền Giả Trần Lạc, đã lâu không gặp."
Trong giọng của ông tràn đầy oán niệm, hơn nữa nhằm vào chính là Trần Lạc, hắn bèn giải thích: "Lúc ấy tình thế bất đắc dĩ, không phải cố ý giấu diếm thân phận, còn xin ngài không cần trách cứ."
Isabella bấm nhẹ bên hông hắn một cái, hiển nhiên cũng đối việc này hết sức bất mãn.
Có tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, Trần Lạc xoay lại thì thấy một bóng người đang đứng trong hành lang.
Britney vẫn ôn nhu và điềm tĩnh giống như trước kia, nàng đứng ở đó, nhếch miệng mỉm cười nhìn Trần Lạc.
Trần Lạc nhìn nàng , cũng mỉm cười nói: "Em đã trở về."
...
Trần Lạc rời đi hơn hai năm. Lorrain, thậm chí cả toàn bộ đại lục đều thay đổi rất nhiều.
Đầu tiên là học thuật, trong thời gian ngắn ngủi này, phát triển trước nay chưa từng có. Mọi người gọi năm hắn lật đổ ba định luật cơ bản của phái Chân Lý là năm đầu tiên của khoa học. Từ đó, nền khoa học bước vào thế kỷ mới, các học giả nhất trí cho rằng Hiền Giả là người mở ra cánh cửa này, là người tiên phong, là người đặt nền móng của khoa học mới.
Trên ma pháp, tổ hợp ma pháp do hắn phát hiện cũng thổi một luồng sinh khí mới cho giới ma pháp đã đình trệ bấy lâu nay. Một số ít Ma Pháp sư có thiên phú dị bẩm vì vậy mà chiến lực tăng gấp bội. Trong danh dách “100 người ảnh hưởng nhất mọi thời đại” được bình chọn năm ngoái, Hiền Giả Blair chỉ xếp sau Chúng Thần. Cũng có thể nói, sau khi Ma Pháp Chúng Thần biến mất, hắn là vị thần còn sống duy nhất trên đại lục.
Vì liên quan đến hắn, mấy năm nay, có vô số học giả đến Lorrain, mặc dù chuyện này cũng không cách nào thay đổi Gaya trở thành trung tâm học thuật thế giới, trung tâm toán học cũng bắt đầu có xu hướng chuyển từ Lorrain về Gaya. Nhưng là cố hương của Hiền Giải, cảm giác tồn tại của Lorrain ở đại lục đang càng lúc càng tăng.
Cũng trong năm ngoái, Thân vương của nhà Werner, Bolton Werner thành công tấn cấp Đại Ma Pháp Sư, đồng thời sau khi tấn cấp không lâu, ông nhận được lời mời trở thành Tế Tự từ đền thờ, việc này làm cho Lorrain nhảy lên trở thành quốc gia có thực lực mạnh nhất phía dưới đế quốc Oss. Nhờ đó mà oán niệm của dân chúng đối với vương thất vì bức đi Hiền Giả cũng giảm bớt đôi chút.
Bolton Werner tấn cấp Đại Ma Đạo Sư sau một tháng, người cầm lái nhà Stern, Edward Stern cũng thành công tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, trở thành hội trưởng chính thức của hiệp hội Ma Pháp Lorrain.
Cứ như vậy, cộng thêm Meryl, toàn bộ Lorrain có ba vị Đại Ma Đạo Sư, trong đó một vị còn là tế tự của đền thờ. Mặc dù trên học thuật vẫn đứng sau Gaya, nhưng về số lượng Đại Ma Đạo Sư, hiện tại Lorrain vẻn vẹn chỉ dưới tứ đại đế quốc. Nhà Werner xuất hiện một vị Đại Ma Đạo Sư không nằm ngoài suy đoán của Trần Lạc, hắn đã từng điều tra gia tộc Werner, trong vương thất Werner, địa vị của Bolton Werner còn cao hơn cả quốc vương Orlando. Mà Edward Stern, Trần Lạc càng thêm tin tưởng, ông ta đã sớm tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, chỉ là không chứng nhận mà thôi.
Trên đại lục, Đại Ma Đạo Sư thông qua chứng nhận có chừng trăm người.
Qua gần ba năm du lịch, Trần Lạc có thể chắn rằng số lượng Đại Ma Đạo Sư thực tế tuyệt đối không chỉ 100, có thể con số này còn cao hơn gấp hai lần. Kỳ nhân không lấy thực lực chân thật giống như Ouston nhất định còn không ít. Thiên phú của nhà Kravis dương như sẽ không biểu hiện ra ngoài ngay từ đầu. Thiên phú ma pháp nghịch thiên của Isabella lúc 18 tuổi mới bắt đầu thức tỉnh. Thời điểm Trần Lạc rời vương đô, nàng vẫn chỉ là Ma Pháp sư trung cấp. Mà lúc hắn trở về mấy tháng trước, nàng đã thành công tấn cấp Đại Ma Pháp Sư.
Nàng giống như Trần Lạc, còn có mấy tháng nữa mới đến 21 tuổi, cho dù là cô Britney, ở tuổi này cũng chỉ là Ma Pháp sư cao cấp mà thôi.
Có điều, so sánh với Isabella, cô Britney tiến bộ càng để cho người ta khó có thể tin được.
Trong hai năm rưỡi, Isabella từ Ma Pháp sư trung cấp vượt qua hai cảnh giới trở thành Đại Ma Pháp Sư, Trần Lạc từ Ma Pháp sư cao cấp đến Ma Đạo sư cũng vượt qua hai cảnh giới, nhưng độ khó ở trong đó, lại không thể so sánh. Còn cô Britney chỉ dùng hai năm rưỡi liền từ Đại Ma Pháp Sư tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, mặc dù chỉ là kém một chữ, nhưng cách biệt một trời một vực.
Trần Lạc không thể không bắt đầu hoài nghi, "Huyết mạch lực lượng" có thật tồn tại hay không.
Từ góc độ khoa học giải thích, có lẽ thiên phú ma pháp của nhân loại do DNA khống chế, DNA của gia tộc Kravis và gia tộc Sten có thể thật sự không giống với người bình thường.
Lorrain là một cái giếng, ở trong miệng giếng này, chỉ có thể thấy bầu trời trên miệng giếng.
Sau khi đi ra ngoài mới có thể phát hiện, thế giới bên ngoài giếng to lớn nhường nào.
Hơn hai năm qua, Trần Lạc cơ hồ đi khắp tất cả các quốc gia ngoại trừ tứ đại đế đô, cũng kiến thức rất nhiều thiên tài, 20 tuổi Ma Pháp sư cao cấp, ở Lorrain là đỉnh cấp thiên tài, nhưng phóng nhãn toàn bộ đại lục, cũng vẻn vẹn có chút xuất sắc mà thôi.
Tứ đại đế quốc có vô số gia tộc được huyết mạch của thần, Trần Lạc đã từng gặp 18 tuổi Ma Pháp sư cao cấp, cũng từng nghe kể có người trước 20 tuổi tấn cấp Đại Ma Pháp Sư, nhưng dù vậy, 25 tuổi Đại Ma Đạo Sư, trong lịch sử cũng chưa từng xuất hiện qua.
Chuyện cô Britney tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, ngoại trừ Trần Lạc, nàng cũng không nói cho bất cứ kẻ nào.
Trong phòng của Trần Lạc, nàng nhìn hắn, nói ra: "Nhiều nhất năm năm, chúng ta có thể nghiệm chứng suy đoán của em."
Ý của nàng là nhiều nhất năm năm, nàng có thể tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư.
Điều này trong mắt người khác xem ra chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng nàng lại có thể nói ra một cách hời hợt như vậy.
Nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì, phất tay đóng lại cửa phòng, sau đó dưới ánh mắt chăm chú của Trần Lạc, nàng tạo ra một hỏa cầu màu lam.
"Một năm trước, trong lúc vô tình chị phát hiện mình cũng có thể điều khiển nguyên tố tạp chất." Nàng nhìn Trần Lạc, trong ánh mắt lóe lên một tia nghi hoặc. "Chẳng lẽ là vì lúc kia đã tấn cấp Ma Đạo sư, nhưng SaSa lúc là Ma Pháp sư sơ cấp cũng có thể làm được điều này."
Về chuyện này, Trần Lạc vẫn không cách nào lý giải được.
Hắn mới đầu coi đây là thiên phú đặc biệt của hắn, về sau phát hiện Isabella cũng làm được, mà bây giờ, cô Britney cũng có thể làm được.
Điểm giống nhau giữa hai người các nàng là có thiên phú ma pháp cực cao, nếu như nói năng lực này và thiên phú ma pháp có quan hệ, nhưng lúc Isabella là Ma Pháp sư sơ cấp cũng có thể làm được, còn cô Britney mãi đến khi là Ma Đạo sư mới thức tỉnh loại thiên phú này. . .
"Blair, Blair cậu ở bên trong à!"
Không chờ Trần Lạc nghĩ thông suốt vấn đề này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến giọng nói kích động.
Britney đi vào phòng trong thư phòng tạm thời né tránh, Trần Lạc mở cửa phòng, một bóng người mập mạp xuất hiện trước mắt của hắn.
Toby nhìn hắn, vui mừng thốt lên: "Blair, cậu hình như cao hơn một chút!"
Trần Lạc vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói: "Mập mạp chết bầm, đã lâu không gặp."
Vóc dáng của Toby và ba năm trước đây không có gì thay đổi, dáng người lại càng thêm khôi ngô, không phải mập mạp, mà là cường tráng, liếc nhìn lại, cũng có một chút dáng dấp của chiến binh. Toby đi vào phòng, nói: "Lynda đến tìm chị Isabella, tớ đi theo nàng, học tỷ nói cậu đã trở về, tớ trước hết chạy tới. . ."
Trần Lạc đấm một quyền lên bả vai của Toby, nói: "Được lắm, mấy năm không thấy, ngay cả Lynda đều tán đổ."
Toby đấm ngược về hắn một quyền, dùng lời nói của Trần Lạc đáp trả: "Vậy cũng so ra kém cậu, không chỉ thành Hiền Giả, còn tán đổ chị Isabella, đó là nữ thần trong lòng của bao nhiêu người chúng ta. . ."
Nói chưa hết lời, thanh âm của hắn bỗng nhiên nhỏ xuống, hắn thử nhìn Trần Lạc một chút, hỏi: "Blair, cậu thật sự buông bỏ sao?"
Trong lúc nhất thời, Trần Lạc chưa kịp phản ứng, hỏi: "Buông bỏ cái gì?"
"Cậu biết tớ đang nói chuyện gì mà." Toby nhìn hắn, thở dài: "Lúc trước tớ đã nhắc nhở cậu, cậu và cô Britney là không thể nào, cho dù cậu vì tiếp cận nàng nên làm học sinh của nàng, thậm chí cùng nàng ở chung một chỗ, nhưng hai người đều không có khả năng. . ."
Thấy Trần Lạc giật mình tại chỗ, sắc mặt "Đau thương", Toby dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, chân thành khuyên nhủ: "Tớ biết điều này rất khó, nhưng cậu đã có chị Isabella thì quên cô Britney đi, chuyện cậu thích cô Britney, tớ sẽ vì cậu giữ kín suốt đời. . ."