Trần Lạc nhìn Catherine, nói: "Nếu ông ta đã đợi một ngày, hẳn cũng không quan tâm chờ thêm một chút."
Hắn vẫn cảm thấy chuyện trước mắt quan trọng hơn, Isabella chợt nói: "Có lẽ ông ta có chuyện quan trọng nào đó, cậu đi gặp Tế Tự Theodore trước đi, tớ ở chỗ này chờ cậu."
Giờ khắc này, nàng bỗng nhiên lại có chút sợ sệt, sợ sệt hắn sẽ phải nói với nàng.
Nếu như hắn nói người hắn vẫn luôn thích là cô Britney thì làm sao bây giờ?
Nếu như hắn nói người hắn thích là mình thì cô Britney làm sao bây giờ?
Hai kết quả này dường như cũng không phải nàng muốn, đầu óc của Isabella rối như tơ vò, nàng rơi vào trong vô hạn mâu thuẫn và xoắn xuýt.
Isabella đã mở miệng, Trần Lạc đành phải đi gặp Theodore.
Theodore được sắp xếp ở trong một tòa nhà trên cây. Lúc Trần Lạc đi qua thì thấy ông ta lẳng lặng đứng bên ngoài tựa như một pho tượng.
Trần Lạc đi qua hỏi: "Tế Tự Theodore có chuyện quan trọng gì ư?"
Theodore quay người nhìn Trần Lạc, nói: "Ta nhận mệnh lệnh của sứ giả đến mang ngài về đền thờ"
Ánh mắt của Trần Lạc hơi co lại: "Sứ giả?"
Achilles đã từng nhắc với hắn về “Sứ giả”, đồng thời đưa ra suy đoán, “Sứ giả” là người hầu bên cạnh Chúng Thần đến từ Thần chi lĩnh vực, trợ giúp đền thờ giữ vững sự thống trị của mình.
“Sứ giả” được Chúng Thần ban cho lực lượng, hơn xa Thánh Ma Đạo Sư bình thường.
"Lúc Macland tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư, sứ giả giáng lâm trên người của ông." Theodore nói: "Hắn phủ nhận thành Hòa Bình, hắn nói ngài là dị đoan giống Vu Sư,"
“Sứ giả” giáng lâm trên người của Macland, câu nói này cung cấp tin tức không ít, Trần Lạc tạm thời đè xuống nghi hoặc, ánh mắt nhìn về phía Theodore, nói: "Nói như vậy, ngài muốn động thủ cùng ta sao?"
Theodore nói: "Thật có lỗi, ta vẫn là Tế Tự."
Trên những ngồi nhà cây trong rừng rậm, các Vu Sư vẫn sinh hoạt hoàn toàn giống trước đây, thành Hòa Bình không lâu nữa sẽ hoàn thành. Từ nay về sau, bọn họ không cần trốn trong hắc ám. Đây là hòa bình mà mỗi một vị Vu Sư khát vọng đã lâu.
Dưới gốc cây già, Hách Lý Diệp bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Đang xây thành Hòa Bình, Ô Nha bỗng nhiên bay lên bầu trời.
Phủ lãnh chúa, ánh mắt của Isabella cũng nhìn về phía biển cả.
Trên mặt biển bình tĩnh, không biết lúc nào, bỗng nhiên trở lên dậy sóng, cuồng phong thổi tan mây mù, ma pháp nguyên tố tụ tập một cách bất thường, sau đó bộc phát. . .
Phong nhận vạch phá không khí.
Thiên thạch rực lửa từ không trung rơi xuống.
Mặt biển trong vòng mấy trăm trượng ngưng kết thành băng, lại bị ngọn lửa nóng bỏng hòa tan.
. . .
Thân ảnh của Theodore rơi vào trong biển, rất nhanh lại bay lên bầu trời, tóc của ông đã rối tinh rối mù, quần áo bị nước biển làm ướt nhẹp bám vào da thịt.
Trần Lạc nổi bồng bềnh giữa không trung, nhìn xuống bộ dáng chật vật của Theodore.
Theodore rất mạnh, là đệ nhất cường giả phía dưới Đại Tế Tự của đền Thổ Thần. Tinh thần lực có lẽ đã không kém Thánh Ma Đạo Sư bao nhiêu, nếu như không phải nửa năm qua này hắn có thu hoạch, muốn chiến thắng ông ta chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Ở trong đó, Ma Pháp Thánh giai mà Ô Nha cho hắn có tác dụng không nhỏ.
Trước khi tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, lúc hắn thử phóng thích ma pháp kia, tinh thần lực của hắn sẽ gặp phải xé rách, bị kéo vào vực sâu không đáy, sau khi tấn cấp Đại Ma Đạo Sư, tinh thần lực của hắn càng thêm cô đọng, có thể lúc tinh thần lực sắp bị lỗ đen thôn phệ, dừng cương trước bờ vực.
Chính vì không ngừng thăm dò loại tìm đường chết này, Trần Lạc đối với ma pháp nguyên tố nhiều một chút cảm ngộ mới, khiến cho ma pháp bình thường cũng tăng phúc không nhỏ.
Hắn có thể tùy ý hoán đổi giữa tứ hệ ma pháp, sử dụng tổ hợp ma pháp cũng càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Mấy năm trước, lần thứ nhất hắn thấy Theodore, Trần Lạc cảm nhận được ông ta là cường giả khó lòng mà địch lại. Bây giờ, nhân vật đã từng không thể chiến thắng kia đã không kiên trì được bao lâu dưới tay của hắn.
Theodore không tiếp tục tiến công, cảm thán nói: "Ta chưa từng nghĩ tới, ngài Hiền Giả lại mạnh như thế."
Trần Lạc ở trên cao nhìn xuống, hỏi: "Còn muốn đánh không?"
Theodore lắc đầu, quay người bay về phía bờ biển.
Trần Lạc đi theo phía sau của ông, Theodore hiển nhiên không phải đến để mang Trần Lạc đi đền thờ giống như ông nói. Điều này mới vừa rồi chiến đấu với ông ta, Trần Lạc đã nhìn ra.
Ông ta không có địch ý với Trần Lạc.
Ba bóng người đứng ở bên bờ biển, theo thứ tự là Isabella, Hách Lý Diệp và Ô Nha.
Theodore lơ lửng giữa không trung, quay đầu nhìn Trần Lạc, nói rằng: "Lần tiếp theo, có lẽ sứ giả sẽ đích thân đến, hắn sẽ không cho phép thành Hòa Bình tồn tại, các người phải chuẩn bị thật tốt. . ."
"Sứ giả. . ."
Sắc mặt của Hách Lý Diệp có chút ngưng tụ, con ngươi của Ô Nha co vào, chỉ có Isabella không tỏ vẻ gì.
Theodore cuối cùng nói với Trần Lạc: "Ta đi, ta sẽ đi tự mình thử nghiệm, Chúng Thần đến cùng là gì."
Trần Lạc nhìn Theodore, nói: "Gặp lại."
Lần này, Theodore chưa hề nói gặp lại, ánh mắt của ông cuối cùng nhìn về phía Trần Lạc, thấp giọng nói: "Chúng ta hẳn sẽ không tạm biệt. . ."
Thân ảnh gầy gò của Theodore rất nhanh biến mất trong tầm mắt của Trần Lạc. Isabella bay đến bên cạnh của hắn hỏi: "Blair, ông ta nói sứ giả là gì?"
"Sứ giả của Chúng Thần" Ô Nha lên tiếng: "Mỗi khi sự hỗn loạn do Vu Sư gây ra vượt qua sự khống chế của đền thờ, Thần Ma Pháp sẽ gửi sứ giả xuống, sứ giả có lực lượng vượt qua Thánh Ma Đạo Sư phổ thông. . ."
Hách Lý Diệp khẽ thở dài, nói: "Nên tới, sớm muộn sẽ tới. . ."
Cuối cùng, Isabella từ trong miệng của Trần Lạc biết được, nơi này sẽ phải đối mặt với nguy cơ trước đây chưa từng có. Trần Lạc nói: "SaSa, cậu về thành Yapool trước đi, đợi đến chuyện lần này đi qua, tớ lại trở về tìm cậu."
"Tớ muốn cùng cậu ở một chỗ." Isabella kiên quyết nói: "Tớ cũng là Đại Ma Đạo Sư, tớ có thể bảo vệ tốt chính mình, cũng có thể trợ giúp cho cậu."
Đại Ma Đạo Sư nhìn như đã rất mạnh, nhưng chiến đấu ở tầng thứ này, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì.
Đại Tế Tự của đền Thổ Thần, tăng thêm vị sứ giả kia đã có được hai vị Thánh Ma Đạo Sư, mà sứ giả đoạt xá Macland, ngoại trừ thực lực bản thân, chỉ sợ còn có một số thủ đoạn khác.
Dù sao, thủ đoạn của Chúng Thần, cho dù bây giờ Trần Lạc xem ra, cũng có rất nhiều thứ không thể tưởng tượng nổi.
Trần Lạc tràn đầy bất đắc dĩ trong lòng. Ở đại lục Thần Ân, hắn kiêng kỵ nhất không phải là đền thờ, mà là Chúng Thần hư vô mờ mịt.
Đối với Chúng Thần mà nói, hắn gần như hoàn toàn không biết gì cả.
Duy nhất chuyện có thể thở pháo chính là Hắc Ám sâm lâm mới là uy hiếp lớn nhất của họ. Trước khi giải quyết vấn đề ở đó, đền Thổ Thần sẽ không dành nhiều tinh lực cho việc này.
Chuyệ Sứ giả giáng lâm, Trần Lạc đã để Ô Nha phái người đi thông báo cho hai vị Thánh Vu Sư trong Hắc Ám sâm lâm, tuy nói bọn hắn cũng không có giao tình gì, nhưng lại có cùng chung kẻ địch.
Bọn họ nhất định phải đoàn kết trong những sự kiện liên quan đến đền thờ.
Xây dựng thành Hòa Bình cũng lập tức bỏ dở, hiệp định với đền thờ bị hủy bỏ. Vu Sư ở đây cần được sơ tán.
Cũng may bọn họ có đầy đủ thời gian, Ô Nha tựa hồ hiểu rất rõ chuyện “Sứ giả”. Hắn nói cho Trần Lạc, thông qua loại phương thức này sứ giả giáng lâm, ít nhất cần mấy tháng nữa mới có thể triệt để khống chế thân thể mới.
Trần Lạc kinh ngạc hỏi: "Vì sao ngươi hiểu chuyện này rõ như vậy?"
Ô Nha gãi gãi đầu, nói: "Liên quan tới chuyện “Sứ giả”, ta từng thấy trong ghi chép của một gia tộc thời Viễn Cổ."
Trần Lạc cũng không truy đến cùng vấn đề này, bất kể nói thế nào, đây đều là một tin tức tốt.
Sau khi Theodore rời đi, hắn lại phải đối mặt vấn đề kia.
Hắn nhìn Isabella đối diện, hỏi: "Nếu như tớ nói quyển nhật ký kia không phải do tớ viết, cậu tin không?"