Isabella kinh ngạc nhìn ngọn lửa lơ lửng giữa không trung, tưởng rằng bản thân xuất hiện ảo giác.
Nàng phất tay dập tắt ngọn lửa, muốn một lần nữa không cần thần chú và kết ấn, chỉ bằng tinh thần lực phóng xuất ra hỏa cầu, nhưng mà lần này cũng không thành công.
Nàng lại thử rất nhiều lần, kết quả vẫn giống nhau.
Điều này khiến nàng càng thêm hoài nghi mới vừa rồi có phải là ảo giác hay không, làm người sinh ra và lớn lên ở đại lục Thần Ân, không có khả năng miễn thần chú và kết ấn.
Sau mấy lần thất bại, nàng không tiếp tục thử nghiệm nữa.
Sự kiện ly kỳ xảy ra trên người của nàng cũng không ít, nếu như lần sau lại có chuyện như vậy, nàng sẽ đi hỏi Blair một chút.
Nghĩ đến Blair, nét mặt của nàng lại trở nên hoảng hốt.
Nàng bắt đầu quen biết, yêu thích Blair, lại là linh hồn đến từ một thế giới khác, cho dù bây giờ đã chấp nhận chuyện này, tâm tình của nàng vẫn có chút không thể bình tĩnh.
Lấy hiểu biết của nàng đối với Blair, hắn sẽ không lừa gạt nàng những chuyện như thế này.
Nếu quả như thật là như thế này, người thích cô Britney là Blair lúc trước, người viết quyển nhật ký kia cũng là Blair lúc trước, nàng không có lý do gì vì những chuyện này mà tức giận với hắn hiện tại.
Đây cũng là nguyên nhân nàng không gắt gáo níu kéo tiếp chuyện này.
Chỉ là trong lòng của Isabella cũng rất rõ ràng, xem như là Blair hiện tại, cô Britney cũng chiếm lấy một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng của hắn vĩnh viễn là nàng không cách nào thay thế.
Trong lòng lập tức tuôn ra cực kỳ phức tạp cảm xúc, nàng nhất thời cũng vô pháp làm rõ, chỉ có thể đưa chúng nó tạm thời đè xuống.
Cùng chuyện này so sánh, đến từ thần điện cùng sứ giả uy hiếp, hiển nhiên càng gia tăng hơn bách cùng trọng yếu.
Trần Lạc cùng Isabella sau khi tách ra, liền trực tiếp đi tìm Hách Lý Diệp.
Vẻn vẹn sơ tán Vu Sư còn chưa đủ, “Sứ giả” như đã xuất hiện thì nhất định sẽ có hành động nhằm vào Vu Sư, Trần Lạc đã liên lụy trong chuyện này thì không cách nào tuỳ tiện thoát thân.
Ô Nha cũng ở nơi đây, hắn trầm tư sau một lát rồi nói: "Sứ giả lấy linh hồn giáng lâm đại lục Thần Ân, ít nhất cần có thân thể của Đại Ma Đạo Sư làm vật dẫn, vật dẫn càng mạnh sứ giả càng mạnh. Song, trước khi đó, hắn cần thôn phệ linh hồn của vị Đại Ma Đạo Sư kia mới có thể thích ứng hoàn toàn thân thể mới."
Việc này cùng đoạt xá trùng sinh không sai biệt lắm, không khỏi để Trần Lạc nghĩ đến chính mình, tình huống của hắn giống như có chỗ khác biệt. Lúc hắn mới vừa tới tới đây, linh hồn của Blair đã biến mất, đây có lẽ là nguyên nhân hắn có thể nhanh chóng thích ứng cơ thể này.
Ô Nha tiếp tục nói: "Muốn hoàn toàn thích ứng thân thể mới và phát huy ra toàn bộ thực lực, ít nhất cần ba tháng, ba tháng qua đi, ở đại lục Thần Ân, sứ giả sẽ vô địch."
Trần Lạc nhìn Ô Nha, "Vô địch?"
Ô Nha khẽ gật đầu, nói: "Ta từng xem rất nhiều ghi chép liên quan đến sứ giả thì họ có khả năng khắc chế ma pháp và vu thuật, thậm chí họ có thể tước đoạt quyền khống chế nguyên tố của Thánh Ma Đạo Sư, Thánh Vu Sư trước mặt họ cũng sẽ bị áp chế rất lớn, chỉ có thể phát huy ra thực lực của Đại Vu Sư."
Biểu lộ trên mặt của Trần Lạc trở nên nghiêm túc, tước đoạt quyền khống chế nguyên tố của Thánh Ma Đạo Sư, áp chế cảnh giới của Thánh Vu Sưi, sứ giả so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn ------ khó trách cho tới bây giờ Vu Sư chưa từng thắng qua, chỉ cần sứ giả giáng lâm, Vu Sư làm sao có thể thắng?
Ô Nha dừng lại một lát, rồi nói tiếp: "Cơ hội duy nhất của Vu Sư chính là giết chết hắn trước khi hắn có thể hoàn toàn khống chế thân thể mới, nếu để cho hắn hoàn toàn khống chế thân thể này, hắn sẽ trở nên bất bại."
Trần Lạc tiếp lời: "Xem ra phải đi Hắc Ám sâm lâm một chuyến."
Đối mặt cùng chung địch nhân, lần này bọn họ không thể không đứng bên Vu Sư.
Trong Hắc Ám sâm lâm có hai vị Thánh Vu Sư, tăng thêm Hách Lý Diệp, tổng cộng có ba vị, Trần Lạc có thể tính là nửa cái, lại thêm Ô Nha, miễn cưỡng đủ bốn vị.
Đội hình này cho dù là Đại Tế Tự của tứ đại đền thờ tề tụ, cũng không phải không có lực đánh một trận.
Hắn không thể chờ lấy sứ giả tới tìm hắn, cho dù là Thánh Ma Đạo Sư, hắn cũng khó có thể chiến thắng, huống chi là sứ giả thần bí khó lường.
Nghĩ đến một chuyện quan trọng, Trần Lạc nhìn về phía Ô Nha, hỏi: "Ba đền thờ còn lại có sứ giả hay không?"
"Một vị sứ giả đã có thể phá vỡ toàn bộ đại lục." Ô Nha nói: "Theo ta được biết, mỗi một lần chiến tranh, tứ đại đền thờ sẽ chỉ giáng lâm một vị sứ giả, nhưng điều này cũng không hề đại biểu bọn họ mỗi lần sẽ chỉ giáng lâm một vị."
Dựa theo Trần Lạc suy đoán, có thể bọn họ cho rằng một vị sứ giả đã có thể xử lý tất cả tình huống trên đại lục, dù sao, năng lực của sứ giả quá mức cường đại. Ở đại lục Thần Ân, bọn họ chính là thần.
Nếu như không thể chặt đứt con đường sứ giả giáng lâm, chỉ sợ bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể tiêu trừ nguy cơ.
Ai biết về sau sẽ còn giáng lâm bao nhiêu sứ giả?
Trần Lạc lại nghĩ tới một vấn đề, bèn hỏi: "Nếu sứ giả cường đại như vậy, vì sao Vu Sư còn có thể tồn tại đến nay?"
"Không biết." Ô Nha nói: "Mỗi lần bọn họ giáng lầm, mục tiêu chỉ là Thánh Vu Sư và thượng vị Đại Vu Sư, rất ít khi ra tay với đê giai Vu Sư."
Nghe giống như cắt rau hẹ, Trần Lạc cảm thấy tình huống của đại lục Thần Ân càng ngày càng khó bề phân biệt, sứ giả, Tế Tự bị đoạt xá, còn có phương thức giáng lâm quỷ dị kia. . .
Từ biểu hiện của Theodore đến xem, e rằng cho dù là tứ đại đền thờ cũng không biết nội tình ở trong đó.
Hách Lý Diệp ở một bên lẳng lặng nghe, biểu lộ từ đầu đến cuối rất bình tĩnh, thậm chí không biểu thị quan điểm của mình.
Điều này có điểm quái dị.
Có người chỗ quái dị trên người của lão xa không chỉ điểm này.
Đã từng là Thánh Giả duy nhất của Vu Sư, lý tưởng của Hách Lý Diệp không phải lãnh đạo Vu Sư lật đổ đền thờ, mà là đánh cờ, sẽ vì một đồng bạc mà gian lận.
Hách Lý Diệp là Vu Sư, sử dụng vu thuật, lại không có bất kỳ kính ý gì với nữ thần Hắc Ám.
Ngoại trừ "Diana" và quyển nhật ký kia, dường như không có vật gì có thể làm cho tâm tình của Hách Lý Diệp sinh ra ba động.
So với Trần Lạc, lão càng giống Hiền Giả hơn.
Sau khi bàn bạc xong với Ô Nha, Trần Lạc chuẩn bị mang Isabella trở về thành Yapool hoặc Vương Đô, nơi này đã không an toàn.
Hách Lý Diệp chợt hỏi: "Làm sao ngươi chắc chắn ngoài đại lục Thần Ân còn có thế giới khác?"
Trần Lạc đương nhiên chắn chắn vì hắn chính là đến từ nơi đó.
Điểm này đương nhiên không thể thẳng thắn với Hách Lý Diệp.
"Vũ trụ rộng lớn vô ngần, vượt qua tưởng tượng của chúng ta." Hắn nhìn Hách Lý Diệp, nói: "Chúng ta cũng không thể bảo chứng đại lục Thần Ân là tinh cầu có sinh mệnh duy nhất trong vũ trụ này, cũng không thể cam đoan, không có vũ trụ song song tồn tại. Có lẽ, ở một vũ trụ khác còn có một thế giới khác. Nơi đó có nền văn minh khác, ở nơi đó, mọi người không biết ma pháp và vu thuật, nhưng khoa học kỹ thuật đặc biệt phát đạt; lại có lẽ, đó là một đại lục xa lạ, cuộc sống ở nơi đó, trừ con người ra còn có Tinh Linh và Cự Long. . ."
Lý thuyết không gian song song còn chưa được chứng minh, nhưng Trần Lạc tự mình kinh lịch, lại làm cho hắn đối với việc này không có bất kỳ hoài nghi gì.
Đã có Địa Cầu, có đại lục Thần Ân, nhất định có vũ trụ khác.
Vũ trụ khác biệt có nền văn minh khác biệt, viễn cảnh trong tiểu thuyết kỳ huyễn hoặc phim khoa học viễn tưởng chưa hẳn không thể trở thành hiện thực.
Địa Cầu là văn minh khoa học kỹ thuật, còn đại lục Thần Ân là văn minh ma pháp, liên tưởng một chút, có lẽ vũ trụ khác vẫn tồn tại văn minh đấu khí, văn minh tu tiên . .
Hách Lý Diệp nhìn Trần Lạc, chậm rãi nói: "Thử nghĩ một chút, nếu như người có được ma pháp giáng lâm đến một thế giới không có ma pháp, cổ lão. . ."
"Vậy bọn họ chính là Thần Minh." Trần Lạc nhìn Hách Lý Diệp, hỏi: "Ngươi hoài nghi, Chúng Thần đến từ thế giới khác?"
Hách Lý Diệp không trả lời thẳng vấn đề của hắn, chỉ bình thản nói: "Ta đã từng cho rằng tinh thần lực càng cường đại, có thể càng lĩnh ngộ vu thuật huyền bí. Nhưng sự thật không phải như vậy, theo tinh thần lực dần lớn mạnh, ta không ngừng trở nên mạnh mẽ, nhưng sau khi ta tấn cấp Thánh Vu Sư, ta lại cảm nhận được một loại giam cầm, một loại giam cầm trên linh hồn, loại giam cầm này đến từ nữ thần. . ."
Zarathustra cũng đã nói lời tương tự, ông cho rằng tất cả Ma Pháp sư đều bị Chúng Thần cầm giữ. Nếu không, Ma Pháp sư hẳn có thể tự do sử dụng ma pháp giống như Vu Sư và Ma Thú.
Hách Lý Diệp nhìn về phía Trần Lạc, hỏi: "Có khả năng này hay không, tất cả Thần Minh đều đến từ thế giới khác, một thế giới ma pháp và vu thuật?"
Trần Lạc rất rõ ràng, khi một nền văn minh tiên tiến phát hiện một văn minh nhỏ yếu hơn, sẽ xảy ra điều gì
Kinh nghiệm lịch sử nói cho hắn biết đây là chủ nghĩa thực dân và bóc lột.
Đại lục Thần Ân không có chủ nghĩa thực dân, nếu như Chúng Thần đến từ thế giới khác, có được nền văn minh ma pháp cao cấp hơn, như vậy bọn họ đến đây cướp đoạt thứ gì?
Trần Lạc chợt nhớ tới những Thánh Ma Đạo Sư biến mất kia.