WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 191: Đưa thuộc hạ đến hiện thực

Chương 191: Đưa thuộc hạ đến hiện thực




Diệp Thần nhìn hai người Triệu Vân Triệu Mãnh trịnh trọng thề, không khỏi cười sau đó đi lên đỡ hai người đó dậy, vô cùng trịnh trọng nói:

“Tử Long, Triệu Mãnh, gọi các ngươi tới đương nhiên là muốn đưa các ngươi đi, đi, hai người các ngươi chuẩn bị một chút lát nữa đưa các ngươi tới thế giới của ta.”

“Dạ! Chủ công!” Triệu Vân Triệu Mãnh đồng thanh, nói xong, từng người nhặt lên lưỡng giới thạch, không chút do dự chọn sử dụng.

Lúc này Diệp Thần nhìn ra ngoài cửa, đứng ở đầu tiên là mười vị thiên phu trưởng được mời tới ngoài ra còn có binh sĩ của Luân Hồi quân mang vẻ mặt tràn đầy mong chờ.

Lúc này bọn họ cũng đã hiểu Diệp Thần gọi mọi người tói là muốn làm cái gì, bọn họ cũng muốn được Diệp Thần có thể đưa tới mọi người đến thế giới hiện thực.

Không ai không kích động, không ai không hưng phấn.

Bọn họ nghĩ nếu có thể đến thế giới kia tiếp tục đi theo Diệp Thần thì đó là vinh quang vô thượng!

“Các ngươi theo ta chinh chiến đã một thời gian, hôm nay cơ duyên đã đến liệu các ngươi nguyện theo ta tới thế giới của ta?” Diệp Thần đi ra cửa sau đó mở miệng nói.

1 vạn binh sĩ Luân Hồi quân này tất cả đều tử trung, nếu không Diệp Thần cũng không muốn chọn họ.

“Nguyện ý”

“Nguyện ý”

“Nguyện ý”

1 vạn binh sĩ Luân Hồi quân nhất tề giơ trường thương trong tay lên, trăm miệng một lời lớn tiếng quát.

“Rất tốt! Hiện tại, tiến lên lĩnh lưỡng giới thạch!” Diệp Thần hài lòng gật gật đầu cao giọng hô.

“Dạ! Chủ công!” Binh sĩ của Luân Hồi quân mang vẻ mặt kích động đáp.

Ngay sau đó nhóm Thiên phu trưởng của Luân Hồi quân bắt đầu chỉ huy binh lính xếp hang tiến đến lĩnh bảo vật.

Từng người từng người trong Luân Hồi quân sau khi lưỡng giới thạch không chút do dự lựa chọn sử dụng.

Sau khi quân đoàn Luân Hồi đều lựa chọn sử dung, Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói

“Người sau nắm lấy bả vai người phía trước không được để sót một lúc nữa sẽ có lực kéo mạnh, nhớ lấy đừng chống cự!”

“Dạ! Chủ công!” Binh lính Luân Hồi quân đồng thanh đáp.

“ Xoạt”

Binh lính giơ cánh tay lên, người sau nắm lấy bả vai người trước.

Diệp Thần lúc này nhìn về phía Triệu Vân còn có Triệu Mãnh hai người thấy thế liền ngay lập tức đi về phía trước người sau bám vai người trước.

Diệp Thần hơi mỉm cười, sau đó tiến lên nắm lấy bả vai Triệu Vân mở miệng nhắc lại “Đừng chống cự!”

Giây tiếp theo, Hữu Bắc Bình vương Thành chủ có Luân Hồi quân đứng đầy đường và cả Triệu Vân lẫn Triệu Mãnh đều đồng thời biến mất.

Thế giới hiện thực, thành Luân Hồi.

“Hư, hư.”

Viêm hổ gặm từng cục từng cục xương hai mắt hổ cười tủm tỉm.

Hiển nhiên, nó ăn rất ngon.

Đúng lúc này, đại sảnh Thành Chủ phủ với không gian bên ngoài đột nhiên vặn vẹo 10000 tia sáng đột ngột loé lên.

Khi những tia sáng biến mất hết Triệu Vân, Triệu Mãnh còn có cả 10000 binh lính của Luân Hồi quân, xuất hiện ở đại sảnh Thành Chủ phủ trong nháy mắt không chỉ ở tiền viện của Thành Chủ phủ mà còn có cả trên đường cái bên ngoài.

Viêm hổ nhìn mọi người liếc mắt lấy một cái, phát hiện đều là thủ hạ của Diệp Thần, không khỏi ngẩn người, sau đó chạy tới khoang trò chơi cấp kim cương bên cạnh.

“Răng rắc” một tiếng, cửa khoang trò chơi cấp kim cương chậm rãi mở ra.

Lúc cửa hoàn toàn mở ra Diệp Thần mở hai mắt sau đó đứng dậy đi tới.

“Tham kiến chủ công!”

Vạn người cùng hô, uy chấn trời cao.

Nếu lúc này bên ngoài thành Luân Hồi có người sinh sống 100% sẽ lộ ra vẻ mặt mơ hồ.

Xưng hô như vậy, vậy mà lại xuất cmn hiện trong thế giới hiện thực thì đây là đóng phim chắc chắn là đóng phim.

Nhưng không có khả năng này!

Sau khi sao băng rơi xuống thì thế giới biến đổi lớn, bên trong hoang dã toàn là mãnh thú du đãng thậm chí là yêu thú có thể nói là sát khí theo từng bước!

Nhân loại chỉ dám sinh tồn ở nơi gọi là khu an toàn.

Cho dù là người sống ở cái nơi gọi là thành thị an toàn đều có khả năng bị người khác giết chết bất cứ lúc nào.

Lại có ai thần kinh chạy đi đóng phim không ai xem a.

Đương nhiên, sau khi cảm thấy mình nằm mơ cũng sẽ phản ứng lại ngay lập tức, đây là binh lính Diệp Thần đem từ trong game tới.

Trong thành Luân Hồi ở hiện thực hơn nữa còn có xưng hô “chủ công” có khoảng hai ngàn người dễ làm người ta liên tưởng tới chiều hướng ấy.

Mà tình huống thực tế, đúng là như vậy.

Diệp Thần nhìn binh lính Luân Hồi, cười ha hả gật gật đầu sau đó mở miệng nói:

“Nơi này chính là thế giới của ta, tại đây cũng có luân hồi thành, muốn trở về chỉ cần trong lòng tưởng tượng đến quê hương kia là có thể nhưng nhớ kĩ chỉ có thể trở về ở trạng thái không chiến đấu ”

“Dạ! Chủ công!” Quân Luân Hồi đồng thanh.

“Từng người làm quen một chút muốn ra ngoài thăm thú cũng có thể đứng trên tường thành nhìn xem hoặc cũng có thể rời khỏi thành nhưng chẳng qua nếu ra khỏi thành thì không được rời xa tường thành ba trăm mét, nếu khôn chúng ta sẽ bị đầy về thế giới kia.” Diệp Thần hơi hơi mỉm cười sau mở miệng nói.

Diệp Thần nói như vậy cũng là vì binh lính Luân Hồi trước mắt chưa có ai đột phá tới gần cảnh giới Thiên tiên .

Thực lực như vậy ở thế giới hiện thực cũng không tính là mạnh, bởi vì Yêu tộc đã tồn tại cấp bậc yêu thú .

Ra khỏi thành không sao, nhưng là nếu rời quá xa thành vượt qua phạm vi phòng ngự tự động của tường thành vậy sẽ rất nguy hiểm.

Yêu thú sẽ không cần biết ngươi là ai hoặc là thủ hạ của ai, chỉ cần là người trên cơ bản đều thống nhất một hành vi khi gặp ngươi đó là... ăn luôn!

“Dạ! Chủ nhân!” Luân Hồi quân đồng thanh kêu lần thứ hai.

Giờ khắc này trong lòng bọn họ kích động tò mò.

Bởi vì bọn họ thật sự đi theo Diệp Thần tới thế giới hiện thực nên bọn họ cũng muốn nhìn thế của chủ công Diệp Thần một chút xem thế giới này là thế giới dạng gì.

Binh sĩ Luân Hồi quân từng tốp chạy tới tường thành, lòng hiếu kỳ nặng tới mức trực tiếp chạy tới cửa thành chuẩn bị ra khỏi thành nhìn ngắm.

Bọn họ đương nhiên sẽ không cãi lại mệnh lệnh của Diệp Thần cho dù muốn ra khỏi thành cũng sẽ không ra khỏi phạm vi 300 mét ngoài tường thành.

Nhìn binh lính Luân Hồi tò mò nhìn khắp nơi trong lòng Diệp Thần kêu một tiếng vui sướng.

Hiện thực cuối cùng cũng có một đám tay chân có thể chỉ huy, về sau làm chuyện gì đều tiện...

Nghĩ đến đây, Diệp Thần nhìn Triệu Vân và Triệu Mãnh phía trong đại sảnh, mở miệng nói:

“Hai người các ngươi cũng có thể ra khỏi thành xem, nhưng đừng đi quá xa, bên ngoài thế giới này nơi nơi đều là tạp binh của Yêu tộc.”

Triệu Vân nghe đến đó tức khắc cả kinh vội vàng mở miệng hỏi: “Chủ công, thực lực của Yêu tộc ở thế giới này mạnh như vậy?”

Hiển nhiên Triệu Vân cũng có chút hiểu biết về Yêu tộc.

Diệp Thần gật gật đầu sau đó mở miệng nói.

“Thế giới này cũng như thế giới kia, thực lực của Yêu tộc đều rất mạnh, Tử Long có khả năng biết chút ít về Yêu tộc cũng có thể đã từng giao chiến nhưng dù sao kia mới chỉ là vài nhân vật nhỏ mà Yêu tộc quân đội chân chính rất nhanh sẽ xuất hiện.”

“Chủ công nói thật sao ? Ở thế giới kia yêu tộc cũng sắp hiện thế!” Triệu Vân nghe đến đó hai mắt đột nhiên co rút rồi sau đó kinh hoàng hỏi.

“Ừ, nhiều nhất là hai tháng đại quân Yêu tộc sẽ tới làm mưa làm gió.” Diệp Thần gật gật đầu sau đó mở miệng nói.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.