“ Có gì mà không ổn, dưới tay Tả Hiền Vương mãnh tướng vô số, đế cấp võ tướng có hẳn mười người, hắn mà tới đó khẳng định sẽ bị chặn lại có khi còn có khả năng bị Tả Hiền Vương giết chết” một binh lính Hung Nô nghe được thế bỗng hai mắt sáng ngời mở miệng hô.
“ Đúng vậy, thủ lĩnh chúng ta là hoàng cấp võ tướng đã bị hắn một chiêu giết chết, nhưng mà đế cấp võ tướng muốn giết hoàng cấp võ tướng cũng chẳng cần dùng mấy chiêu huống chi còn có hẳn mười tên đế cấp”
“ Khách khách “
Từng hố sâu cứ liên tiếp xuất hiện sau mỗi nơi Diệp Thần đi qua.
Nếu có người ở đây đo đạc, sẽ lập tức phát hiện ra bất luận giữa hai cái hố sâu nào cũng đều cách nhau tới hơn trăm mét.
Nói đơn giản hơn một chút, tốc độ của Diệp Thần đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố, một bước liền trăm mét.
Tốc độ của Diệp Thần cực nhanh nhưng tốc độ của kim sắc chiến mã cũng không hề chậm.
Một người một ngựa cứ thế cấp tốc chạy về phương xa.
Thời gian từng chút một qua đi từ nơi xa liền hiện ra một đám lớn các lều trại theo một quy củ nhất định tức khắc hai mắt Diệp Thần nhảy dựng.
Lều trại nằm cạnh nhau rất nhiều mà bên trong đó còn có những lều cực lớn trang trí cực kỳ xa hoa.
Thật rất rõ ràng đây là một quần cư Hung nô to lớn mà thủ lĩnh ở đây chắc chắn là có vương tộc Hung nô.
Người đó là ai…
Diệp Thần vừa nghĩ tới đây bất chợt kim sắc chiến mã thế nhưng lại thay đổi hướng nhắm thẳng về phía tụ tập của người Hung nô mà xông tới.
Gia hỏa này thật đúng là không sợ chết !
Một quần cư Hung nô to lớn tuy rằng không thể bằng vương đình Hung nô có binh hùng tướng mạnh, nhưng cũng không thể tùy tiện là có thể nắn bóp.
Nếu so sánh với Ô Hoàn sơn mà nói Hung nô so với Ô Hoàn còn hung hang hiếu thắng gấp mấy chục lần.
Cho nên, quần cư Hung nô to lớn trước mặt này chắc chắn có không ít đế cấp võ tướng.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Diệp Thần cảm khái khi nhìn thấy kim sắc chiến mã xông về phía họ.
Kim sắc chiến mã rất là mạnh, mạnh đến nỗi có thể cùng thánh cấp võ tướng giao thủ nhưng đó phải dưới tình huống đánh một chọi một mà đối phương hoàn toàn không dùng tới binh khí chiến đấu.
Nếu người Hung nô quyết tâm giết kim sắc chiến mã thì kim sắc chiến mã chắc chắn không thể gượng nổi.
Kim sắc chiến mã không có thân thể biến thái như Diệp Thần, bị vây đánh tuy không sợ mũi tên cũng không thể không coi chừng binh khí của đế cấp võ tướng.
Đương nhiên nếu chỉ một hai tên đế cấp võ tướng thì nó không nhất thiết sẽ sợ hãi bởi vì nó có tốc độ nhanh dị thường lại vô cùng linh hoạt.
Nhưng một khi có nhiều đế cấp võ tướng, kim sắc chiến mã dù có nhiều có linh hoạt đi chăng nữa cũng sẽ bị đánh đến tổn thương có khi còn bị dồn vào chỗ chết.
Nơi tụ tập đám Hung nô.
“ Nhìn xem, kim sắc chiến mã kìa , thật uy dũng!” một tiếng thét kinh hãi đột nhiên vang lên.
“ Ở đâu? ở đâu?”
“ Bảo mã! Tuyệt đối là bảo mã! Nhìn tốc độ của nó, nhanh như tia chớp, hình thể của nó thật là quá to lớn”
“ Hahaha mau, mau chuẩn bị dây thừng bắt lấy kim sắc chiến mã này”
Một người khác lại hô lên
“ Nhìn kìa, phía sau kim sắc chiến mã còn có thêm một người”
“ Tốc độ thật là nhanh, người này chắc chắn là dũng sĩ đứng đầu nhất tộc Hung nô”
“ Haha không nghĩ tới đệ nhất tộc Hung nô chúng ta còn có một dũng sĩ cường đại như vậy... không biết là thủ hạ của ai?”
“ Szzzzzz, hắn không phải là người Hung nô... hắn là người Hán... là người Hán”
“ Không thể nào, người Hán nào lại to gan như vậy? Dám một mình mà chạy tới nơi này? “
“ Thật đúng là người hán. Anh em, bắt lấy hắn!”
“ Nhất định phải bắt lấy hắn mà kim sắc chiến mã cũng phải tóm được “
“ Ngu ngốc, ngươi không nhìn thấy tốc độ của người kia sao, một bước phải quá trăm mét, nhóm ngươi xông lên không phải là tìm chết sao? Mau đi bẩm báo tướng quân”
“ Ta đi bẩm báo tướng quân, các ngươi ngăn cản kim sắc chiến mã, nếu người hán kia có tới gần trực tiếp bắn chết hắn tuyệt đối không thể để hắn xông vào trong ! “
Diệp Thần nhìn một đám binh lính Hung nô xôn xao phản ứng hai mắt liền nhíu lại, tay phải khẽ nhấc lên Thí thần thương liền xuất hiện.
“ Bắn tên, bắn tên, chú ý đừng làm thương kim sắc chiến mã đó sẽ là chiến mã của tả Hiền Vương, “
Một tiếng rống to ngay sau đó truyền đến.
Diệp Thần nghe đến đó hai mắt đột nhiên trợn lớn, sát khí bùng nổ đến cực điểm bỗng nhiên xông ra ngùn ngụt.
Tả Hiền Vương! Không nghĩ tới nơi này chính là lãnh địa của hắn!
Tả Hiền Vương trong lịch sử chính là tên đã chiếm lấy Thái Diễm sau này.
Tuy rằng quỹ đạo nhân sinh của Thái Diễm bởi vì có quan hệ với Diệp Thần mà bị thay đổi nhưng chỉ cần trong lịch sử có liên quan tới thì Tả Hiền vương này cũng khiến trong lòng Diệp Thần tràn ngập sát ý.
Nghĩ thế hai mắt Diệp Thần lóe lên một luồng ánh sáng lạnh rồi biến mất.
Đúng lúc này hàng loạt tiếng xé gió lao đến ầm ầm.
Binh lính Hung nô bắt đầu công kích Diệp Thần, hàng vạn mũi tên nháy mắt bắn về phía hắn.
Diệp Thần nhìn cũng không thèm nhìn đến, trực tiếp nhìn về phía kim sắc chiến mã đang còn chạy như điên kia quát lớn
“ Tiểu Kim lại đây “
“ Hí luật luật”
Tiếng hí như sấm vang từ trong miệng kim sắc chiến mã truyền ra.
Kim sắc chiến mã nghe được Diệp Thần rống to, hơi hơi sửng sốt bèn quay đầu lại nhìn.
“ Nếu như đánh vào bên trong đám người Hung nô này là khảo nghiệm của ngươi như vậy thì ta cũng không cần ngươi phải khảo nghiệm nữa, bởi đám người Hung nô này .... ta định rồi !” Diệp Thần nhìn kim sắc chiến mã quay đầu lại liền lập tức mở miệng quát.
Kim sắc chiến mã nghe Diệp Thần nói bèn liếc mắt một cái, trong ánh mắt còn chứa đầy hoài nghi.
“ Bên trong quá nguy hiểm, ngươi có thể ở bên ngoài mà nhìn. Ta cũng sẽ không bắt ngươi.” Diệp Thần nhìn thấy ánh mắt đầy hoài nghi của kim sắc chiến mã, mày liền nhíu lại trầm giọng nói.
“ Hí luật luật”
Kim sắc chiến mã hí vang một tiếng liền dừng lại.
Đúng lúc này mấy vạn mũi tên bắn xuống.
“ Vút vút vút “ những âm thanh mũi tên dày đặc vang lên trong nháy mắt.
Những mũi tên bắn tới bên người Diệp Thần đều chỉ còn cách một đoạn liền bị ngưng lại sau đó bắn bay ra ngoài.
“ Phập phập phập” số mũi tên không bắn trúng Diệp Thần toàn bộ đều cắm sâu trên mặt đất.
“ Sao có thể “ một tiếng thét kinh hãi vang lên.
“ Hắn thế nhưng không có việc gì”
Binh lính Hung nô một đám trừng mắt ngây ngốc nhìn Diệp thần không bị tổn thương dù một cọng lông, cả đám liền ồ lên.
Diệp Thần lạnh lùng cười sau đó liền thả người hướng tới đám Hung nô tụ tập.
Đi ngang qua bên cạnh kim sắc chiến mã Diệp Thần chỉ nhìn thoáng qua sau đó trực tiếp lướt qua.
Ngay sau đó Diệp Thần nhảy lên thật cao liền nhảy liền lẫn bên trong đám người Hung nô.
Trong nháy mắt khi Diệp thần rơi xuống Thí thân thương liền vung lên thu hoạch mạng người.
“ Ầm ầm ầm “
Từng đám người bị bạo nổ thân thể vang lên liên tiếp.
“ Người Hán lớn mật! Cũng dám ra tay giết dũng sĩ Hung nô của chúng ta, ngươi đi chết đi “
Một đế cấp võ tướng người Hung nô cầm lấy binh khí hướng về phía Diệp Thần xông tới.
Diệp Thần lạnh lùng cười, tay phải cầm Thí Thần thương đơn giản thô bạo mà đâm tới.
“ Vèo “ một tiếng, trong nháy mắt Thần thương liền đem cái tên đế cấp võ tướng Hung nô này cắm ngang người.
“ Phanh” tiếng nổ lớn truyền ra, tên đế cấp võ tướng Hung nô bị Diệp Thần cắm thủng người kia liền bị xẻ thành trăm mảnh.
“…” Từng tiếng hút ngược khí vang lên, một đám lại một đám.
“ Sao có thể.... đế cấp võ tướng ....... tướng quân là đế cấp võ tướng a, sao có thể vừa đối mặt liền bị hắn…bị hắn giết được”
Năm mười sáu tuổi, Thái Diễm lấy chồng là Vệ Trọng Đạo (衛仲道), một danh sĩ khá nổi danh, thuộc một gia tộc lớn ở Hà Đông. Nhưng chẳng bao lâu thì chồng bị bệnh chết. Nhà chồng cho là bà khắc mệnh, lại chưa có con, nên cho về nhà mẹ đẻ. Sau đó trong loạn lạc, bà bị quân Đổng Trác bắt đi rồi lưu lạc tới Nam Hung Nô (nay thuộc vùng Nội Mông), kết hôn với Tả Hiền Vương (左贤王), sống ở đó mười hai năm và sinh được hai con.