Đám binh lính không thể tin nổi .... một đế cấp võ tướng vừa đối mặt với Diệp Thần một chiêu liền chết nếu không có thực lực siêu cường chắc chắn không thể làm được điều đó.
Diệp Thần tay phải cầm thí thần thương một bên thu hoạch tính mạng của đám Hung nô xung quanh một bên hướng về phía lều Tả Hiền vương phóng đi.
Chung quanh binh lính Hung nô vô số đông như rừng rậm không ngừng xông về phía Diệp Thần.
Gần thì dùng đao thương, xa thì dùng cung tiễn.
Nhưng mà đao thương căn bản không thể nào đến gần thân thể hắn những người sử dụng đao thương vừa mới tới gần một chút đã bị Diệp Thần một thương chém chết.
Vô số khối huyết nhục cùng nội tạng trộn lẫn với xương bột trắng không ngừng bắn ra.
Đám binh lính Hung nô chung quanh không ngừng bị huyết nhục cùng với tứ chi thân thể bắn vào người dính vào binh khí và áo giáp .
Mùi huyết tinh bắt đầu bay xung quanh.
Đao thương vô dụng nhưng cũng tiễn chắc có thể sử dụng bên trong đám người Hung nô không ngừng dùng mũi tên cố thủ, không ngừng kéo mũi tên.
Nhưng mà biểu hiện của Diệp Thần lại một lần nữa làm họ kinh sợ.
Không hề né tránh, chẳng những lông tóc vô thương mà mũi tên còn vỡ vụn.
Mũi tên không ngừng bắn về phía Diệp thần thanh âm cứ liên miên không ngừng nghỉ.
Cho dù binh lính Hung nô có công kích như thế nào cũng không có cách nào làm người kia bị thương dù chỉ chút ít.
Một đám binh lính Hung nô dần dần từ khiếp sợ biến thành dại ra.
Diệp Thần không có mặc áo giáp hoàn toàn dựa vào thân thể mà tiến về phía trước nhưng chính thân thể này lại làm một đám binh lính Hung nô cảm thấy tuyệt vọng.
Công kích vô dụng, tới gần liền chết.... như vậy còn đánh như thế nào.
Diệp Thần nhìn thoáng qua trướng ở của Tả Hiền Vương nơi xa, chân phải đột nhiên giẫm trên mặt đất.
“ Oa” một tiếng lớn truyền đến.
Nguyên bản mặt đất đang bằng phẳng bỗng bị nứt ra rồi sau đó bị Diệp thần giẫm thành một cái hố sâu.
Mà Diệp Thần cũng tại khắc này nhảy lên hướng phía trước phóng đi.
Mấy trăm binh lính Hung nô nháy mắt bị cường lực bắn bay ra ngoài, tới giữa không trung bị hộc máu mà chết.
Mà những binh lính Hung Nô bị Thần thương đập tới thân thể liền dập nát.
Chân trái Diệp Thần bước môt bước trên mặt đất rồi sau đó nhảy lên sau đó lại rơi xuống, thần thương lại một lần nữa nện xuống đất.
“ Oanh” lại mấy trăm binh lính Hung nô bị đánh bay cũng bay đến nửa đường hộc máu mà chết.
Diệp Thần cứ thế nhảy lên rồi hạ xuống lại thêm nhiều lần như thế, cứ mỗi lần hạ xuống là một đám mấy trăm binh lính Hung nô bị tan xác.
Những binh lính Hung nô trực tiếp nghênh đón thần thương còn không có cách nào nhìn ra đám thịt vụn đó từng là thân thể.
Còn những đám hung nô bị đánh bay hơn mười mét rồi sau đó hộc máu mà chết thì mới được toàn thây.
Người biến thái như vậy làm binh lính Hung nô bắt đầu từ run rẩy khiếp sợ biến thành không thể nào tin nổi rồi sau đó lâm vào tình trạng khủng hoảng.
Thương không đánh được Diệp Thần lại không ngừng bị Diệp Thần giết chết thì ai còn dám xông lên !
“ Oanh” Diệp Thần lại một lần nữa rơi xuống đất đập nát một đám binh lính thành mảnh nhỏ , ngay sau đó hàng chục thanh âm xé gió truyền đến.
Chỉ thấy 52 võ tướng hung nô đột nhiên nhảy tới người đứng giữa không trung đang ném ra từng vết đao khí.
Tiếng xé gió phi đến lạnh buốt.
Diệp Thần lạnh lùng cười sau đó thả người nhảy lên nhưng không hề né tránh mà trực tiếp đối đầu với 52 thanh loan đao.
52 thanh loan đao kia cấp thấp nhất cũng là huyền cấp đại đa số là địa cấp trong đó còn có một thanh đế cấp.
Trong khi một đám võ tướng hung nô đang kinh ngạc vì sao tên hung thần đó không hề né tránh thì tay trái Diệp thần liền tạo thành một trảo giữa hư không sao đó xuất hiện ra một tàn ảnh.
Những cổ binh khí bị hắn thu vào trong tàn ảnh sau đó trực tiếp quẳng vào trong không gian trữ vật.
Vì đây là binh khí huyền cấp thậm chí là đế cấp thì những binh khí như vậy Diệp Thần chắc chắn sẽ không lãng phí.
Đối với Diệp Thần mà nói tương lai thủ hạ hắn chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều thì tất nhiên các binh khí có phẩm cấp như vậy thì càng nhiều càng tốt.
Như vậy liền có thể lấy ra ban thưởng cho mấy người cấp dưới.
“ Sao... sao có thể “ một võ tướng hung nô thét lên kinh hãi.
“ Tay hắn đã làm cái gì? Đao của ta chính là chém sắt như chém bùn, hắn lại thản nhiên bắt lưỡi dao như không”
“ Đáng chết, binh khí thiên cấp cũng bị hắn bắt được mà hắn thế nhưng cũng không bị thương”
“ Tướng quân cẩn thận, người này không thể trực tiếp đôi kháng”
Sau khi thu binh khí giữ không trung xong , Diệp Thần lạnh lùng cười một cái, tay phải cầm Thí Thần thương liền nâng lên.
“ Mau tản ra “ một tiếng hét lớn truyền ra.
Các võ tướng Hung Nô ngay lập tức chọn các nơi khác, thoát đi tránh vị trí thân thương sẽ nện xuống.
Nhưng mà mười võ tướng đứng đằng trước lai bất động tại chỗ, sắc mặt họ ngày một tái xanh cho đến khi trắng bệch vô cùng hoảng sợ.
“ Ta…ta bị cố định, không nhúc nhích được”
“ Ta cũng thế !”
Từng tiếng kinh hô vang lên.
Đúng lúc này Diệp Thần hạ xuống đất trực tiếp dẫm lên trên đầu hai võ tướng Hung nô.
“ Ầm ầm “ hai thanh âm bùng nổ ngay sau đó vang lên.
Hai võ tướng hung nô bị Diệp Thần giẫm lên trên đầu trong nháy mắt đều bị nứt ra mà thân thể bọn họ cùng lúc bị Diệp Thần giẫm đến dập nát.
Thí thần thương cũng tại khắc này hạ xuống.
“ Oanh “ một tiếng vang lớn truyền đến ngay sau thanh âm này ba tên võ tướng hung nô bị cắt chia năm xẻ bảy, mặt khắc năm võ tướng lại bị lực bắn bay ra bên ngoài.
“ Oa oa oa “ năm thanh âm liên tiếp truyền đến, năm võ tướng Hung Nô bị đánh bay từng người phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi bọn họ rơi xuống đất họ chỉ kịp hô hấp một chút rồi sau đó ngã xuống đất mà chết.
“ Hắn là thánh cấp võ tướng” một người kinh hãi hô lên.
Diệp Thần thu thần thương lại, nhìn đám võ tướng hung nô phân tán khắp nơi bĩu môi khinh thường liếc mắt một cái sau đó nhảy về trướng ở của Tả Hiền Vương.
Khi đặt chân xuống đất đã ở bên ngoài năm trăm mét.
Đuổi giết những tên võ tướng hung nô đang bỏ chạy ra xa kia Diệp Thần căn bản không có hứng thú.
Hiện tại mục tiêu duy nhất của Diệp thần chỉ có một đó chính là Hung nô Tả Hiền vương.
Muốn trách liền trách trong lịch sử Tả Hiền vương dám cướp Thái Diễm.
Mà hiện tại vừa đúng lúc Diệp thần đi tới lãnh địa của gã không làm thịt Tả Hiền vương thì thật là không phải.
Rốt cuộc thì Thái Diễm cũng trở thành nữ nhân của Diệp Thần.
“ Không tốt” một võ tướng hung nô tức khắc kinh hãi hô lên.
“ Mau, mau bảo vệ Tả Hiền vương” tiếng rống to kinh hãi truyền ra từ trong miệng của võ tướng Hung Nô.
“ Xoạt xoạt xoạt” mấy chục tiếng xé gió cùng lúc vang lên.
Nhóm võ tướng hung nô một đám vội vàng đuổi theo Diệp Thần.
Đáng tiếc tốc độ của bọn họ mà so với Diệp Thần một là củi mục một là trời cao căn bản không cùng một cấp bậc.
Bọn chúng thấy không thể đuổi theo được Diệp Thần thì kinh hãi kêu lên, vội vàng mở miệng rít gào
“ Đều lên cho ta, mau ngăn hắn lại”
“ Không được lui về phía sau, ai lui về phía sau cả nhà biếm thành nô lệ, dê bò chiến mã bị tịch thu “ lại thêm một tiếng rít gào khác truyền đến.
Các binh lính hung nô sớm đã bị phương thức công kích hung tàn của Diệp Thần dọa cho sợ hãi, một đám không ai dám tiến lên phía trước.
Nhưng mà quân lệnh không thể không nghe cho nên một đám lại cắn răng đi lên chặn trước đường đi.
Cho dù như thế tất cả đều vô dụng, cho dù nhiều binh lính hung nô đi nữa cũng không thể ngăn cản con đường đi của Diệp Thần.
Diệp Thần lại một lần nữa nhảy lên sau đó hạ xuống, thí thần thương lại một lần nữa nện xuống đất từng đám binh lính hung nô cứ thế bị đánh tan.
Đang lúc Diệp Thần sắp sửa đi vào lều lớn của Tả Hiền vương thì một nam tử hơn ba mươi tuổi trên người mang một nha bổng từ trong lều đi ra ngoài.
Trong nháy mắt nhìn thấy nam tử đó, hai mắt Diệp Thần trợn lớn bạo thanh quát