Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 271: Quân sư tế tửu

Chương 271: Quân sư tế tửu

“Vâng! Chủ nhân!” Triệu Vân nghe thế ngay sau đó khom người đáp rồi rời khỏi giáo trường.

Diệp Thần lúc này nhìn về phía Quách Gia cười ha hả hỏi: “Phụng Hiếu, ngươi muốn thưởng gì?”

“Chủ công ba mươi bình Bách Hoa Tửu!” Quách Gia nghe đến đó hai mắt đột nhiên sáng ngời rồi sau đó khom người nói.

“Hảo!” Diệp Thần ha ha cười sau đó mở miệng nói.

Quách Gia nghe đến đó tức khắc vui vẻ mới vừa muốn khom người bái tạ lại Diệp Thần nói tiếp”

“Mỗi ngày một lọ, ba mươi ngày sẽ cấp xong.”

Quách Gia nghe đến đó trên mặt tức khắc đơ lại, khóe miệng không tự chủ co rút, mà sau đó khom người nói: “Vâng! Chủ công.......”

Quách Gia tự nhiên biết Diệp Thần là suy nghĩ cho hắn bởi vì hắn có tật nghiện rượu nhưng thật đúng là Quách Gia muốn uống nhiều một chút, đặc biệt bách hoa nhưỡng của Luân Hồi Thành là rượu ngon đệ nhất thiên hạ uống rồi còn muốn uống tiếp.

Diệp Thần nhìn bộ dáng rối rắm của Quách Gia bất đắc dĩ lắc lắc đầu rồi sau đó mở miệng nói”

“Phụng Hiếu, uống rượu phải có chừng mực, sau khi đãi cử quốc phi thăng ngươi muốn uống rượu như thế nào ta tất nhiên sẽ không hạn chế.”

“Vâng! Chủ công!” Quách Gia nghe thế trong lòng không khỏi ấm áp rồi sau đó gật đầu thật mạnh đáp.

Diệp Thần vỗ vỗ vai Quách Gia mở miệng nói:

“Đến nay trang bị của quân sư vẫn chưa đạt được thiên cấp, chờ ta, rất nhanh sẽ bồi thường cho ngươi, còn bây giờ.... Quách Gia có công khai phủ chi quyền nay ban thưởng chức quan quân sư tế tửu của Luân Hồi Thành!”

Quách Gia nghe đến đó tức khắc sửng sốt rồi sau đó vô cùng cảm kích khom người bái nói: “Gia thề sống chết đi theo chủ công!”

Mỗi tướng quân của đế quốc Đại Hán đều có quân sư hơn nữa còn có không ít nhưng quân sư tế tửu lại chỉ có một, hiện tại Diệp Thần đem vị này trí cho Quách Gia là xem trọng hắn, Quách Gia sao có thể nghe không hiểu.

Quách Gia chẳng những nghe hiểu càng biết tương lai một quân sư tế tửu của Luân Hồi thành sẽ ra sao.

Quách Gia Quách Phụng Hiếu hắn sao có thể không kích động, sao có thể không cảm động.

Diệp Thần nhìn người đang kích động hơi hơi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía Triệu Mãnh mở miệng nói:

“Triệu Mãnh, binh khí của ngươi cũng nên đổi mới.”

Triệu Mãnh nghe đến đó trước mắt tức khắc sáng lên vội vàng khom người bái nói:

“Đa tạ chủ công!”

Diệp Thần cười ha hả gật đầu tay phải nhất chiêu, trong nháy mắt xuất hiện năm mươi binh khí nằm trên mặt đất.

Này đó đều là đoạt được lúc Bắc Phạt, loan đao chiếm đa số ngoài ra còn có thương, bổng và kiếm .

Diệp Thần chỉ binh khí trên mặt đất rồi sau đó mở miệng nói:

“Trong số này nếu có cái ngươi thích thì cầm đi dùng nếu không thích hợp liền lấy đi chế tạo một lần nữa! Mặt khác, Điển Vi cũng cần một bộ kích mới hai người các ngươi có thể làm chung.”

Điển Vi đã sớm chế tạo binh khí ở thợ rèn kia chẳng qua lúc đó phẩm cấp tương đối thấp, hiện có thể đổi mới binh khí tất nhiên phải dùng thiên cấp trở lên.

“Chủ công, việc này......” Triệu Mãnh nghe được đến đây tức khắc ngẩn ngơ rồi sau đó vội vàng khom người nói

“Chủ công, luyện binh khí thiên cấp sẽ hao tổn cực nhiều nguyên liệu, hiện tùy tiện chọn một vật là được.”

Diệp Thần nghe đến đó không khỏi cười rồi sau đó mở miệng nói: “Không sao, binh khí là vật chết, không có người dùng chính là phế vật cho dù phẩm cấp lại cao nhưng không tiện tay sao có thể giết địch trên trận được!”

“Vâng! Chủ công! Mạt tướng liền đi tìm thợ rèn chế tạo binh khí!” Triệu Mãnh lại một trận ngây ngốc sau khi lấy lại tinh thần vô cùng cảm kích khom người bái nói, nói xong liền cầm lấy đủ số binh khí trên mặt đất rồi sau đó rời đi.

Diệp Thần suy nghĩ vì Triệu Mãnh và Điển Vi bọn họ sao có thể nhìn không ra.

Nếu không phải số lượng trang bị không quá nhiều Diệp Thần khẳng định sẽ chế tạo ra áo giáp cho Triệu Mãnh và Điển Vi.

Triệu Mãnh kích động rời đi làm Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía binh lính dưới đài mở miệng quát:

“Toàn quân liên hoan ba ngày, tất cả chi phí sẽ do Thành Chủ phủ chi trả!”

Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất binh lính Luân Hồi đồng thời lên tiếng hô to “Chủ công vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!”

Nhìn binh lính Luân Hồi kích động Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó giơ tay ý bảo sĩ yên lặng.

Khi bọn lính yên lặng Diệp Thần mở miệng quát: “ Binh lính được Triệu Vân tướng quân tuyển chọn ra khỏi thành tập hợp!”

“Vâng! Chủ công!”

Năm vạn binh lính Luân Hồi nghe đến đó đồng loạt trước mắt sáng ngời rồi sau đó bái nói.

Trong giọng nói tràn vui mừng với kích động.

Năm vạn binh lính này đều biết mệnh lệnh của Diệp Thần đại biểu cho cái gì.

Bọn họ có khả năng trở thành thành viên của đặc chủng quân đoàn thứ hai của Luân Hồi Thành!

Nếu xếp hạng thực lực của các nhánh binh của Luân Hồi Thành, quân đoàn Luân Hồi là mạnh nhất.

Bởi vì quân đoàn Luân Hồi thành lập sớm nhất cũng là nhóm đầu tiên đi theo Diệp Thần vào sinh ra tử.

Phàm là binh lính của Luân Hồi Thành không có một ai không muốn trở thành một thành viên của quân đoàn Luân Hồi.

Mà hiện tại quân đoàn thứ hai Luân Hồi Thành lập tức được thành lập, mà bọn họ sắp trở thành một thành viên của nơi này.

Từ nay về sau họ không phải là binh lính bình thường, thân phận địa vị cũng sẽ thay đổi, bọn họ sao có thể không kích động sao có thể không tự hào

Năm vạn binh lính lúc này động tác nhất trí xoay người, xếp hàng hướng bên ngoài bước ra.

Binh lính Luân Hồi thành một đám lộ ra ánh mắt hâm mộ, bọn họ cũng muốn trở thành một thành viên của Bạch mã quân đoàn.

Nhìn một đám binh lính lộ ra ánh mắt hâm mộ trên giáo trường Diệp Thần không khỏi cười rồi sau đó mở miệng quát:

“Quân đoàn đặc chủng Luân Hồi Thành tuyệt đối sẽ không ngừng lại ở đây, các ngươi đều là lão binh trên chiến trường sau khi tân đặc chủng quân đoàn thành lập, các ngươi nếu muốn gia nhập hãy cố gắng ra trận giết địch, các ngươi có tin tưởng được lựa chọn vào quân đoàn ? ”

Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất ánh mắt binh lính còn lại của quân Luân Hồi đồng thời sáng ngời hô hấp rõ ràng tăng thêm.

Giây tiếp theo tiếng hét lớn trong nháy mắt vang lên.

“Khởi bẩm chủ công! Chúng tôi tin tưởng!

Bên trong âm thanh tràn ngập hưng phấn kích động còn có chờ mong.

“Thực hảo! Nhớ kỹ! Muốn đảm nhiệm chức vị này liền phải không ngừng tôi luyện võ nghệ và thân thể như vậy mới có thể anh dũng giết địch trên chiến trường! Làm gương cho kẻ tới sau! Chỉ có như vậy nhóm các ngươi mới có thể làm kẻ tới sau tin phục! Các ngươi đã minh bạch chưa?”

“Minh bạch! Minh bạch! Minh bạch!”

Tiếng hét lớn chỉnh tề lại lần nữa vang lên.

Bọn lính Luân Hồi còn lại lớn tiếng hoan hô nhảy nhót.

Tương lai bọn họ cũng không thể kém hơn các quân đoàn kia cho nên bọn họ kích động và hưng phấn.

Hơn nữa bọn họ biết đây là chân thật không giả dối chút nào.

Bởi vì người hứa hẹn bọn họ chính là bắc bình tướng quân đế quốc Đại Hán, người mang theo bọn họ đánh thắng trận liên tiếp, cái thế vô song, chủ công Diệp Thần!

“Thực hảo! Bắt đầu liên hoan đi!” Diệp thần ha ha cười rồi sau đó mở miệng hô.

“Chủ công vạn tuế vạn tuế!”

“Ha ha ha, hôm nay ta không say không về!”

“Mau, đi mua thịt dê bò, hôm nay liền ở quân doanh liên hoan, uống say.”

“Đúng đúng, đi, đi mua thịt dê bò...”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch