Diệp Thần nhìn nhóm binh lính Luân Hồi còn lại đang hưng phấn không khỏi cười rồi sau đó nhìn về phía Quách Gia mở miệng nói:
“Phụng Hiếu, cùng ta ra ngoài thành chứng kiến sự ra đời của quân đoàn mới “
“Chủ công, giờ phút này hẳn là đi an bài nhân lực tiếp đãi bá tánh và binh lính sắp đến.” Quách Gia nghe đến đó vội vàng khom người nói.
Diệp Thần hơi hơi sửng sốt rồi sau đó phản ứng tới một việc, Triệu Hằng đã bị phái đi phát triển Viễn Chinh thôn, chức phó thành chủ Luân Hồi Thành hiện tại đang bỏ trông.
Trước kia việc này đều là do Triệu Hằng quản lý, hiện tại hắn vừa đi liền bỏ ngõ.
Nghĩ đến đây thật làm Diệp Thần lo âu.
Mẹ nó thủ hạ vẫn quá ít...
Lần này sau khi đi Lạc Dương làm gì thì làm nhất định phải kiếm thêm người.
Nghĩ đến đây Diệp Thần thở dài rồi sau đó nhìn về phía Quách Gia mở miệng nói
“Phụng Hiếu giúp ta kêu Mi Trúc tới!”
“Vâng! Chủ công!” Quách Gia gật đầu rồi sau đó khom người đáp, nói xong liền rời đi.
Không bao lâu Quách Gia liền mang Mi Trúc tới.
Vừa thấy mặt Mi Trúc liền khom người bái nói “Bái kiến chủ nhân!”
Diệp Thần cười ha hả gật gật đầu sau đó mở miệng nói: “ Tử Trọng, chức phó thành chủ Luân Hồi Thành giờ phút này trống không ngươi có bằng lòng đảm nhiệm hay không?”
“Đa tạ chủ công tín nhiệm ti chức nguyên ý!” Mi Trúc nghe đến đó vội vàng khom người bái nói.
“Hảo! Ngay trong hôm nay, Tử Trọng chính thức thành phó thành chủ Luân Hồi Thành!” Diệp Thần ha ha cười rồi sau đó mở miệng nói.
“Chúc mừng Tử Trọng huynh trở thành phó thành chủ Luân Hồi Thành!” Quách Gia lúc này cười ha hả nói.
Mi Trúc đáp lễ: “Đa tạ, đa tạ.”
Diệp Thần nhìn Mi Trúc không kiêu căng vừa lòng gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói:
“Tử Trọng, một hồi Luân Hồi Thành có ít nhất ba trăm vạn người đến, cần phải trong vòng một ngày vì bá tánh mới tới đăng ký ghi danh, mặt khác tăng cường xây dựng phòng ốc... cho phép ngươi điều động 5 ngàn binh lính đi giúp đỡ!”
Mi Trúc nghe đến đó gật đầu thật mạnh rồi sau đó khom người đáp: “Vâng! Chủ công! Việc này không nên muộn ti chức cáo lui trước.”
“Ân, đi thôi.” Diệp Thần nghe thế không khỏi cười rồi sau đó gật gật đầu mở miệng nói.
Khom người hành lễ với Quách Gia một lần nữa y liền vội vội vàng vàng rời đi.
“Tử Trọng năng lực phi phàm hẳn thực mau là có thể giải quyết việc này.” Quách Gia lúc này nhìn Diệp Thần vẻ mặt tươi cười nói.
“Đúng vật, Tử Trọng năng lực thực cao chẳng qua xây dựng phòng ốc, đăng ký ghi danh lại không phải việc hắn thường làm......” Diệp Thần nói tới đây tức khắc sửng sốt rồi sau đó trên mặt cứng đờ.
“Chủ công chính là suy nghĩ, Tử Trọng sẽ không hiểu lầm chủ công lợi dụng hắn?” Quách Gia nhìn đến biểu tình của Diệp Thần, không khỏi cười rồi sau đó khom người hỏi.
“Ân, trước đó chưa từng nghĩ lại hiện tại mới phản ứng, muốn hoàn thành việc này nếu Tử Trọng không nhờ Từ Châu phân phối thợ thủ công đến, căn bản không thể nào làm được......” Diệp Thần thở dài nói.
“Chủ công chớ lo lắng Tử Trọng huynh biết được sáu vạn tinh binh mới của Luân Hồi Thành muốn mang người nhà tới đây định cư, mấy khắc trước đã cho người đi Từ Châu điều thợ thủ công với nô bộc tới đây, trợ giúp chủ công giải quyết vấn đề nhỏ này.” Quách Gia nghe đến đó ngay sau đó khom người nói.
Diệp Thần nghe đến đó, tức khắc sửng sốt rồi sau đó trong lòng ấm áp.
Mi Trúc hắn là âm thầm làm việc này giúp Diệp Thần mà không hề tranh công hay đòi hỏi.
Có một thủ hạ tốt chính là bớt lo......
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười rồi sau đó mở miệng nói:
“Tử Trọng trung thành và tận tâm, đợi khi công thành danh toại, bá nghiệp đạt thành sẽ là lúc ta tuyệt không sẽ đối đãi tệ với hắn... Phụng Hiếu ngươi cũng là như thế!”
“Gia bái tạ chủ công!” Quách Gia nghe đến đây liền trịnh trọng khom người bái nói.
Diệp Thần vui vẻ khoác vai Quách Gia nói: “Đi thôi, đi ra ngoài thành, chứng kiến Bạch mã nghĩa tòng ra đời!”
“Vâng! Chủ công!” Quách Gia cười ha hả khom người nói rồi sau đó đi theo Diệp Thần bước ra ngoài thành.
Ngoại thành Luân Hồi Thành.
Diệp Thần mới vừa đến nơi này liền thấy được mười vạn bạch chiến mã lẳng lặng đứng ở nơi xa ngoài ra còn có năm vạn binh lính đã đứng ở bên cạnh bạch mã chờ đợi.
Triệu Vân đứng ở cửa thành nhìn năm vạn binh lính và mười vạn bạch chiến mã.
Nhìn thấy Diệp Thần đã đến Triệu Vân vội vàng khom người bái nói: “Bái kiến chủ công!”
“Bái kiến chủ công!” Năm vạn binh lính đồng loạt quỳ một gối xuống đất lớn tiếng bái nói.
Diệp Thần gật gật đầu rồi sau đó nhìn về phía Triệu Vân mở miệng hỏi: “Tử Long, thu được chiến mã của Ô Hoànnhưng lại không có bạch sắc chiến mã phẩm chất tốt sao?”
Diệp Thần nhìn đến bạch sắc chiến mã bên người Triệu Vân vẫn là như trước kia phẩm cấp bất quá là tinh phẩm mà thôi.
Triệu Vân nghe đến đó hơi hơi sửng sốt rồi sau đó khom người nói:
“Khởi bẩm chủ công bạch sắc chiến mã phẩm chất tốt không phải không có nhưng chỉ có một con.”
“Có vì sao ngươi không nhận lấy?” Diệp Thần hơi hơi sửng sốt rồi sau đó nghi hoặc hỏi.
“Chủ công, người đã ban cho ta chức thống lĩnh quân đoàn bạch mã nghĩa tòng, Vân không thể lòng tham không đáy.” Triệu Vân nghe đến nơi đây vội vàng khom người nói.
Diệp Thần nghe đến đó không khỏi trừng mắt liếc nhìn Triệu Vân một cái rồi sau đó mở miệng nói:
“Tử Long, về sau chớ có như thế, chiến mã dù tốt đến đâu cũng đến xem kỵ, huống chi ngươi là thống soái của cả quân đoàn này sao lại không thể có một con chiến mã tốt!”
Diệp Thần nói tới đây ngay sau đó nhìn về phía binh lính Luân Hồi trực ở cửa thành mở miệng phân phó nói: “Đi, dắt chiến mã kia lại đây!
“Vâng! Chủ công!” Binh lính vội vàng khom người đáp rồi sau đó vội vàng rời cửa thành.
Không bao lâu binh lính liền dắt tới một con chiến mã tuyết trắng không có nửa căn tạp mao.
Nhìn đến bộ dáng chiến mã tuyết trắng Diệp Thần không khỏi ngẩn người.
Bởi vì chiến mã to lớn, hai mắt sáng ngời có thần, vừa thấy liền biết không phải chiến mã tầm thường gì.
Đây là...... Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử......
Không sai ! đúng là Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử!
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười rồi sau đó nhìn về phía Triệu Vân đang kích động khai khẩu nói:
“Tử Long, đây không nghi ngờ gì chính là Chiếu dạ ngọc sư tử, từ nay về sau nó chính là tọa kỵ của ngươi!”
“Đa tạ chủ công ban ân!” Triệu Vân nghe đến đây tức khắc vui mừng vội vàng khom người bái nói, nói xong liền dắt Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử về chỗ.
Nhìn bộ dáng Triệu Vân vui mừng Diệp Thần không khỏi cười.
Đúng lúc này, tốp năm tốp ba người nhà của binh lính Luân Hồi đã chạy tới.
Bởi vì bọn họ đã biết chuyện năm vạn binh lính trở về của Luân Hồi Thành sẽ trở thành một quân đoàn đặc chủng thứ hai của Luân Hồi Thành, một thành viên bạch mã nghĩa tòng quân đoàn.
Cho nên một đám sau khi biết được chuyện này không nói hai lời nhanh chân liền chạy, sợ chạy chậm, bỏ qua thời cơ tốt quan sát sự kiện trọng đại này
Một đám lính chạy đến cửa thành, sau khi cùng chào hỏi Diệp Thần liền chạy tới nơi đàn con ngựa trắng một người lựa chọn một con bạch sắc chiến mã.
Qua một chút thời gian mười vạn binh sĩ Luân Hồi đều xuất hiện bên cạnh mười vạn con ngựa trắng, Diệp Thần nhìn về phía Triệu Vân mở miệng nói
“Tử Long, có thể bắt đầu rồi.”
“Vâng! Chủ công!” Triệu Vân khom người đáp rồi sau đó lấy ra chuyển chức lệnh quân đoàn đặc chủng Bạch Mã Nghĩa Tòng không chút do dự lựa chọn sử dụng.
Trong nháy mắt quang mang phát lên rồi sau đó bao phủ mười vạn binh lính Luân Hồi với Triệu Vân trong đó
Một cổ hơi thở hoàn toàn bất đồng trong nháy mắt bốc lên từ bên trong mười vạn đại quân.
Túc sát, uy nghiêm, thiết huyết rồi sau đó càng tới càng dày đặc, càng ngày càng nồng liệt
Triệu Vân lúc này đột nhiên mở hai mắt sau đó xoay người lên ngựa, tay phải nhất chiêu ngân thương long gân trong nháy mắt xuất hiện.
Mười vạn binh lính Luân Hồi cũng tại đây một khắc này xoay người lên ngựa theo.
Triệu Vân nhìn thoáng qua mười vạn binh lính rồi sau đó giơ ngân thương lên quát lớn; “Bạch mã nghĩa tòng”
“Khách”
Mười vạn binh lính Luân Hồi đồng thời lên tiếng cao nói
“Đồng sinh cộng tử! Trời đất chứng giám, có bạch mã này làm chứng!”
Lời thề của mười vạn luân hồi mười binh trong nháy mắt dâng lên vang vọng thiên địa.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần kiến tạo thành công quân đoàn đặc chủng Bạch Mã Nghĩa Tòng!”