Quách gia nghe đến đo sắc mặt đại biến vội vàng khom người nói
“ Chủ công, thỉnh mau chóng triệu tập Tử Long tướng quân, Điển Vi tướng quân Cao Thuận tướng quân cùng với Triệu Mãnh tướng quân để ngừa bất trắc “
Vào lúc này Diệp Thần chỉ có một vạn luân hồi binh lính đi theo , ở Khúc châu nơi kia Yêu tộc tụ tập khẳng định số lượng nhiều hơn tưởng tượng, Quách gia tất nhiên không muốn Diệp thần gặp phải nguy hiểm.
Diệp Thần nhìn Quách gia đang hoảng hốt vô cùng thì hơi mỉm cười sau đó lại nói
“ Phụng Hiếu, muốn chính diện đối đầu cùng tạp binh Yêu tộc cần phải có binh lính quân đoàn tinh nhuệ, luân hồi quân đoàn chính là đoàn quân tinh nhuệ nhất mà ta đã gặp, Tử Long tuy rằng có bạch mã nghĩa từ cũng tính là tinh nhuệ nhưng chỉ có năm vạn binh lính lâu năm còn lại đều là tân binh . Điển Vi Triệu Mãnh Cao Thuận cũng mang theo đều là tân binh tuy rằng đã trải qua một tháng thao luyện nhưng kinh nghiệm trên chiến trường so với lão binh có chênh lệch rất lớn.
Nếu như lúc này cứ cố chống chọi với Yêu tộc tuy rằng có thể thành công nhưng thương vong không thể tránh khỏi , vì suy sét như thế ta mới lệnh đám người Tử Long mang binh đi dẹp loạn ở Liêu Đông, mục đích chính là để luyện binh nhanh chóng đề cao thực lực binh lính Luân Hồi “
Quách gia nghe đến đó hơi hơi sửng sốt sau khi lấy lại tinh thần vội vàng khom người nói
“ Chủ công nếu Yêu tộc tụ tập lại ngài chẳng phải là rất nguy hiểm?”
Diệp Thần nhìn bộ dáng Quách gia lo lắng sốt ruột trong lòng liền thấy ấm áp lại nói
“ Việc Phụng Hiếu lo lắng sao ta có thể không biết, bất quá ở thế giới này có thể thương tổn chủ công của ngươi căn bản không tồn tại kể cả nhân tộc yêu tộc có hàng vạn dù là hàng tỷ thì có thể thế nào? Bất quá chỉ là tạp binh mà thôi giết bọn họ cũng chỉ là hao phí chút thời gian “
Quách gia nghe thế ngay lập tức ngẩn người sau đó lại nhớ tới thực lực cường đại bá đạo của Diệp Thần .
Binh khí đi cấp cũng không phá được lực phòng ngự của Diệp Thần, Yêu tộc đúng là không có biện pháp bắt được hắn .
Nghĩ tới điều này Quách gia thở nhẹ hơn một chút lại quay về phía Diệp Thần khom người nói
“ Tuy rằng chủ công là anh dũng thiên hạ vô song, bất quá gia vẫn khẩn cầu chủ công không nên đi về phía tây đợi khi chúng tướng trở về hãy bình định tây tiến “
Diệp Thần nghe nói thế cười ha ha sau đó lại nói
“ Phụng Hiếu ngươi dù không nói ta cũng không tùy tiện đi lên hướng tây, giết Yêu tộc cũng không khó nhưng mà cứ như vậy bên trong U châu vẫn còn các lĩnh chủ người chơi khác vẫn giữ được một số nhân lực đối với nơi sau này mà nói không phải là chuyện tốt gì “
Quách gia nghe thế như bừng tỉnh đại ngộ sau đó khom người nói
“ Thì ra là thế , cứ như vậy không cần chủ công phải ra tay các lĩnh chủ bên trong châu đều bị một lưới bắt hết “
Quách gia mới nói tới câu này liền ngưng lại sau đó mày khẽ nhấc lên .
Diệp Thần nhìn tâm tình Quách gia có điểm không đúng lắm có chút nghi hoặc hỏi lại
“ Phụng Hiếu có gì không tốt sao ? “
Quách gia nghe Diệp Thần dò hỏi do dự một chút rồi khom người nói
“ Chủ công bên trong châu ngoài người chơi lĩnh chủ còn có bá tánh trong châu, này….”
Diệp Thầ nghe thế âm thầm thở dài một hơi lại nói
“ Phụng Hiếu biết một mà không biết hai, khăn vàng tạo phản Yêu tộc hiện thế còn các bá tánh ngoài thành sớm đã chết hết chỉ còn lại các bá tánh nhanh chân trốn bên trong thành. Ngoài thành giờ sẽ không còn bá tánh nào tồn tại, còn lưu lại bên ngoài thành trì không phải là khăn vàng phản tặc cũng là tạp binh Yêu tộc hoặc chính là Đạo Nhân. Trong một khoảng thời gian ngắn những bá tánh bên trong thành sẽ không phải chịu tổn thương nào nếu không ta sẽ không lệnh cho nhóm người Tử Long đi bình định Liêu Đông trước “
Quách gia nghe đến đó tức khắc sửng sốt kinh ngạc hô lên
“ Chủ công ý ngài là nói bên trong núi Hoàng Sơn còn có một số lượng lớn Yêu tộc “
Diệp Thần khẳng định gật đầu sau đó lại mở miệng nói
“ Ta nguyện ý giúp đỡ các người chơi kia dẹp trừ yêu tộc nhưng chỉ là 1 phần... “
Diệp Thần nói tới đây hai mắt bỗng mở lớn hơn sau đó trầm giọng nói
“ huống chi những lĩnh chủ đó dù cho có may mắn mà tồn tại được sau này ta cũng sẽ rửa sạch bớt vì sao phải giúp bọn hắn “
“ Chủ công, gia tuyệt đối không có ý lo lắng cho những lĩnh chủ dị nhân kia thỉnh chủ công hiểu rõ “
Quách gia nghe đến đó tức khẵc cả kinh vội vàng khom người nói.
Diệp Thần nhìn Quách gia bộ dạng sốt ruột không khỏi ngẩn người sau đó mới phản ứng lại những lời mình vừa nói có chút ý chất vấn Quách gia .
Nghĩ đến đây Diệp Thần bất đắc dĩ lắc đầu sau đó đem Quách gia đang khom người nâng dậy vừa nói vừa than thở
“ Phụng Hiếu ngươi trung thành ta sao có thể không biết về sau chớ có như thế . Vừa nãy là những lời cảm thán mà thôi, những người kia đã sớm thông qua thủ đoạn kia của bọn ta mà hướng ta cầu cứu ngươi chớ có nghĩ nhiều “
Quách gia nghe thế thở nhẹ một hơi sau đó lại khom người bái
“ Chủ công không trách tội , gia có thể yên tâm “
Diệp Thần nghe nói thế trừng mắt liếc Quách gia một cái sau đó liền mở miệng quát
“ Việc này có gì mà trách tội, về sau không được như thế “
“ Rõ chủ công “ Quách Gia cười cười vài tiếng khom người đáp
Diệp Thần gật đầu sau đó xoay người lên ngựa nhìn thoáng qua các người chơi đang không ngừng chạy tới thì lông mày khẽ giương lên
Những người này chỉ sợ đã biết đại tướng thủ thành Dương Nhạc huyện chính là Diêm Nhu, không biết trong lòng có đang hối hận hay không
Nghĩ đến đây Diệp Thần quát lên
“ Xuất phát đi thành Liêu Tây “
“ rõ chủ công “
Luân hồi quân đoàn đồng thanh quát lên sau đó cùng với Diệp Thần nhanh chóng đi về hướng tây
“ầm ầm ầm “
Hàng vạn chiến mã lao nhanh mặt đất chấn động bụi mù nháy mắt cuốn lên che kín trời đất
Diệp Thần vừa rời đi những người chơi vừa xông đến liền thất thần
“ Con mẹ nó Diệp Thần đây là đang cố ý đây, thế nhưng không đợi chúng ta liền rời đi rồi ?”
“ Mẹ nó dây chính là hoàn toàn xem thường chúng ta “
“ Nói cái này có ý nghĩa ? Diệp Thần chính là đệ nhất của nhân tộc là lãnh chủ của U Châu với chung ta là không cùng một cấp bậc, các ngươi nói hắn có cần thiết chờ đợi bọn vô danh tiểu tốt ?”
“ Az, đừng nói là cố ý cứ nhìn vào thực tế đi chúng ta tới đây cũng chỉ là nghĩ muốn đi theo Diệp Thần uống chút canh mà thôi, đừng có nói chính mình thực lực mạnh mẽ như thế nếu mạnh đã nên tường thành phòng thủ rồi “
“ Thảo, lão tử thật hối hận aizz mẹ nó nếu biết đại tướng trấn thủ Dương Nhạc huyện là Diêm Nhu kia lão tử tất nhiên là người đầu tiên đi lên “
“ Ta cũng sẽ đi, mẹ nó có cơ hội tốt như vậy lại bơ lỡ cuối cùng Diêm Nhu bị Diệp Thần thu mất ‘
“ Đừng có nói nhao nhao lên nữa, chẳng lẽ các ngươi không phát hiện quân đội của Diệp thần có điểm bất thường sao, có một nhánh binh cưỡi toàn bò tót còn là bò tót mắc khôi giáp... cái quỷ gì đang diễn ra vậy ai có thể nói cho ta biết với “
“ Hẳn là siêu cấp bò tót đi, cái đầu nó lớn như vậy mà chúng nó trên người mặc áo giáp gì tại sao trên thân mỗi người lại phát sáng lấp lánh ?”
“ Áo giáp trên người bò tót cũng không ngừng phát sáng lấp lánh những áo giáp trên người binh lính cũng phát sáng như thế, cũng mẹ nó phát sáng lấp lánh a “
“ Thảo đây là trang bị cấp bậc gi ? “
“ Con mẹ nó ta giống như đã từng nhìn thấy trên một người…hình như là cấp kim cương cấp. Ngọa tào không sai chính là cấp kim cương “
“ Đại gia nhà ngươi, cấp kim cương ? Có còn muốn cho người khác sống nữa hay không, lão tử cho tới tận bây giờ mới chỉ có mẹ nó một kiện trang bị cấp bạc trắng “
“ Các ngươi cứ tiếp tục nói đi, bổn đại gia đuổi theo Diệp Thần đi theo hắncòn có canh uống so với đơn thân chiến đấu tốt hơn nhiều “
“ Công tử ta cũng đi “
Các ngươi chơi ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta không ai hẹn ai mà cùng nhau đuổi theo hướng Diệp Thần vừa mới rời đi
Thành Liêu Tây
“ Đáng chết, vì sao có nhiều phản tặc khăn vàng như vậy ?” vị phó tướng trấn giữ thành nhìn xuống phía dưới tường thành có đại quân khăn vàng xa bát ngát thì sắc mặt xanh mét rống lên