Diệp Thần nghe đến đó không khỏi ngạc nhiên rồi sau đó nhìn về phía bị người đang bị trói gô kia.
Nguyên bản Diệp Thần còn tưởng rằng trên mặt đất chính là gian tế của quân khăn vàng gian không nghĩ tới là một cái người chơi đóng giả cổ nhân.
Ăn mặc có giống như thế nào cũng vô pháp có thể che dấu được thân phận trước dân bản xứ, tiểu tử này thật đúng là......
Diệp Thần đang nghĩ đến đây nhất thời giật mình tỉnh táo lại.
Không đúng!
Hắn có thể xuất hiện ở chỗ này còn bị trói tới hiển nhiên là đã giấu diếm được...... Hàn Đương, hơn nữa là cho tới bây giờ mới bị phát hiện"
Nghĩ đến đây, Diệp Thần hai mắt đột nhiên quan sát thật kĩ người kia
Hàn Đương lúc này phát hiện Diệp Thần quan sát người trên mặt đất vội vàng khom người giải thích nói:
“Khởi bẩm Phiêu Kỵ Đại tướng quân, người này đóng giả phó tướng của ta lừa mở cửa thành tạo cơ hội thả hoàng cân phản tặc vào thành, may mắn được Phiêu Kỵ tướng quân đưa binh ứng cứu mới có thể dập tắc mưu kế thâm độc.”
Diệp Thần nghe đến đó nháy mắt xác định được suy đoán trong lòng rồi sau đó nhìn về phía trên người chơi trên mặt đất mở miệng hỏi: “Ngươi là Điền Bá Quang?”
Trên mặt đất người chơi nghe đến đó tức khắc ngạc nhiên rồi sau đó cần kinh ngạc mạc danh nói:
“Tên trong trò chơi của ta chính là Điền Bá Quang, ngươi nhận thức ta?”
Diệp là nghe đến đó lông mày không khỏi giương lên.
Danh hào ngàn mặt dâm ma Điền Bá Quang lão tử sao có thể không biết......
Diệp Thần ở kiếp trước biết được có một người chơi nhân loại với vô số khuôn mặt, có thể biến thành bất luận bộ dạng của kẻ nào còn có thể lấy được kí ước và khí tức người hắn bắt chước, càng mấu chốt là gã tu luyện một bộ tà công thải âm bổ dương.
Lấy bản lĩnh này tai họa vô số nữ tử.
Nữ tử dưới thân gã không ai ngoại lệ đều biến thành lão phụ bảy tám chục tuổi .
Mà trên thực tế tuổi tác các nàng đều không quá hai mươi chính trực hoa quý.
Nếu chỉ là dụ dỗ trong trò chơi các người chơi còn sẽ không để ý.
Nhưng gã vận dụng công pháp này ở cả hiện thực, không ít thiếu nữu đã bị gã đánh chủ ý mà tự sát.
Tên này vô pháp vô biên, chỉ cần người gã nhắm tới có bạn trai hay chồng không cần bao lâu tất nhiên sẽ bị gãlừa gạt tự nguyện dâng hiến.
Cho dù là không có gã chỉ cần chơi một màn hái hoa tặc, xong việc vỗ vỗ chim rồi tiêu sái chạy lấy người.
Trong và ngoài trò chơi người bị tên này hại nhiều không kể xiết.
Không bao lâu gã liền được đến danh hiệu ngàn mặt dâm ma do các người chơi cấp
Vô số người ban thưởng cho ai bắt được gã hay thông tin về kẻ này nhưng đều chưa bao giờ thành coong.
Thẳng đến người này phi thăng Hồng Hoang còn muốn làm lại trò cũ mới bị mọi người phát hiện rồi sau đó bắt lấy.
Bởi vì thủ thuật của gã là một chiếc mặt nạ cung cấp ảo giác mà ở nơi tân thủ này k ai có thể nhìn xuyên qua.
Nhưng là ở Hồng Hoang chỉ cần xuất nguyên thần phá vỡ ảo giác dễ như trở bàn tay.
Cũng là một khắc kia thân phận của gã mới bị các người chơi biết được, mà tên Điền Bá Quang chính thức nổi tiếng khắp Hồng Hoang
Nghĩ đến đây hai mắt Diệp Thần nhíu lại nhìn Điền Bá Quang trên mặt đất liếc mắt một cái rồi sau đó khai khẩu quát: “Đem mặt nạ giao ra đây!”
Điền Bá Quang nghe đến đó trong ánh mắt lộ ra một tia hoảng loạn nhưng gã không dám làm lộ ra lội vàng bày vẻ mặt mờ mịt rồi sau đó mở miệng nói:
“Diệp Thần, mặt nạ kia là thứ gì a, sao ngươi lại đòi ta?”
Diệp Thần nghe đến đó lạnh lùng cười, tay phải giơ Thí thần Thương hướng tới Điền Bá Quang mà sau mở miệng quát: “Ngươi muốn chết, cứ việc đừng giao!”
Trong trò chơi giết người là có thể bị mất trang bị, nhưng là tùy cơ rơi ra Diệp Thần không chắc 100% có thể lấy được mặt nạ đó.
Nếu Diệp Thần một thương có thể đem Điền Bá Quang giết chết thật sự thì những trang bị kia sẽ đều xuất hiến trước mắt Diệp Thần.
Chính là đặc tính phệ hồn cũng không phải lúc nào cũng kích phát, biết đâu tên Điền Bá Quang kia liền sẽ chạy đến nơi khác sống lại.
Như vậy về sao khả năng bắt gã gần như bằng không.
Nên hắn mới cũng tên kia bàn giao điều kiện nếu không đã trực tiếp giết rồi.
Đối với Diệp Thần mà nói gã này nhất định sẽ chết, nếu không lại chạy đến Luân Hồi thành gây tai họa thì quá thảm.
Điền Bá Quang nhìn thí thần thương to đên đồng tử đột nhiên co rút, gaz sợ nhất liền là cái này.
Giờ này khắc này các người chơi đều đã biết nếu Diệp Thần trong trò chơi giết người thì người đó trong hiện thực cũng sẽ đi toi.
Mà thảm kịch đó chính là do vật đang chĩa thẳng vòng họng gã gây nên.
Bị thương kia chém chết có thể 80% trong hiện thực cũng sẽ bị quải rớt.
Này trong nháy mắt Điền Bá Quang cảm nhận được tử vong uy hiếp, không phải trò chơi mà là hiện thực thân xác gã cũng đang run lẩy bẩy
Tưởng tượng khả năng gã sợ đến đồng tử liền không tự chủ được co rụt lại.
“Không giao đồ? Vậy giao mạng ngươi cho ta” Diệp Thần nhìn đến nơi này thần thương đột nhiên hướng Điền Bá Quang đâm tới.
“Đừng! Ta giao! Ta giao!” Điền Bá Quang nhìn đến nơi này vội vàng mở miệng hô.
Gã không muốn bị Diệp Thần giết càng không muốn mất món đồ bảo mạng nên mới lừa gạt người kia.
Nhưng Diệp Thần căn bản không tin còn chuẩn bị làm thịt hắn.
Mẹ nói Diệp Thần sao có thể biết bảo bối trấn mạng của gã chứ....
Điền Bá Quang vẻ mặt bi thương nghĩ xong liền tát vào mặt mình một cái, liền xuất hiện một cỗ ánh sáng và mặt nạ liền nằm trên tay gã.
Hàn Đương nhìn đến nơi này ngay sau đó tiến lên đem mặt nạ cầm lại đây rồi sau đó tiến lên vai bước dâng mặt nạ cho Diệp Thần.
Diệp Thần cười ha hả hướng về phía Hàn Đương điểm gật đầu rồi sau đó tiếp nhận mặt nạ nhìn thoáng qua
Họa nhân bì ( địa cấp, duy nhất ); Di bảo duy nhất của Mặc gia, công năng biến ảo thành nhân loại bộ dạng có khả năng bắt chước khí tức của người khác.
Chính là thứ này.........
Nghĩ đến đây, Diệp Thần trực tiếp đem Họa nhân bì ném đến trữ vật trong không gian rồi sau đó nhìn về phía người trên mặt đất mở miệng hỏi:
“Tên kia phó tướng bị ngươi giết?”
“Là...... Đúng vậy.” Điền Bá Quang khẩu nước miếng rồi sau đó mở miệng nói.
Diệp Thần nghe đến đó hai mắt nhảy dựng.
Điền Bá Quang nhìn đến nơi này tức khắc cả kinh vội vàng mở miệng hô: “Diệp Thần! Mặt nạ ta cũng đã giao ngươi nên giữ chữ tín, thả ta!”
“Ta khi nào nói qua thả ngươi? Ngươi là phản tặc hoàng cân lại giết mệnh quan triều đình mà giờ còn muốn sống?” Diệp Thần lạnh lùng cười rồi sau đó mở miệng quát.
“Diệp Thần......” Điền Bá Quang nghe thế hai mắt đột nhiên trợn lớn vội vàng mở miệng nói, nhưng mà gã nói còn chưa nói xong liền đột nhiên im bặt.
Chỉ thấy Thí Thần Thương một lưỡi xuyên qua tim rồi sau đó hắc quang chợt lóe, Điền Bá Quang liền không có tiếng động.
Đến châu của ta, ức hiếp thủ hạ của ta còn cũng ta bàn điều kiện sống sót trở ra, mơ cũng quá đẹp rồi.
Nghĩ đến đây Diệp Thần khinh thường bĩu môi, rồi sau đó rút về Thí Thần Thương.
Một bên Hàn Đương nhìn thi thể hung tợn của Điền Bá Quang một cái rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần “Oa” một tiếng quỳ một gối xuống đất rồi sau đó lớn tiếng bái nói,
“Hàn Đương, nguyên đi theo chủ công khẩn cầu chủ công thu lưu!”