Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 314: Đại quân Yêu tộc

Chương 314: Đại quân Yêu tộc

Đại tướng thủ thành tức khắc sửng sốt rồi sau đó chuyển thân nhìn về phía đông trong không trung, nơi đó một con Bạch Hổ cực đại đứng giữa trời hai mắt thản nhiên nhìn chăm chú vào mặt đất.

Giây tiếp theo nó nhảy xuống đất rồi sau đó xuất hiện ở trước tầm mắt của đại tướng thủ thành

Đúng lúc này một âm thanh lớn truyền đến.

“Báo...... Khởi bẩm tướng quân, châu mục đại nhân lãnh bốn mươi mốt vạn đại quân đã đi vào thành đông!”

Đại tướng thủ thành nghe đến đó hai mắt trợn lớn.

Giờ khắc này hắn rốt cuộc mới phản ứng Bạch Hổ kia là từ đâu xuất hiện, đúng là do quán quân hầu triệu hoán đến.

Nghĩ đến đây đại tướng thủ thành tức khắc ngửa mặt lên trời cuồng tiếu,

“Ha ha ha trời phù hộ Hữu Bắc Bình thành! Châu mục đại nhân vừa đến đám tiểu binh kia còn có thể điên cuồng sao!”

“U châu đại nhân tới chúng ta an toàn!”

“Hữu Bắc Bình thành được cứu rồi!”

“Cảm tạ ơn trời cảm tạ đại nhân, người nhà tiểu nhân có thể bình yên vô sự.”

Trên tường thành các binh lính ngươi một lời ta một lời biểu đạt nội tâm hưng phấn.

Đại tướng thủ thành nhìn đến đây thở dài ra khẩu khí rồi sau đó mở miệng quát: “Mau trảm sát hết thảy binh lính Khăn vàng bước lên tường thành! Nhất định không thể để bọn họ cướp lấy tường thành, bằng không chúng ta chính là tội nhân Hữu Bắc Bình thành này, không được tăng thêm phiền toái cho châu mục đại nhân.”

“Vâng! Tướng quân!” Trên tường thành nhóm binh sĩ cùng kêu lên rồi sau đó nhằm về phía binh lính khan vàng đi lên tường thành.

Hữu Bắc Bình thành phía đông.

Sau khi Bạch Hổ nhảy xuống trong nháy mắt bao vây Diệp Thần còn có quân đoàn Luân Hồi bên trong.

Nhìn thoáng qua đại quân Khăn vàng vô cùng dày đặc Diệp Thần trong cơ thể Bạch Hổ mở miệng quát:

“Quét sạch binh lính Khăn Vàng còn sót lại nơi này rồi sau đó đi đến thành phía bắc một phản quân cũng không được giữ lại!”

Diệp Thần làm như vậy tự là muôn dùng quân khăn vàng giúp những quân đoàn mới thành lập của Thành Luân Hồi luyện binh cọ sát.

“Vâng! Chủ công!” Triệu Vân, Triệu Mãnh, Cao Thuận và Điển Vi nghe đến đó đồng thời đáp.

Bạch Hổ gật gật đầu thả người nhảy rồi sau đó hóa thành một đạo lưu quang chợt lóe rồi biến mất.

“Ku ku ku”

Vô số âm thanh xé nát vang lên.

Chỉ thấy nơi lưu quang đi qua binh sĩ Khăn vàng đều không ngoại lệ tất cả đều biến mất chỉ còn lại huyết mây không ngừng quay cuồng trong không trung.

Căn bản còn đại quân Khăn Vàng đông đúc như kiến trong nháy mắt bị giết hơn phân nửa.

Các binh lính Hữu Bắc Bình đang công bên tường thành phía đông một đám há miệng vẻ mặt khiếp sợ nhìn binh lính Khăn Vàng dưới thành biến mất hơn phân nửa.

“Này...... Lợi hại như vậy......” Một binh lính “Rầm” một tiếng nuốt nước miếng rồi sau đó vô cùng khiếp sợ hô.

“Hảo...... Hảo”

“Châu mục đại nhân so với nghe đồn...... càng lợi hại...... càng cường đại hơn!”

Liền ở thời điểm các binh lính trên tường thành phía đông khiếp sợ thảo luận, Bạch Hổ xuất hiện một lần nữa lại nhảy rồi sau đó hóa thành một đạo lưu quang chớp mắt đã đi đến phía trên nam Hữu Bắc Bình thành.

Cùng lúc đó Triệu Vân, Điển Vi, Cao Thuận và Triệu Mãnh đồng thời giơ binh khí trong tay lên mở miệng quát: “Xung phong!”

“Sát! Sát! Sát!”

Tiếng hét hò ngay sau đó vang lên.

Giây tiếp theo bốn mươi vạn đại quân Luân Hồi Thành phóng hướng tới nhóm binh sĩ Khăn Vàng bị bạch hổ giam lại.

“Ầm ầm ầm”

Vạn mã lao nhanh mặt đất rung động sát khí bạo ngược trong khoảnh khắc bốc lên lao thẳng tới đại quân Khăn vàng.

Qua thời gian mấy cái hô hấp, bốn mươi vạn đại quân Luân Hồi liền đi gần tới đảm phản quân bật lấy chế độ cuồng sát.

Từng binh lính Khăn Vàng bị chém giết tan tát.

Bốn mươi vạn đại quân Luân Hồi Thành không ngừng xung phong tiến lên phía trước, bất luận phản quân có mạnh mẽ hay không có điên cuồng hay không đều không thể ngăn cản bước chân xung phong của quân Luân Hồi Thành.

Hữu Bắc Bình thành cửa thành phía nam.

“Ku ku ku”

Từng tiếng từng tiếng thân thể bị nổ tan lại lần nữa vang lên.

Sau vài lần binh lính phía nam Hữu Bắc Bình thành đều biến mất chỉ để lại những đám mây máu trong không trung.

Nhưng mà Bạch Hổ vẫn chưa dừng lại trong ánh mắt kinh sợ của các binh lính thành phía nam lao thẳng tới thành tây.

Hữu Bắc Bình thành, thành tây.

“Báo...... Tướng quân! Không tốt quân ở thành phía nam đều bị Bạch Hổ kia giết hết!” Một tiếng kêu gọi hoảng sợ đến cực điểm đột nhiên truyền đến.

Đại tướng quân Khăn Vàng nghe đến đó đồng tử co rụt lại rồi sau đó kinh thanh hô:

“Ngươi nói cái gì? Bạch Hổ kia là do Phiêu Kỵ Đại tướng quân Diệp Thần triệu hoán tới ư ? Chỉ có một lát đã giết hết mấy cánh quân ......”

Đại tướng quân Khăn Vàng mới nói được đến đây liền nhìn đến một đầu Bạch Hổ cực lớn đột nhiên xuất hiện ở thành tây rồi sau đó nhảy xuống trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang chợt lóe rồi biến mất.

“Ku ku ku”

Liên tiếp tiếng thân thể bị nổ tan vang lên đại quân Khăn vàng ở thành tây nháy trong mắt đều biến mất.

Nhìn đám thủ hạ mới vừa còn hiện tại đều biến thành máu mây đầy trời, đại tướng quân Khăn Vàng thình lình rùng mình rồi sau đó giọng vô cùng hoảng sợ the thé nói:

“Rút về! Mau rút về!”

Gã muốn rời đi khỏi nơi này có bao nhiêu liền chạy bấy nhiêu.

Bạch Hổ quá hung tàn, hung tàn đến khiến người người sợ hãi khiến người người tuyệt vọng.

Sau khi gã tướng quân vừa kêu xong không chút do dự liền chuyển đầu ngựa xoay người chạy.

Nhưng mà tất cả đã chậm gã vừa mới chạy được một vài bước đột nhiên ngừng lại rồi sau đó liên tiếp mấy tiếng nổ tan hóa thành mây khói trên trời.

Đại quân Khăn Vàng phía Hữu Bắc Bình thành, tất cả đều bị huỷ diệt !

Đúng lúc này Bạch Hổ biến mất ngay sau đó Diệp Thần với quân đoàn Luân Hồi xuất hiện.

“Châu mục đại nhân vạn thắng!” Một tiếng hoan hô từ trên tường thành vang lên.

Giây tiếp theo tiếng gọi ầm ĩ rung trời trong nháy mắt truyền đến.

“Châu mục đại nhân vạn thắng! Vạn thắng! Vạn thắng!

Nhóm binh lính trên tường thành một đám hưng phấn giơ binh khí trong tay lên, lớn tiếng nói reo hò.

Nhìn thoáng qua binh lính thủ thành Hữu Bắc Bình thành trên tường thành cao hứng phấn chấn làm Diệp Thần không khỏi cười.

Đúng lúc này tiếng gầm rú kinh động đột nhiên vang lên, cùng vang lên còn có tiếng chim hót rung trời.

Diệp Thần nghe đến đó hai mắt đột nhiên sắc lại rồi sau đó xoay người nhìn về phía phương Tây.

Chỉ thấy trong không trung vô số loài chim bay khổng lồ che trời bay hướng tới bên này. Mà mặt đất còn lại là đại quân yêu thú mênh mông vô bờ.

Nhìn đến đây Diệp Thần hai mắt nhíu lại hàn quang chợt lóe rồi biến mất.

Tin tức Yêu tộc hội tụ ở U Châu, Diệp Thần đã biết.

Đến cả mục đích của bọn họ hắn cũng đều biết chính là vội vàng chạy tới để tiêu diệt người chơi mạnh nhất của nhân loại, chính là Diệp Thần hắn.

Chẳng qua chuyện này kể cả U châu rộng lớn không hề có một ai phát hiện, nếu không kênh thế giới đã sớm ôm sồm lên.

Đúng là bởi vì thành trì không có bị công phá Diệp Thần mới suy đoán đại quân Yêu tộc còn tranh đấu với quân đội của đế quốc Đại Hán.

Nhưng việc hắn không nghĩ tới chính là lá gan bọn súc sinh lại lớn như vậy dám bay thẳng đến đây.

Số lượng động vật có cánh quá nhiều muốn công thành thì dễ như trở bàn tay....

Diệp Thần mới vừa nghĩ đến đây một tiếng cười to truyền tới.

“Ha ha ha, người phía trước kia có phải đệ nhất nhân tộc Diệp Thần hay không?”







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch