Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 315: Bàn tính như ý

Chương 315: Bàn tính như ý

Thanh âm vừa mới dứt một hắc ưng lớn cánh dài đến trăm mét mang theo một đám chim lớn đột nhiên bắt đầu lao xuống.

Trong giây lát liền chỉ cách Diệp Thần chưa tới trăm mét, im hơi lặng tiếng mà và đánh giá hắn với quân đoàn Luân Hồi ở phía sau một chút rồi há miệng hô:

“Người này khẳng định là Diệp Thần, nhìn trang bị trên người binh lính hình như là trang bị cấp kim cương toàn thân sáng lấp lánh, còn có tọa kỵ bò tót, cùng với tọa kỵ của người dẫn đầu kia là kim sắc chiến mã, rất giống người mà bọn nhân loại hay nhắc đến!”

“Ha ha ha cuối cùng tìm được Diệp Thần, lần này liền phải khiến hắn biết được sức mạnh của tộc ta, biết được hắn không phải manh nhất.... chân hắn chừa cho ta ăn!”

“Hắc hắc, ta muốn cánh tay của hắn!

“Quần của ta!”

“Đừng đoạt, mỗi người một ngụm ai nhanh hơn dành trước!”

“Bá bá phun phun...”

Tiếng chim hót đầy trời trong nháy mắt vang vọng trong không trung.

Chúng nó thể hiện uy lực hò hét vô cùng lớn.

“Ta tới trước!” Một thét chói tai qua đi một con quạ đen đột nhiên đập cánh bay hướng tới Diệp Thần tốc độ cực nhanh giây lát liền tới gần.

Diệp Thần lạnh lùng cười, tay phải đột nhiên triệu Thí Thần thương, một chiêu tung ra đơn giản, thô bạo nhưng vô sức tưởng tượng.

“Phốc vị” một tiếng truyền đến.

Thí Thần Thương trong nháy mắt đâm xuyên qua bên trong miệng quạ đen

“Oa”

Quạ đen cánh dài đến 50 mét trong nháy mắt bị chém thành năm đến bảy mảnh bay khắp không trung, nơi nơi đều là mảnh thịt, xương cốt, lông chim đen nhánh.

Âm thanh hít ngược khí lạnh trong nháy mắt vang lên.

“Sao có thể! Hắc ô tuy ngu xuẩn nhưng khá lợi hại, nhất là tốc độ của nó rất nhanh, Diệp Thần sao có thể bắt kịp một thương liền hạ gục nó, thương của hắn là cấp bậc gì?” Một con chim sẻ đột nhiên kinh thanh hô.

“Này không phải trọng điểm, trọng điểm là miệng của quạ đen kia đều có thể nhẹ nhàng cắn nát trang bị cấp kim cương của con người mà thương kia lại dễ dàng đâm qua miệng nó”

“Chẳng lẽ chúng ta không thể tới gần hắn? Vũ khí của hắn quá đáng sợ”

Các loài chim bay khiếp sợ ngươi một lời ta một lời thảo luận.

Bọn nó căn bản không nghĩ tới Hắc Ô kia lại có thể chết dưới chỉ một chiêu.

Đây là lần đầu tiên tộc chúng giao chiến với Diệp Thần nên tin tức về hắn mà bọn chúng nghe được đều từ miệng người khác.

Bọn họ biết Diệp Thần rất mạnh nhưng là mạnh đến có thể hạ gục một người khá mạnh trong nháy mắt giống như Hắc ô thật sự nằm ngoài dự kiến.

“Cùng nhau lên Diệp Thần sẽ không địch nổi!”

Một tiếng quát lớn từ miệng chim ưng truyền đến.

“Đúng! Cùng nhau lên! Dù sao chết trong thế giới này cũng không phải chết thật, thực lực sẽ giảm bớt cũng không sao chỉ cần làm thịt Diệp Thần, khiến hắn không thể tiếp tục phát triển như vậy nhóm Yêu tộc ta vĩnh viễn khống chế được con người!”

“Không sai chỉ cần duy trì như vậy thì nhân loại vĩnh viễn đều là đồ ăn của chúng ta!”

“Giết Diệp Thần!”

“Giết đệ nhất nhân tộc!”

Từng tiếng thét chói tai vang lên.

Diệp Thần nhìn thoáng qua một đám chim bay kêu gào nhưng ai cũng không động đậy khinh thường bĩu môi.

Loài Yêu tộc chủng chim này một đám lúc nào cũng hô khẩu hiệu vang dội nhưng lại không một ai dám lên trước.

Thực rõ ràng tộc chim chóc cũng không muốn thực lực bị hao tổn quá nhiều sợ trở thành mục tiêu tiếp theo bị Diệp Thần diệt tộc.

“Ầm ầm ầm”

Tiếng gầm rú kinh động càng ngày càng vang.

Đại quân Yêu thú chạy như điên tuy rằng tốc độ không bằng chim bay nhưng cũng vào lúc này đây chạy tới.

Một con hắc tinh tinh vô cùng lớn đột nhiên dựng người lên liếc mắt nhìn Diệp Thần một cái rồi sau đó hướng tới hắc ưng trên không trung mở miệng quát:

“Hắc ưng, ngươi thật là càng sống càng dài càng ngu, nhìn thấy thứ tốt như thịt Diệp Thần ngươi vì sao lại không ra tay?”

Hắc ưng nghe đến đó đôi mắt ưng đột nhiên mở lớn rồi sau đó phát ra một tiếng hú thật to.

Sau khi kêu to một tiếng nó đáp lời hắc tinh tinh lạnh giọng quát:

“Hắc tinh tinh ngươi không cảm thấy tên nhân loại này không phù hợp sao? Chúng ta căn bản không cảm thấy được cảnh giới của tên khốn nạn này!”

“Không cảm nhận ra? Tu vi ngươi mấy ngày không gặp đã rớt tới vậy ư, vậy còn đi hù dọa ai.....” Hắc tinh tinh khinh thường bĩu môi rồi sau đó mở miệng kêu lên chẳng qua mới nói đến đây đã bị ngăn lại.

“Hừ, ngươi cảm nhận được sao?” Hắc ưng nhìn đến đây lạnh lùng hừ một tiếng rồi sau đó mở miệng quát.

“Mẹ nó không đúng a, tên khốn khiếp này đã đạt tới Thuế Phàm Cảnh? Hắn vì cái gì còn ở lại nơi đây?” Hắc tinh tinh nhìn về phía Diệp Thần hai mắt đột nhiên co rút rồi sau đó giận quát.

“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai, ai biết được vì sao nhân tài như hắn lại tiếp tục ở cái thế giới này.” Hắc ưng trừng mắt nhìn hắc tinh tinh rồi sau đó mở miệng nói.

Diệp Thần nghe đến đó hai mắt nhíu lại hàn quang chợt lóe rồi biến mất.

Hai tên khốn này xem ra là đều biết được tin tức thông qua quan sát Bàn Cổ khai thiên......

Bằng không sẽ không thể biết cảnh giới Thuế Phàm càng không có khả năng biết đến khả năng phi thăng......

“Lão đại, Diệp Thần này...... Thật sự đã đạt đến thuế phàm cảnh?” Một lợn rừng lúc này nhìn về phía hắc tinh tinh có chút khiếp sợ hỏi.

“Cảm nhận không ra cảnh giới của hắn, theo lý mà nói loại tình huống này chỉ có hai cách giải thích, một cái là hắn không có tu vi, một cái là tu vi của hắn vượt qua ta hơn nữa cảnh giới quá cao, bằng không không có khả năng không cảm nhận ra......” Tinh tinh nghe đến đó tức khắc trầm xuống rồi sau đó mở miệng nói.

“Kia...... Kia nếu là cao hơn một cảnh giới so với chúng ta...... sức mạnh của hắn không phải sẽ......” Một con chuột lớn đột nhiên nghĩ tới rồi sau đó kinh thanh hô.

Lời nói của con chuột vừa dứt loài điểu đã trong nháy mắt ồ lên.

“Sức mạnh của hắn chúng ta đối phó như thế nào?”

“Đúng vậy căn bản đánh không lại a.”

“Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lần này không thể phản công?”

Chim bay cá nhảy không ngừng kinh hô.

Đúng lúc này một tiếng rít gào truyền đến.

“Câm mồm!”

Người hắc tinh tinh dựng lên hai mắt lóe tàn nhẫn nhìn thoáng qua đại quân yêu thú.

Đại quân yêu thú trong nháy mắt dừng thảo luận.

“Câm miệng!”

Hắc ưng cũng tại đây một khắc gầm lên.

Âm thanh thảo luận của chim chóc cũng trong nháy mắt biến mất.

“Thuế Phàm Cảnh lại có thể thế nào? Đừng quên hắn bất quá cũng chỉ cao hơn chúng ta một cảnh giới, tuy có thể sử dụng phép thuật nhưng nếu vượt quá cảnh giới, hệ thống trò chơi nhất định không để yên!” Hắc tinh tinh lúc này nhìn về phía Diệp Thần rồi sau đó bạo thanh quát.

“Hắc tinh tinh ngươi quả nhiên thông minh!” Hắc ưng nghe đến đó đôi mắt đột nhiên trợn lên rồi sau đó mở miệng hô.

“Câm miệng điểu chết, mau hạ lệnh kêu các tiểu đệ của ngươi tiến lên giết chết Diệp Thần!” Hắc tinh tinh nghe đến đó tức khắc giận dữ sau đó bạo thanh quát.

“Hắc tinh tinh đừng chỉ nghĩ đến tiểu đệ của lão tử mà của ngươi cũng vậy, chỉ cần tiêu hao hết chân khí của Diệp Thần không thể nghi ngờ hẳn phải chết!” Hắc ưng hừ một tiếng rồi sau đó mở miệng quát.

Diệp Thần nghe đến đó, lạnh lùng cười đột nhiên giương Thần thương trong tay phải lên rồi sau đó bạo thanh quát: “Bạch Hổ chiến trận!”







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch