Một ngàn lực sĩ Khăn Vàng nhìn thấy quân đoàn Luân Hồi với Diệp Thần nghênh chiến, đồng thời dừng lại.
Rồi sau đó từ trên eo rớt xuống tờ giấy bùa phép dán tới trên người.
Một mảnh hoàng quang trong nháy mắt sáng lên căn bản cánh tay trần của một ngàn lực sĩ Khăn Vàng trong nháy mắt lấp lánh ánh kim.
Nâng lên sức mạnh,nâng cao lực sĩ nâng lên kim cương...
Diệp Thần ở thời điểm lực sĩ Khăn Vàng lấy ra lá bùa liền nhận ra lai lịch lá bùa.
Nó sẽ tăng lượng phòng ngự của người sử dụng lên rất lớn hơn nữa sẽ ở bên ngoài thân thể sinh ra một tầng phòng hộ được xưng “Đao thương bất nhập”
Nhìn lực sĩ Khăn Vàng kim quang lấp lánh Diệp Thần khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Không tồi, không tồi dùng rất tốt, lần này 100% giết được bọn chúng thì vật phẩm chắc chắn là không thấp......
Diệp Thần mới vừa nghĩ xong liền đi tới trước người lực sĩ Khăn Vàng, Thí Thần Thương trong tay phải không chút do dự chém ra.
“Xoạt, Lạp, bì lạp”
Mấy tiếng truyền đến.
Đầu của năm lực sĩ Khăn Vàng trong nháy mắt bay ra.
Bọn họ lấy làm tự hào có kim quang hộ thể còn có phòng ngự vô cùng mạnh mẽ kia nhưng đều tồn tại không quá 1 giây.
“Oa oa oa”
Âm thanh thân thể bị chém đứt trong nháy mắt vang lên.
Chỉ thấy năm lực sĩ Khăn Vàng không có đầu thân thể nháy mắt xẻ tạc.
Âm thanh da thịt bị đâm thủng sau đó dày đặc vang lên.
Lực sĩ Khăn Vàn liên tiếp bị thiên mã đâm bay giữa không trung liền mất máu mà chết.
“Ầm ầm ầm.”
Quân đoàn Luân Hồi giết đến thương trong tay đồng thời chấn động.
“Ha, ha”
“Vèo, vèo, phốc vị”
Vô số âm thanh truyền đến.
Lực sĩ Khăn Vàng trong nháy mắt bị binh lính quân đoàn Luân Hồi dọa rồi sau đó phi lên không trung né tránh
“Ầm ầm ầm”
Quân đoàn Luân Hồi xông thẳng qua một ngàn hoàng khăn lực sĩ đều không ngoại lệ tất cả đều bị giết chết.
Đặng Mậu vừa mang theo bốn ngàn lực sĩ Khăn Vàng chạy như điên, vừa chạy vừa quan sát kết quả ở phía sau.
Hắn xem ra một ngàn lực sĩ Khăn Vàng vô pháp giết Diệp Thần cũng vô pháp phá được quân đoàn Luân Hồi nhưng dù sao cũng có thể kiên trì một trận.
Hắn chính là tận mắt nhìn thấy uy lực của lá bùa kia tuy rằng không có Trương Giác thi triển pháp thuật nhưng cũng biến thái tới mức đao kiếm vô thương.
Chỉ cần dùng thì trừ phi là Vương cấp võ tướng nếu không đừng nghĩ phá được lớp phòng ngự của lực sĩ Khăn Vàng.
Cho nên quân đoàn Luân Hồi muốn giết lực sĩ Khăn Vàng không có thể đơn giản như vậy.
Cứ như vậy có lẽ hắn sẽ có đủ thời gian chạy trốn.
Nhưng mà giây tiếp theo Đặng Mậu trong nháy mắt kinh ngạc.
Ở trong mắt hắn lực sĩ Khăn Vàng rất mạnh nhưng bây giờ cũng giống như con kiếm dễ dàng bị giết chết.
“Phiêu Kỵ Đại tướng quân Diệp Thần này, thực lực rốt cuộc...... Này...... Này mẹ nó là đế cấp võ tướng hay là thánh cấp võ tướng......” Đặng Mậu vô cùng hoảng sợ hô.
Giây tiếp theo hai mắt Đặng Mậu trong nháy mắt trừng Diệp Thần rồi sau đó vô cùng hoảng sợ hô:
“V…v...... Vương cấp võ tướng! Hắn sao có thể! Binh lính Diệp Thần vì cái gì đều là Vương cấp võ tướng!”
Diệp Thần cường đại đã dọa đến Đặng Mậu.
Nhưng điều Đặng Mậu không nghĩ tới chính là tọa kỵ của quân đoàn Luân Hồi chẳng những biến thái ngay cả chính bọn họ cũng biến thái.
Lại đều là Vương cấp võ tướng.
Bằng không không có khả năng dễ dàng giết chết lực sĩ Khăn Vàng như vậy
“Đáng chết!” Đặng Mậu vô cùng hoảng sợ quát không chút nghĩ ngợi trực tiếp điên cuồng thúc giục chiến mã.
Hắn muốn lập tức đào tẩu trốn càng xa càng tốt.
Hắn bất quá cũng chỉ là hoàng cấp võ tướng đối mặt với một quân đoàn Luân Hồi đều là Vương cấp võ tướng căn bản không có phần thắng càng đừng nói còn có một người thực lực cường đại khiến hắn tuyệt vọng nhất.
Diệp Thần chẳng những có thực lực cường đại mà còn hung tàn bá đạo dị thường.
Người bị Diệp Thần giết cho dù là đâm thủng thân thể hay chặt đâu thì thân xác kia cũng sẽ bị xẻ tạc chia năm xẻ bảy mà chết không toàn thây.
Chỉ cần nghĩ một chút Đặng Mậu cũng cảm thấy kinh sợ.
“Ầm ầm ầm”
Diệp Thần mang theo quân đoàn Luân Hồi cấp tốc đuổi theo Đặng mậu.
Vô luận là thiên mã hay là bò tót hoang dã tốc độ nhanh đến dị thường.
Chiến mã mà Đặng Mậu cưỡi bất quá cũng chỉ là tinh phẩm mà thôi lại không phải chiến mã cực phẩm thì sao có thể chạy nhanh hơn Diệp Thần với quân đoàn Luân Hồi
Đặng Mậu cho dù mình hắn thì chạy cũng không thoát càng đừng nói đi theo phía sau còn là 4000 lực sĩ Khăn Vàng.
Sau mấy cái hô hấp Diệp Thần mang theo quân đoàn Luân Hồi đuổi theo lực sĩ Khăn Vàng rồi sau đó không chút lưu tình chém chết bốn ngàn người đó trên chiến trường.
Đặng Mậu nhìn thấy lực sĩ Khăn Vàng bị giết chỉ sau mấy cái hô hấp tức khắc bị dọa đến kinh hồn.
Hắn liều mạng thúc giục chiến mã chạy nhưng mà vô dụng.
Hắn chạy không được bao lâu thì một đạo kim quang lóe tới.
“Diệp...... Diệp Thần...... Ta...... Ta đầu......” Đặng Mậu nhìn thấy Diệp Thần đi ngay phía sau đồng tử co rụt mà kinh hoảng hô.
Nhưng mà hắn còn chưa nói xong liền bị Diệp Thần một thương chặt đứt cổ cái đầu trong nháy mắt bay lên.
“Sóng, sóng sóng.”
Máu tươi bắt đầu cuồng phun theo chiến mã không ngừng rơi xuống đất.
Sau mấy cái hô hấp “Oa” một tiếng truyền đến.
Thân thể Đặng Mậu nổ tan thành mảnh nhỏ, máu, nội tạng bắn ra mọi chỗ.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần chém giết được võ tướng lịch sử Đặng Mậu.”
Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở Diệp Thần hơi hơi sửng sốt rồi sau đó cười.
Không nghĩ tới là Đặng mậu......
Tuy rằng cũng là rác rưởi nhưng chiến công hẳn lập cho phản quân trong lịch sử quả thật không ít.........
“Đinh, chúc mừng người chơi, đệ nhất người chơi giết được võ tướng lịch sử tam lưuTrình Viễn Chí , khen thưởng người chơi Diệp Thần 100 vạn chiến công”
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, giết được Đặng Mậu- võ tướng lịch sử tam lưu khen thưởng người chơi Diệp Thần 100 vạn chiến công”
Thế giới thông cáo liên tiếp ba lần trong nháy mắt khiến tuyến đường thế giới bùng nổ.
“Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Lại là Diệp Thần mẹ nó không để yên a? Trước đó mới thu nhận Trình Phổ, Điền Phong, mẹ nó chưa bao lâu liền làm thịt Trình Viễn Chí, Đặng Mậu?”
“Cũng không liên quan tới ta nhưng mẹ nó vì cái lông gì cấp nhiều chiến công như vậy! Chiến công hiện tại của Diệp Thần đã đến con số thiên văn bây giờ lại tăng lên hai trăm vạn chiến công, ta mẹ nó mới 100 chiến công a.”
“Ha ha ha, chính là ngưu bức các ngươi không phục cũng phải phục, Diệp Thần lão đại tiểu đệ nguyện ý đi tới U Châu cùng Diệp Thần lão đại!”
“Diệp Thần lão đại ngàn vạn lần đừng cự tuyệt a, ta có thể đánh Khăn Vàng có thể đánh Yêu tộc mà đi theo Diệp Thần lão đại còn an toàn, bất quá tiểu đệ thề tuyệt đối sẽ không sẽ đoạt đồ vật của ngài cũng sẽ không quấy rầy ngài lập chiến công, tích công đức, tiểu đệ chỉ cầu an ổn.”
“Diệp Thần lão đại, ta cũng vậy! Quỳ cầu Diệp Thần lão đại cho phép!”
“Cùng cầu!”
Tuyến đường thế giới thực náo nhiệt Diệp Thần liếc mắt nhìn một cái liền lựa chọn làm lơ, rồi sau đó nhìn về phía nơi khá xa.