WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 343: Đạp đầu người khác mà đi

Chương 343: Đạp đầu người khác mà đi

Giờ phút này đường cái trong Trác quận người người như nêm không hề có có chỗ để đặt chân. Lúc này cách thời điểm thông báo thế giới phát ra cũng không lâu nhưng trong thời gian ngắn như vậy các người chơi cũng đã chiếm cứ mọi nơi trong Trác Quận này.

Ai cũng không ngoại lệ đều liều mạng tìm đường tới đào viên sau nhà Trương Phi nhưng không ai có thể nhích được 2m vì quá nhiều người nhiều đến mức khủng bố.

Những tiếng hô quát mắng nhiếc hết đợt này đến đợt khác.

Diệp Thần nhìn thoáng qua đám người lông mày giương lên rồi nhảy tới trên không

“Oa.”

Được một đoạn xa thì hắn bắt đầu từ từ rơi xuống lại dẫm vào đầu một người chơi khác rồi lại dùng sức phóng về phía trước.

Một lúc sau Diệp Thần đã đi ra ngoài được trăm mét và dẫm lên mấy chục người chơi.

Bọn họ đều không ngoại lệ theo quán tình mà ngã đè lên người phía sau.

Sau khi hoàn hồn một đám rất tức giận rồi không chút do dự hướng về phía Diệp Thần và mở miệng mắng:

“Ngọa tào! Dám dẫm đầu lão tử ngươi chán sống rồi sao!”

“Mẹ mi, ta sẽ cho ngươi chết!”

“Tên tiểu tử kia thật to gan.”

“ Đứng lại cho t!”

Tiếng mắng liên tiếp vang lên mà Diệp Thần căn bản không để ý tới tiếp tục dẫm đầu người chơi phía trước để đi tới đào viên sau Trương Phi trang.

Nhân số người chơi rất nhiều đào viên kia chắc chắn không thể chứa hết người có thể tham gia vào nhiệm này chỉ là số ít. Tự nhiên Diệp Thần không muốn nhường hay giúp đỡ bọn chúng thậm chí trước khi nhiệm vụ bắt đầu hắn đã nghĩ là đến việc đến đó trước nhưng tiếc là không được.

Cho dù Diệp Thần là chủ châu thì cũng không cái đặc quyền này.

Bởi vì chỉ khi nào nhiệm vụ này mở ra người chơi mới có thể tiến vào đào viên của Trương gia, nếu không sẽ bị bắn ra ngay lập tức.

Chỉ khi sự kiện chính thức mở ra thì người chơi mới được phép tiến vào đào viên.

Cho nên hắn không vội, đợi kênh thế giới thông báo nhiêu vụ rồi mới bắt đầu còn nếu đào viên quá đông người cũng không liên quan gì chỉ cần giết đi vào là được.

Đối với Diệp Thần mà nói cản đường hắn chính là kẻ địch mà đã là địch thì không có gì phải khách khí cả, trực tiếp chém chết.

Diệp Thần lại dẫm đầu người đi tiếp người bị dẫm càng ngày càng nhiều tiếng mắng cũng càng lúc càng lớn.

Rất nhanh đã khiến cho người chơi phía trước phải chú ý tới lúc sau một người chơi quay đầu lại nhìn liền ngẩn ngơ.

Đúng lúc này Diệp Thần đang phi thân trên không trung.

Phát hiện ra thân phận Diệp Thần ngay sau đó người chơi liền hô lên: “Diệp Thần! Hắn là Diệp Thần!”

Tiếng kêu này rất lớn làm đám người chơi vừa mới bị đau không hẹn mà cùng mắm miệng lại rồi bất ngờ rùng mình.

Bọn họ bị dọa cho sợ rồi bởi vì không ai nghĩ người dám dẫm đầu bọn họ lại chính là Diệp Thần.

Mà mấy người vừa mới chuẩn bị mở miệng mắng không hẹn mà cùng đem lời nói lại trở về bụng.

Rồi sau đó im lặng như không có việc gì như người bị giẫm đau không phải bọn họ.

Người có tên, cây có bóng, Diệp Thần hung tàn, sớm đã được truyền xa.

Tuy những người chơi bị Diẹp Thần dẫm đầu rất tức giận nhưng cũng không dám làm trò để nhục mạ người kia.

Mà bọn đã mở miệng mắng cả đám người run sợ, sợ Diệp Thần quay đầu lại giết chết bọn họ.

Nhưng Diệp Thần căn bản không phản ứng gì lắm với chuyện này.

Diệp Thần rời đi, những người chơi phía trước cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm rồi sau đó sắc mặt mỗi người lại biến đổi vô cùng khó coi.

“Ô, Diệp Thần tên hỗn đản này chính là thích khi dễ người khác.”

“Không phải hắn ỷ vào mình là võ thánh hay là chủ U Châu sao có cái gì tốt đâu.”

“Hừ, lần này lão tử chọn chính là ngăn cản Lưu Bị, lần này nói cái gì cũng muốn tay Diệp Thần cướp đi phần thưởng cướp đi khen thưởng!”

“Lão tử cũng là chọn ngăn cản Lưu Bị như vậy cũng khẳng định không có gì xung đột với Diệp Thần, chủ yếu đều là ám toán Lưu Bị đến lúc đó chúng ta cùng ra tay tuyệt không để hắn được lợi!”

“Không sai, tuy hắn mạnh nhưng chúng ta đông chẳng lẽ không giết được Lưu Bị sao.”

“Mau đừng dong dài chạy nhanh đi, đột nhiên ta nhớ đào viên kia chắc chắn không lớn, chúng ta lại tới nhiều người như vậy ai có thể đi vào để tham dự nhiệm vụ này.

“Hy vọng những người phía trước có thể ngăn cản Diệp Thần, không cho Diệp Thần tới đào viên là một việc tốt.”

Những người chơi bị Diệp Thần dẫm đầu đang cùng nhau thảo luận, mà nhân vật chính trong miệng đám người kia thì không ngừng bước tới gần đào viên.

Khi Diệp Thần nhìn thấy nhà Trương Phi thì đột nhiên nghe thấy một tiếng hét lớn một tiếng.

“Chỉ có một mình Diệp Thần, mau tận dụng thời cơ để giết hắn! Giết hắn sẽ khiến hắn bị hao tổn thực lực và cũng không thể tham gia nhiệm vụ lần này!”

“Đúng, hãy giết Diệp Thần! Cơ hội này khó có được chúng ta không thể bỏ lỡ. Chỉ cần giết được hắn thì nhiệm vụ lần này cúng ta sẽ được khen thưởng nhiều hơn!”

“Giết Diệp Thần! Cơ hội ngàn năm không thể bỏ qua! Hiện tại Diệp Thần chỉ có một mình, chỉ cần một người cũng có thể giết chết hắn rồi. Hắn là ngưu bức nhưng cũng là người, sẽ không thể gây được sóng gió gì cả!”

...

Từng người từng người kêu gọi bọn họ nghĩ gây xích mích với các người chơi để đối phó Diệp Thần rồi sẽ giết chết hắn.

Nhưng vừa mới nhảy lên Diệp Thần đột nhiên trợn mắt.

Các ngươi cho rằng lão tử ta chỉ có một mình thì có thể tùy tiện đối phó sao.

Nghĩ đến đây hắn bĩu môi khinh thường, tay phải giơ lên Thí Thần Thương lập tức xuất hiện.

Đúng lúc này các người chơi ở phía dưới cùng nhìn nhau rồi không hẹn mà cùng nhận binh khí liền đâm về phía Diệp Thần.

Bọn họ muốn nhân cơ hội Diệp Thần rơi xuống đất để giết hắn.

Nhìn hai mắt tỏa sáng của các người chơi Diệp Thần liền bĩu môi, tay phải vung thương lên.

“Minh”

Tiếng xé gió nhanh chóng vang lên một vầng ánh sáng chợt lóe qua.

“Giết! Giết!”

Âm thanh răng rắc truyền đến.

Binh khí công kích Diệp Thần trong nháy mắt liền bị Thí Thần Thương chặt đứt sau đó hóa thành đầy trời bụi theo gió phiêu tán.

Các người chơi công kích Diệp Thần nhìn thấy vậy liền lộ ra ánh mắt hối hận.

Bọn họ vừa mới rất hưng phấn bởi vì đã cơ hội để giết chết tên kia.

Nhưng hiện thực tàn khốc lại khiến bọn họ thức tỉnh.

Diệp Thần bá đạo, ngang ngược, vô tình mà hắn cũng chính là Võ Thánh, càng là có một người trang bị phẩm cấp cực cao chưa kể đến Thí Thần Thương, một thân một mình vẫn là vô địch sao sợ đám người bọn họ chứ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.