Thời điểm này các người chơi lúc đầu ra tay đã bắt đầu tỏ ra hối hận Diệp Thần rơi xuống lập tức tiếp tục dẫm lên đầu người chơi.
Lúc này Diệp Thần không kiềm sức mạnh mà trực tiếp ngạnh sinh sinh dẫm xuống.
“Phanh” một tiếng truyền đến.
Người chơi bị Diệp Thần dẫm lên đầu liền nở hao khắp nơi đều là trắng trắng hồng hồng.
“Dát miệng, dát miệng, dát nhảy”
Ngây sau đó âm thanh xương cốt vỡ vụn liên tiếp vang lên.
Người chơi bị Diệp Thần dẫm lên lập tức mất mạng thân thể cũng bị dẫm cho rách nát.
Tay phải Diệp Thần cầm thí thần thương chém không một chút lưu tình.
“Hừ.”
“Vèo, phốc vị, than”
Âm thanh thân thể bị cắt ngay sau đó vang lên.
Giây tiếp theo, đầu người cuồn cuộn và phần còn lại của chân tay đã bị cụt bay loạn lên, máu tươi cũng văng ra khắp nơi.
“Ku ku ku”
Âm thanh thân thể liên tiếp vang lên.
Nếu đã bị thí thần thương công kích thì cơ thể người chơi sẽ bị toạc nứt thành bốn năm đoạn.
Diệp Thần bạo ngược trong nháy mắt đã khiến cho nhóm người chơi thấy hoảng sợ bởi vì bọn họ đều biết về người kia nổi tiếng là người bạo ngược, bá đạo, ngang ngược.
Giờ phút này chỉ có một điều không giả đó là Diệp Thần vẫn là cường giả đệ nhất Nhân tộc, là người mạnh nhất trong trò chơi này, là người mà bọn chúng không thể kinh nhờn.
Khi thấy các người chơi hoảng sợ Diệp Thần trực tiếp nhảy về phía trước mắt đám người chơi châm ngòi làm cho cả đám cuống quít tránh né.
Bọn họ không dám ở đó vì sợ sẽ bị Diệp Thần giết chết.
Phải biết rằng khi bị Diệp Thần giết chết thì hiện thực cũng sẽ chết hơn nữa tỷ lệ rất lớn.
Nhưng điều này lại vượt ra ngoài dự kiến của bọn họ bởi vì khi Diệp Thần rơi xuống đất, thí thần thương căn bản không công kích bọn họ mà chỉ công kích người mở miệng châm ngòi kia.
Diệp Thần bá đạo, vô tình, giết kẻ địch không chút nương tay , cũng từng tự tay giết được rất nhiều địch nhưng Diệp Thần không thích lạm sát người.
Nếu không trêu chọc đến hắn thì hắn tự nhiên sẽ không phản ứng càng không tùy tiện động thủ giết họ.
“Oa” một tiếng truyền đến.
Trong nháy mắt thí thần thương đã đâm vào người chơi lúc trước mở miệng xíu giục những người khác, cắm ra một lỗ thủng rất lớn.
“Oa” một tiếng truyền đến.
Ngay sau đó bốn phần năm thân thể người chơi bị toạc nứt, máu tươi, nội tạng, ruột, kẹp tạp sâm bạch xương cốt đều thành bột phấn.
Diệp Thần cũng không thèm nhìn lại tiếp tục nhảy lên, nhảy hết lần này đến lần khác, đến khi được ba mươi sáu cái mới dừng lại rồi sau đó lại nhảy lên một lần nữa, dẫm đầu người chơi khác bay về phía đào viên.
Tuy những người này cách Diệp Thần không gần, bọn họ đều ở trong vòng cảm giác của nguyên thần nên cho dù hắn không nhìn đến cũng có thể phát hiện ai vừa mở miệng châm ngòi.
Diệp Thần rời đi các người chơi còn lại lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Mẹ nó, đều do những tên ngốc đó tự nhiên nói nhao nhao nếu không thì Diệp Thần đã không tức giận như vậy.
“Còn lão tử thông minh sẽ không ra tay không giống như những tên ngốc kia dám động thủ với Diệp Thần, đừng nghĩ Diệp Thần là thánh cấp võ tướng mà có thể dễ giết như vậy.”
“Ta hãy nhìn những người hình như đã tiến lên vì Vương cấp võ tướng, cũng không kém như vậy có thể đánh ngang tay với những võ tướng lịch sử kia vậy mà chưa được ba chiêu đều đi gặp ông bà. Ngẫm lại cũng thấy, Diệp Thần có bao nhiêu biến thái, sao có thể giết chết hắn được.”
“May mắn là Diệp Thần không hoàn toàn giận cá chém thớt nếu không thì hắn chỉ cần ra lệnh một tiếng chúng ta đừng nghĩ sẽ có đường về.”
“Đúng vậy, sao lại có kẻ ngốc muốn châm ngòi như vậy. Các huynh đệ hãy mau làm thịt bọn họ đừng để bị liên lụy.”
“Không sai, bọn xúi bậy kia khẳng định đều là thủ lĩnh hoặc lĩnh chủ muốn để nhóm ta ra tay cho bọn họ chỗ tốt.”
Trong khi chờ đợi các người chơi trong lòng sợ hãi thảo luận thì Diệp Thần đã tới bên ngoài đào viên liền liếc mắt nhìn thấyvòng bảo hộ mỏng manh, hắn giương lông mày lên và đi vào bên trong.
Hoa viên Trương Gia, chính trực đào hoa nở rộ,
Mùi hoa từng cơn hương thơm lay động lòng người.
Đáng tiếc, cảnh sắc đẹp, mùi hoa thơm lại không thể nào che dấu được bầu không khí đầy sát khí.
Giờ khắc này người chơi trong đào viên đã đạt tới mười vạn người, có thể nói là biển người tấp nập.
Đương nhiên nếu không phải đào viên đủ lớn thì cũng không có khả năng chứa hạ nhiều người chơi như vậy.
Nhìn thoáng qua dòng người vô cùng đông đúc lông mày Diệp Thần giương lên sau đó tiếp tục nhảy lên dẫm đầu người vọt đi vào trong.
Tuy rằng bị cây đào che khuất làm Diệp Thần không có cách nào nhìn tình hình cụ thể phía trước nhưng điều này cũng không gây trở ngại cho những phán đoán của y.
Lúc này, Lưu Bị và hai người thay thế Quan Vũ và Trương Phi đều đã đợi ở đó.
Chỉ cần đợi đến giờ, bọn họ sẽ chính thức kết bái.
Dẫm đầu đoàn người đi về phía trước Diệp Thần rất nhanh chóng đi tới trung tâm đào viên, liền thấy Lưu Bị cùng hai người nam tử khác.
Nhìn thấy Lưu Bị hai mắt Diệp Thần nhảy dựng lên, ánh sáng chợt lóe rồi biến mất.
Đại nhĩ tặc Lưu Bị hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Nghĩ đến đây Diệp Thần ngay lập tức nhìn về phía hai vị nam tử bên cạnh Lưu Bị.
Nhìn thấy bọn họ Diệp Thần không khỏi ngạc nhiên.
Ngọa tào! Thế nào lại là Nhan Lương và Văn Xú.
Diệp Thần như thế nào cũng không nghĩ tới việc thay thế quan vũ Trương Phi sẽ là hai người này.
Tuy Nhan Lương và Văn Xú không phải là võ tướng siêu nhất trong lịch sử thì nhưng cũng là người xuất sắc nhất trong các võ tướng.
Theo sự phát triển của lịch sử hai người này về sau sẽ đi theo Viên Thiệu, hơn nữa lại rất được Viên Thiệu trọng dụng.
Ai nghĩ lại được hệ thống cấp cho Lưu Bị chứ.
Tên đại nhĩ tặc này thật đúng là biết lừa dối người không có Quan Vũ và Trương Phi thì vẫn là lừa dối hai võ tướng lớn nhất nhì trong lịch sử......
Nghĩ đến đây Diệp Thần bĩu môi khinh thường rồi lại tiếp tục đi vài bước nữa vào tận sâu bên trong.
“Oa”
Diệp Thần rơi mạnh xuống đất.
Người chơi bị Diệp Thần làm đệm chống đỡ liền giận dữ rồi mở miệng nói,
“Ngươi muốn tìm đến cái chết có phải không dám ngang nhiên chắn lão tử!”
Diệp Thần nghe thấy vậy liền nhăn mặt rồi không thèm nhìn liền xoay tay tát cho hắn một cái.
“Bang” một tiếng truyền đến kẻ vừa nói năng lỗ mãng liền bị Diệp Thần đánh bay ngược ra ngoài sau đó chen chúc vào đám người.
“Hồ
Đao quang kiếm ảnh nháy mắt cuồng.
Người chơi này còn chưa kịp rơi xuống liền bị người chơi trước mặt trực tiếp chém thành mảnh nhỏ rồi hóa thành ánh sáng trắng bay đi.
Phải biết rằng hiện tại chính là thời điểm mấu chốt, tam kết nghĩa đào viên lập tức bắt đầu tên vừa mới đi hồi sinh kia coi như không có số tham gia nhiệm vụ này.
Diệp Thần không quay đầu lại nhưng nhóm người chơi chung quanh lại nhìn về phía y.
Một cái tát có thể làm bay người quả là có một không hai.
Đối với những người chơi tham gia nhiệm vụ này mà nói đây chính là một đối thủ cạnh tranh vô cùng mạnh sao có thể không quan sát cho được.
Này một quan sát không quan trọng nhưng khi bắt đầu nhìn nháy mắt đưa tới một mảnh hít ngược khí lạnh thanh âm.
Đám người này không nghĩ người trực tiếp bay tới ở phía trước sẽ là Diệp Thần hần.
Bọn họ còn thấy kinh ngạc nhưng không vui mừng chút nào.
Bởi vì nếu Diệp Thần không ở đây thì bọn họ sẽ có cơ hội lớn nhất để đến được chỗ tốt.
Nhưng mừng rỡ chưa được bao lâu thì Diệp Thần xuất hiện lại còn tát bay một người rất đơn giản và nhẹ nhàng.
Đối với các người chơi mà nói người mà bọn họ không muốn gặp nhất chính là Diệp Thần.
Bởi vì bọn họ rất sợ Diệp Thần một khi mà hắn đến thì những chỗ tốt nhất của nhiệm vụ này bọn họ khó đạt được.
Nhan Lương (chữ Hán: 颜良, bính âm Yan Liang) (? – 200) là một danh tướng dưới trướng Viên Thiệu trong thời Đông Hán và Tam Quốc của lịch sử Trung Hoa. Năm 200, Viên Thiệu mang quân nam tiến đánh Hứa Xương, trung tâm chính trị do Tào Tháo đang nắm vua Hiến Đế. Để có đường vượt Hoàng Hà an toàn, Viên Thiệu phái Nhan Lương tấn công thành Bạch Mã - nằm về phía đông bắc của Hứa Xương (Hà Nam ngày nay). Trong cuộc giao chiến giữa Tào Tháo và Viên Thiệu, Viên Thiệu bảo ông ra chiến, Nhan Lương bị Quan Vũ chém chết tại Quan Độ trong trận Bạch Mã.
Người ta ít biết về cuộc đời của Nhan Lương. Sử sách ghi chép thông qua Tam Quốc chí của Trần Thọ cho một số thông tin về thân thế và sự nghiệp của ông. Theo đó, Nhan Lương là tướng có chức vụ cao nhất và nổi bật nhất dưới trướng của Viên Thiệu. - theo wikipidia
Văn Xú (文醜)(? – 200) là 1 võ tướng thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông phục vụ dưới quyền Viên Thiệu. Có rất ít tư liệu lịch sử nói về ông, nhưng phấn lớn đều so sánh sự dũng mãnh của ông ngang bằng với Nhan Lương, một tướng khác của Viên Thiệu - theo wikipidia