WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 362: Khảo nghiệm

Chương 364: Khảo nghiệm

“Đi.” Diệp Thần nói xong liền bước vào cửa Thành Chủ phủ, Quách Gia, Triệu Vân, Điển Vi, Cao Khoảnh và Triệu Mãnh cũng đi theo sau.

Cửa Thành Chủ phủ.

Tuân Úc, Trần Quần và Trương Cáp vẻ mặt chờ đợi cộng thêm lo lắng khi đợi binh lính quân đoàn luân hồi truyền lời.

Trong ba người thì nhưng trong lòng Tuân Úc và Trần Quần đang lo lắng nhất.

Hai người bọn họ lo Diệp Thần vẫn còn giận việc lúc trước khi nhận được thư của Quách Gia chọn không tham gia vào việc của Luân Hồi Thành.

Vì muốn tạ lỗi nên bọn họ không chờ phản loạn bình định xong cũng không chờ họ yêu bị giết bớt mà lập tức đi tới U Châu.

Như vậy sẽ thể hiện được thành ý cũng như quyết tâm của bọn họ.

Họ phải chứng minh cho Diệp Thần thấy là mình thực lòng muốn tới đầu nhập và đi theo phụng sự giúp hắn.

Đến nỗi Trương Cáp cũng bị hai người này “lừa” tới đây.

Thời điểm hai người Tuân – Trần vừa đi qua sông liền gặp phải Yêu tộc nên được Trương Cáp cứu giúp.

Nhận ra vũ lực của thanh niên không phải là dạng vừa hai tên cáo già ngay sau đó nảy ra ý tưởng mời vị tráng sĩ cùng đi theo nhập quân Luân Hồi.

Đương nhiên đây cũng một phần là vì sự an toàn của hai người bọn họ.

Có điều việc này không quan trọng mà quan trọng là mục đích ban đầu Trương Cáp tới Trác quận cũng là muốn đi theo Diệp Thần.

Nhưng giờ khắc này y chỉ là một thảo dân, một người vô danh, căn bản cũng không biết Diệp Thần sẽ đối đãi với ngươi chiêu mộ như thế nào cho nên trong lòng cũng là cực kỳ lo lắng.

Lúc ba người đang lo lắng chờ đợi thì có một nam tử mặc trường bào đẹp đẽ quý giá bước ra.

Nhìn thấy vị nam tử này trong nháy mắt cả ba đều đã xác định được thân phận của người này.

Trừ khi Phiêu Kỵ Đại tướng quân Diệp Thần ra thì không thể là người khác được.

Bởi vì dáng vẻ của người này uy vũ hiên ngang, khí độ bất phàm rất có tướng đế vương.

Vào lúc này người có khí thế như vậy ở chủ phủ U châu quận thành này không có ai khác ngoài Diệp Thần.

“ Tuân Úc – Tuân Văn Nhược/ Trần Quần - Trần Trường Văn bái kiến châu mục đại nhân!” Hai người không đợi Diệp Thần ra cửa liền trực tiếp khom người nói.

Toàn bộ lời nói của họ đều mang ý kích động bởi vì họ được châu mục đại nhân tự mình ra cửa nghênh đón. Đây là đã bỏ qua chuyện cũ chăng ?

“Hà Giang - Trương Cáp- Trương Đức Nghĩa bái kiến châu mục đại nhân!” Lúc này Trương Cáp cũng vội vàng khom người nói.

Giọng nói to rõ tuy nhiên trong lòng hắnvẫn có chút lo lắng.

Nguyên nhân rất đơn giản bởi vì hắn là hạng người vô danh, Diệp Thần căn bản không biết đến mà chắc ăn cũng không thể vì hắn mà tự mình ra cửa đón tiếp.

Xem ra Diệp tướng quân ra cửa nghênh đón như vậy trăm phần trăm là vì hai vị tiên sinh kia.

Lúc này Diệp Thần nhanh chân bước đến phía trước ba người, liếc nhìn ba người bọn họ một cái sau đó mở miệng nói với Tuân Úc:

“Đã sớm nghe nói đến Tuân Úc Tuân Văn Nhược chính là vương tá chi tài, ta vẫn luôn muốn gặp nhưng lại chưa có cơ hội hôm nay Văn Nhược đã tới đây nhất định phải hảo sinh thống khoái một phiên!”

“Đa tạ châu mục đại nhân nâng đỡ Tuân mỗ hổ thẹn không dám nhận.” Tuân Úc nghe thấy vậy hai mắt sáng ngời rồi vội vàng khom người nói.

“Tài của Văn Nhược cả thiên hạ đều biết chớ có khiêm tốn.” Diệp Thần cười ha hả rồi mở miệng nói.

Tuân Úc nghe vậy lại tiếp tục khom người lấy làm xấu hổ.

Diệp Thần thấy thế liền cười sau đó nhìn về phía Trần Đàn mở miệng nói:

“Danh Trường Văn ta cũng có nghe nói, ngươi có tài trị thế hôm nay có thể được gặp quả thật nhân sinh có một niềm vui lớn!”

Trần Quần nghe thấy vậy ánh mắt hưng phấn vẻ mặt ngại ngùng khom người nói:

“Đa tạ châu mục đại nhân nâng đỡ tiểu sinh thật không dám nhận.”

“Ha ha ha, Trường Văn chớ có cười như vậy lời vừa nói mới không có vẻ giả dối.” Diệp Thần cười ha ha sau đó mở miệng nói.

Trần Quần nghe vậy liền cười sau đó khom mình hành lễ bao lo lắng bỗng bay sạch.

Diệp Thần cười ha hả gật đầu rồi mới nhìn đến vẻ mặt cô đơn của Trương Cáp.

Nhìn bộ dạng cô đơn của y Diệp Thần không khỏi sửng sốt.

Rồi sau đó mới phản ứng lại tại sao thiếu niên kia lại có hành động như vậy như vậy.

Còn không phải vì hắn là kẻ vô danh, không được ai biết đến không được ai trọng dụng hay sao.

Đương nhiên đây chỉ là do bản thân người này nghĩ như vậy.

Trương Cáp là người đứng đầu bốn đình trụ trong lịch sử của Viên Thiệu sau lại đầu nhập Tào Tháo trở thành ngũ tử lương tướng. Một võ tướng bậc nhất trong lịch sử sao Diệp Thần lại không biết cho được.

Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười liền tiến lên một bước vỗ vai thiếu niên kia rồi mở miệng nói

“Đức Nghĩa đến từ Hà Giang sao?”

Trương Cáp nghe thế vội vàng khom người nói: “Khởi bẩm châu mục đại nhân, thảo dân đúng là đến từ Hà Giang.......

Diệp Thần cười ha hả gật đầu.

Đúng lúc này, Tuân Úc nhìn về phía Diệp Thần vẻ mặt thành khẩn khom người nói:

“Châu mục đại nhân, Đức Nghĩa huynh đệ võ nghệ cao cường lại có tài thân huyện cầm binh, Úc cùng Trường Văn huynh có thể an toàn tới đây đều do Đức Nghĩa trên đường bảo vệ, bằng không chúng thần e là đã chết trong tay Yêu tộc rồi.”

“Châu mục đại nhân việc này là có thật, Quần dám lấy đầu ra để đảm bảo.” Trần Quần đợi Tuân Úc nói xong vội khom người nói.

Trương Cáo nghe thấy thế liền cảm động. Bởi hai người Trần - Tuân đã tiến cử hắn trước mặt Diệp Thần.

Diệp Thần nghe thấy vậy lông mày không khỏi giương lên.

Dù hai người không tiến cử Trương Bộ, Diệp Thần cũng biết năng lực của hắn như thế nào có điều phía sau còn có Triệu Vân, Điển Vi, Triệu Mãnh, Cao Thuận mà Trương Cáp thật sự không có thanh danh gì nếu trực tiếp nhận rồi cho cầm binh đại tướng thì không ổn.

Liếc mắt nhìn người kia một cái Diệp Thần gật đầu sau đó quay đầu lại nói với Cao Thuận:

“Thuận hãy lên so tài một chút đi.

“Dạ, chủ công!” Cao Thuận nghe thế vội khom người đáp.

Lúc này hai mắt Trương Cáp đột nhiên trợn lên.

Diệp Thần rõ ràng là muốn thử xem cân lượng của hắn mà đối với thân thủ của mình Trương Cáp rất tự tin.

Đây cũng là cơ hội của hắn có được Diệp Thần coi trọng hay không phải xem lần này.

Diệp Thần nhìn Trương Bộ đang đầy ý chí chiến đấu liền cười ha hả rồi rời đi để nhường chỗ cho hai người đang chầm chầm nhìn nhau.

Lúc này Cao Thuận nhìn về phía Trương Cáp ôm quyền nói: “U Châu – Luân hồi thành, Cao Thuận gặp qua Trương huynh.”

Cao Thuận từ nhỏ đã là cô nhi giờ có cơ hội đi theo Diệp Thần nên luôn coi Luân Hồi Thành là gia hương của mình.

“Hà Giang, Trương Cáp Trương Đức Nghĩa gặp qua Cao Thuận huynh.” Thiếu niên vội ôm quyền đáp lễ.

“Mời.” Cao Thuận hơi mỉm cười tay phải duỗi ra rồi mở miệng nói, nói xong chiến ý trong nháy mắt cuồng chạy.

Trương Cáp nhìn thấy vậy liền duỗi tay nói: “Mời.” Nói xong chiến ý cũng đi theo lên.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.