Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 366: Lý Mộng Dao

Chương 368: Lý Mộng Dao

Quân đoàn Luân Hồi là thân vệ quân đoàn của Diệp Thần, bất luận có cái gì nguy hiểm tới Diệp Thần, nhóm bọn họ đều sẽ chống đỡ cẩn thận.

Cho dù đột nhiên hiện ra tới một đám người đều là nữ nhân nhưng cũng không ai thả lỏng một chút cảnh giác.

Sát ý nhàn nhạt mà khí thế vô cùng mạnh mẽ trong nháy mắt nhằm về phía nhóm ngừi đang đi tới trên đường đối diện.

Sát ý chưa quá rõ là bởi vì đám nữ nhân đối diện kia còn chưa lộ ra địch ý nếu không, quân đoàn Luân Hồi trăm phần trăm sẽ trực tiếp công kích.

Lúc này Diệp Thần hoàn hồn rồi sau đó nhìn về phía một đám người trên đường phố đối diện.

Hồ Tiểu Nguyệt kia quen thuộc mà lại xa lạ trong nháy mắt tiến vào mắt hắn.

Liếc nhìn nàng hai mắt Diệp Thần thu lại.

Quả nhiên .........

Đối với đồng học đã từng cùng lớp này ở sâu trong nội tâm Diệp Thần cũng không có gì gợn song.

Tuy rằng nàng thật xinh đẹp dáng người cũng rất tuyệt nhưng mà đối với Diệp Thần mà nói Hồ Tiểu Nguyệt chỉ là một người khách qua đường.

Trước khi sao băng rơi xuống Hồ Tiểu Nguyệt là thiên chi kiều nữ gia thế tuy nói không hiển hách nhưng cũng không phải người Diệp Thần có thể với tới.

Bởi vì Diệp Thần là cô nhi không nơi nương tựa chỉ có thể dựa vào chính mình từ hèn mọn trở nên cứng cỏi.

Lúc ấy Diệp Thần cũng rất ít giao lưu với Hồ Tiểu Nguyệt .

Nói đơn giản một chút hắn với nàng là sống ở hai thế giới.

Mà sau khi sao băng rơi xuống Diệp Thần với Hồ Tiểu Nguyệt vẫn như cũ là hai cái thế giới.

Chẳng qua vị trí đổi chỗ sau đó chênh lệch càng lúc càng lớn.

Bởi vì Diệp Thần sau khi sao băng rơi xuống dựa vào ký ức kiếp trước trở nên dẫn đầu, thực mau trở thành đệ nhất nhân tộc, thế lực và thế lực nhanh chóng trở nên cường đại.

Tới hiện tại, Diệp Thần đã mạnh đến mức khiến người khác ngước nhìn.

Bất luận là tài lực hay là thực lực hoặc là thế lực Diệp Thần đều là đứng đầu Nhân tộc hơn nữa không có đối thủ.

Mà Hồ Tiểu Nguyệt sau khi sao băng rơi xuống rất nhiều lần rơi vào nguy hiểm nếu không phải tình cờ gặp được Diệp Thần nàng đã sớm đi đến hoàng tuyền.

Tới sau này càng không có tiếng tăm gì không có thành tựu.

Nhưng mà mặc dù là như vậy Diệp Thần với Hồ Tiểu Nguyệt vẫn như cũ giống như dĩ vãng trước sau cũng không vượt qua vài câu rồi sau đó cũng chưa nhìn qua mặt nhau.

Cho dù hắn biết Hồ Tiểu Nguyệt ở cùng một cái thành thị khu an toàn thì Diệp Thần cũng không có ý tìm nàng.

Đến nỗi nguyên nhân cũng rất đơn giản Diệp Thần đối với Hồ Tiểu Nguyệt cũng không có tình cảm đặc biệt trước kia không có hiện tại sẽ càng không có.

Chẳng qua Hồ Tiểu Nguyệt là đồng học của Diệp Thần điểm này là sự thật không thể thay đổi.

Nhìn nàng một cái Diệp Thần ngay sau đó nhìn về phía các nữ nhân còn lại.

Giây tiếp theo lông mày Diệp Thần nhăn lại.

Bởi vì Diệp Thần nhận ra thân phận đám nữ nhân trên đường phố đối diện kia.

Đó Mỹ Nhân Minh của thành thị an toàn.

Giờ khắc này chính lúc Khăn Vàng phản loạn, Yêu tộc xâm lấn mà Mỹ Nhân Minh lại vượt xa ngàn dặm chạy tới U Châu còn xuất hiện ở Trác Quận.

Sự thật thực rõ ràng các nàng có mục đích mà đến.

Trước kia Mỹ Nhân Minh sau mỗi lần Diệp Thần xuất hiện trên thế giới thông báo thì tổng hội liền chúc mừng còn mời Diệp Thần đến Mỹ Nhân Trấn làm khách.

Tới sau này Mỹ Nhân Minh thậm chí còn tính toán mượn danh tiếng của Diệp Thần phát triển thế lực của mình.

Đáng tiếc cuối cùng bị hắn nói một câu “Không kết đồng minh với bất cứ kẻ nào” đánh vỡ.

Theo lý thuyết Mỹ Nhân Minh không nên xuất hiện ở chỗ này cũng sẽ không cố ý tới tìm Diệp Thần, bởi vì hắn đã tỏ rõ thái độ.

Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại các nàng tới còn mang tới trên vạn người.

Nghĩ đến đây Diệp Thần trầm mặc một lát rồi sau đó mở miệng nói: “Lui ra!”

“Vâng! Chủ công!” Binh lính nghe đến đó đồng thời xoay người khom người bái nói rồi sau đó trở về đội ngũ bên trong quân đoàn Luân Hồi.

Trên đường phố đối diện, Mỹ Nhân Minh.

“Làm ta sợ muốn chết những người đó là binh lính hộ vệ U Châu sao? Thật là lợi hại còn mạnh hơn Dao tỷ của chúng ta.” Tiểu loli sau khi nhìn đến binh lính quân đoàn Luân Hồi trở về tức khắc nhẹ nhàng thở ra rồi sau đó vô cùng kinh sợ nói.

“Manh manh, đừng nói nhiều Diệp Thần không giống với người bình thường nếu chọc giận hắn, hắn sẽ không chút do dự động thủ mặc kệ là ai đều sẽ không lưu tình.” Minh chủ Mỹ Nhân Minh Lý Mộng Dao nghe đến đó vội vàng nhìn về phía tiểu loli thấp giọng dặn dò.

“Dao Dao tỷ, ta bảo đảm sẽ không nói bậy.” Tiểu loli nghe đến đó rùng mình một cái rồi sau đó gật đầu thật mạnh đáp.

Lý Mộng Dao gật gật đầu rồi sau đó nhìn về phía Hồ Tiểu Nguyệt thần sắc phức tạp, trầm mặc một lát lúc này mới mở miệng nói:

“Tiểu Nguyệt, ta biết ngươi thực khó xử nhưng là Mỹ Nhân Minh đã bị buộc đến đường cùng nếu không chiếm được hỗ trợ của hắn, Mỹ Nhân Minh chúng ta ở trong trò chơi sẽ bị người khác cướp đi tất cả.”

“Như vậy đến hiện thực chúng ta cũng sẽ mất đi tất cả, đến lúc đó Mỹ Nhân Minh bọn tỷ muội chỉ sợ sống cũng không được

Nếu đơn giản đã chết thì không sao nhưng chỉ sợ đến lúc đó bọn tỷ muội sẽ trở thành nô lệ cho người khác, ngươi hiểu sao......”

“Dao Dao tỷ......” Hồ Tiểu Nguyệt nghe đến đây sắc mặt tức khắc biến đổi rồi sau đó mở miệng kêu lên.

“Tiểu Nguyệt, chúng ta cũng không phải tới khẩn cầu hỗ trợ nhớ kỹ điểm này là được......” Lý Mộng Dao hít sâu vào một hơi sau đó trầm giọng nói.

“Ân......” Hồ Tiểu nghe đến đó tức khắc bình tĩnh lại rồi sau đó gật gật đầu mở miệng nói.

Mỹ Nhân Minh đứng cách Diệp Thần cả một khoảng trên đường phố nhưng đối thoại các nàng vẫn là bị Diệp Thần nghe được.

Không phải khẩn cầu hỗ trợ......

Chẳng lẽ là muốn cùng ta làm giao dịch......

Muốn cùng ta làm giao dịch còn cố tình mang Hồ Tiểu Nguyệt lại đây......

Đây là muốn đánh bài cảm tình gia tăng lợi thế đàm phán sao......

Ý tưởng không tệ......

Nghĩ đến đây Diệp Thần nhìn về phía Quách Gia mở miệng nói: “Các ngươi hồi phủ trước đi.”

Ba người nghi hoặc nhìn nhau một cái rồi sau đó đồng thời khom người bái nói: “Vâng! Chủ công”

Diệp Thần gật gật đầu rồi sau đó hướng tới Mỹ Nhân Minh vẫy vẫy tay ý bảo các nàng qua đây.

Lý Mộng Dao nhìn đến nơi này trên mặt tức khắc hiện lên một tia bất đắc dĩ còn có tức giận nhàn nhạt.

Bởi vì động tác của Diệp Thần thực vô l sao có thể xem như đối đãi hạ nhân.

Tuy rằng trong lòng khó chịu nhưng Lý Mộng Dao lại đem khó chịu trong lòng trong nháy mắt giấu đi rồi sau đó mang theo Hồ Tiểu Nguyệt cùng tiểu loli đi hướng tới chỗ Diệp Thần.

Trước lúc Diệp Thần vẫy tay Lý Mộng Dao vẫn luôn quan sát từ xa nhưng Diệp Thần đã đến Thuế Phàm Cảnh nàng muốn nhìn biểu tình của Diệp Thần quả thực không hề đơn giản.

Nhìn thấy Lý Mộng Dao phẫn nộ chợt lóe lên rồi biến mất khóe miệng Diệp Thần không khỏi nhếch lên.

Lòng tự trọng rất cao đồng thời lại thấu hiểu tâm tính con người

Đáng tiếc tu luyện không tới không thể hoàn toàn che dấu hỉ nộ......

Có tâm cơ có tâm kế cũng có dã tâm......

Đáng tiếc không có tâm cường giả,chung quy không thể trở thành cường giả......

Đến nỗi làm bá chủ một phương cũng càng khó đạt tới...

Diệp Thần nghĩ đến đây ngay sau đó nhìn về phía Lý Mộng Dao đã đến trước mặt còn có Hồ Tiểu Nguyệt cùng tiểu loli, nhìn ba người đánh giá một cái rồi sau đó nhìn tới trên người Lý Mộng Dao.

Lý Mộng Dao đang nhìn đến ánh mắt Diệp Thần bá đạo còn mang theo một chút xâm lược trái tim tức khắc nhảy lên kịch liệt.

Nỗ lực ổn định kịch liệt trái tim Lý Mộng Dao học theo bộ dáng cổ nhân vẻ mặt cung kính đối với Diệp Thần khom người bái nói:

“Lý Mộng Dao, bái kiến châu mục đại nhân!

“Vương Manh Manh, Hồ Tiểu Nguyệt bái kiến châu mục đại nhân!” Hồ Tiểu Nguyệt với tiểu loli cũng đúng lúc này khom người bái nói.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch