Nhìn thoáng qua trăm vạn tân binh đang giữ yên tĩnh bên dưới Diệp Thần liền mở miệng nói:
“Toàn đại hán đang gặp phản loạn lại bị Yêu tộc xâm lấn khiến vô số bá tánh lâm vào cảnh vợ con ly tán, nhà tan cửa nát.Nếu còn kéo dài, triều đình khó mà giữ được.
Người người lo lắng do dân cho nước mà chết đi nhưng chết không toàn thây, linh hồn cũng biến thành du hồn dã quỷ, về sau có lẽ còn không có người tế bái không người thương tiếc.”
Đất nước lăm nguy thì các ngươi cũng lăm nguy!”
Diệp Thần nói tới đây hai mắt đột nhiên mở to rồi lại nói tiếp:
“Các ngươi có muốn tiếp tục bị phản quân khăn vàng tàn sát bừa bãi, bị cướp đoạt lương thực, tiền tài, thậm chí bị buộc gia nhập phản quân rồi sát hại bá tánh nữ nhi không.”
Diệp Thần vừa nố xong trăm vạn tân binh luân hồi thành càng ngày càng cảm thấy áp lực trong lòng muốn bùng nổ.
“Không muốn không muốn! Chúng tôi không muốn!”
Trăm vạn tân binh lên tiếng thanh chấn trời cao.
Không ai muốn người nhà mình phải chịu giết hại, cũng không ai muốn bị phản quân cướp đoạt hết mọi thứ càng không ai muốn chết cả.
Diệp Thần thấy vậy liền hài lòng lại tiếp tục nói:
“Các ngươi có muốn người nhà bị Yêu tộc tàn sát rồi bị ăn thịt sau khi chết đi thi thể cũng không có cách nào bảo tồn được không!”
“Không! Không! Không!”
Trăm vạn tân binh tức giận kinh hoàng vung tay điên cuồng hét lên làm rung động đất đai cây cối.
Không ai muốn bị yêu tộc ăn thịt càng không muốn người nhà bị Yêu tộc nuốt ăn.
So với quân Khăn vàng thì Yêu tộc càng khiến người ta phẫn nộ và căm hặn.
Bởi vì kết quả khi gặp phải Yêu tộc cơ bản chỉ có một đó là bị ăn tươi nuốt sống và sau khi chết thi thể cũng không có cách nào bảo tồn được.
Nhìn đến nơi này Diệp Thần thật sự vừa lòng gật đầu rồi sau đó mở miệng quát:
“Vì bánh tánh đại Hán! Vì người nhà ! các ngươi dám đấu một trận với khăn vàng và Yêu tộc hay không ?
“Muốn !”
“Muốn !”
Tinh thần chiến đấu của trăm vạn tân binh tăng cao.
Hai mắt Diệp Thần giương lên sau đó mở miệng nói:
“Rất tốt hôm nay huấn luyện một ngày, ngày mai khi mặt trời mọc các ngươi sẽ là người dẹp yên phản qân trong thiên hạ và chém hết loài Yêu tộc này !
“Dạ, chủ công!” Các tân binh đồng loạt quỳ một gối xuống đất rồi nói.
Diệp Thần gật đầu, sau đó nói với Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp:
“Vân Trường, Cánh Đức, Đức Nghĩa, các ngươi hãy chọn lựa binh lính rồi gia tăng huấn luyện, không được chậm trễ!”
“Dạ, chủ công!” Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp nghe thấy vậy sắc mặt lập tức thay đổi một túc sau đó liền khom người ôm quyền nói.
Diệp Thần gật gật đầu rồi lại nhìn về phía Triệu Vân, Điển Vi, Cao Thuận mở miệng nói lớn:
“Tử Long, Điển Vi, Cao Thuận các tân binh còn lại cho các ngươi huấn luyện cũng không được chậm trễ!
“Dạ, chủ công!” Triệu Vân, Điển Vi, Cao Thuận nghe thế liền gật mạnh đầu sau đó khom người ôm quyền đáp.
Diệp Thần liếc nhìn mấy người thủ hạ sau đó xoay người rời khỏi giáo trường.
Quách Gia, Tuân Úc và Trần Quần cũng theo sát phía sau mà rời khỏi .
Trác quận, đường cái
Các người chơi vẻ mặt đầy kinh hãi đang nhìn về hướng giáo trường.
Ở đó có tiếng trăm vạn người đều cùng nhịp thở những tiếng gầm gừ chấn động thiên địa lại truyền tới.
Điều bọn họ không nghĩ tới chính là tiếng gầm gừ của trăm vạn tân binh này lại ẩn chứa sự giận dữ va tinh thần chiến đấu vô tận!
Theo quan niệm cổ thì chấn động nhân tâm sẽ thẳng chỉ đến linh hồn.
“Này...... Đây là âm thanh của bao nhiêu người vậy? Ý chí chiến đấu của họ rất cao......”
“Chắc là trăm vạn người, ta nhớ rõ Diệp Thần đạt được mười khối thiên cấp mộ binh lệnh trong nhiệm vụ ở tam kết nghĩa đào viên......”
“Diệp Thần lão đại khác những người khác, binh người khác tuy có nhưng không có ý chí chiến đấu cao như vậy...
“Khó trách Diệp Thần lão đại lại có thể mạnh như vậy, có binh lính như vậy sao có thể không đánh thắng được.
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Diệp Thần lão đại mạnh không chỉ vì có binh, mà chính vì hắn cũng mạnh đấy nên mới có một đám ngưu bức xin theo...”
“Cũng đúng...... May mắn Diệp Thần lão đại không đuổi chúng ta đi, có thể đi theo Diệp Thần thật sự là quá may mắn......”
“Đúng là đi theo ngài ấy mới an toàn, hơn nữa lão đại căn bản sẽ không giết ta để lấy đồ vật như lãnh chủ khác và cũng không phải người nhìn thấy đồ vật là giống như sói đói liền trực tiếp động thủ.”
“Nếu không như vậy ta làm sao lại lựa chọn đi theo hắn chứ.”
“Điểm chú ý là khi đợi giết khăn vàng, giết Yêu tộc, nhìn trang bị đầy đất và công pháp không thuộc về mình, ai dám có chủ ý trở thành kẻ thù của ta!”
“Đúng vậy, không sai! Ai dám có chủ ý thì chúng ta sẽ cùng nhau động thủ làm thịt hắn!”
Các người chơi trong vòng Trác quận ngươi một lời ta một ngữ thảo luận.
Giờ khắc này không ít người đã biết cách làm việc của Diệp Thần.
Chỉ cần không trêu chọc đến Diệp Thần thì cái gì cũng tốt còn nếu dám trêu chọc hắn thì trăm phần trăm sẽ chết.
Chính bởi vì biết điểm này nên các người chơi trong Trác quận mới bắt đầu chú ý tới nhiều chuyện.
Nhưng dù bọn họ có tính toán muốn lăn lộn với Diệp Thần thì cũng không ai dám đảm bảo không ai động thủ đi đoạt lấy vật phẩm thuộc về hắn.
Bởi vì bọn họ cũng là người nên bọn họ cũng biết nhân tính ti tiện như thế nào hơn nữa tất cả đều thấy được rất nhiều tình huống như vậy.
Mỗi lần có thứ tốt sẽ luôn có người trực tiếp động thủ cướp đoạt.
Cho nên bọn họ mới đưa ra cảnh cáo với mục đích là không để người khác chọc giận vị thương thần kia.
Nếu chuyện kia xảy ra tất cả đừng hòng sống xót quay về.
Đúng lúc này một nhóm toàn là nữ nhân xuất hiện ở cổng thành.
Các nàng dẫn đầu bởi một ngự tỷ lãnh đi thẳng đến Thành Chủ phủ số người vừa thấy không dưới năm người.
Đi theo bên người ngự tỷ là loli -- một người mẫu, còn một người vừa thấy chính là một nữ tử nhìn sơ thì rất có dáng hoa hậu.
Nhóm người này xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của các người chơi.
“Ngọa tào, có chuyện gì vậy, sao lại có nhiều nữ nhân vậy? Giống như là có một thế lực......”
“Mỹ Nhân Minh chính là Mỹ Nhân Minh, cũng chính là nhóm tạo nên Mỹ Nhân Trấn!
“Không thể nào, các nàng không phải ở Dương Châu sao, sao lại chạy xa như vậy?”
“Ai biết được, chẳng lẽ lại đi theo Diệp Thần lão đại tới đây?”
“Mẹ nó, đám nữ nhân này tâm cơ rất là thâm lại dùng mỹ nhân kế!”
“Không có cách nào cả sinh ra là nữ nhân chính là một ưu thế......”
“Theo ta được biết Mỹ Nhân Minh có rất nhiều nữ minh tinh, người mẫu còn có một đoàn hoa hậu giảng đường.
“Không có lý nào......
Khi các người chơi thảo luận thì Diệp Thần đã đưa Quách Gia, Tuân Úc, Trần Quần và quân đoàn luân hồi bước vào Thành Chủ phủ.
Trên đường đi các người chơi chủ động né tránh khi tới chỗ ngoặt vào Thành Chủ phủ liền có một tiếng gọi truyền đến.
“Diệp Thần......”
Tiếng gọi ầm ĩ quen thuộc mà lại xa lạ, nghe thấy tiếng gọi Diệp Thần thấy sửng sốt.
“Rống!”
Mười tên quân đoàn luân hồi từ từ rút trường kiếm ở bên hông ra, thân hình vừa động liền đi tới phía trước Diệp Thần đồng thời cũng cảnh giác nhìn một đám nữ nhân đi từ đường phố đối diện tới.