WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 466: Dương Liễu Đại Tiên

Chương 468: Dương Liễu Đại Tiên

Đồng Uyên nghe thấy vậy liền sửng sốt sau đó vội vàng khom người nói:

“Dạ! Chủ công!”

Đồng Uyên cũng không biết kỳ tích Diệp Thần nói là cái gì nhưng cũng không gây khiến lão thấy tò mò.

Diệp Thần nghe thấy thế thì cười ha hả gật đầu sau đó nhìn về phía Chu Thương nói: “Chu Thương cũng mau tới đây.”

“Dạ! Chủ công!” Chu Thương nghe thế lập tức khắc vui vẻ rồi sau đó vội vàng khom người nói, nói xong liền cùng Đồng Uyên đi theo chủ công mình về cửa thành luân hồi.

Bọn lính thủ trên tường thành nhìn thấy vậy vội vàng ra tín hiệu với binh lính ở cửa thành.

Giây tiếp theo xuất hiện âm thanh “ai dát, oa dát” rất lớn ở cửa thành từ từ mở ra.

“Bái kiến chủ công” một tiếng hô lớn vang lên từ trong nhóm binh lính phụ trách mở chốt cửa thành.

Diệp Thần cười ha hả gật đầu sau đó đưa Đồng Uyên cùng Chu Thương bước vào thành luân hồi.

Giờ khắc này trong thành luân hồi giống như thế ngoại đào nguyên, vừa an tĩnh vừa ấm áp không hề nhìn thấy bóng dáng của chiến loạn.

Nghe trăm dân kêu lên vui mừng, ngửi thấy mùi hoa, nhìn ruộng lúa mạch hai bên đường làm Diệp Thần không khỏi cười.

Lúc trước chọn chỗ này để kiến tạo Luân Hồi Thành quả là sự lựa chọn đúng đắn.

Diệp Thần vừa nghĩ đến đây thì có âm thanh vui đùa từ trong rừng cây truyền tới.

Đó là thanh âm của đám hài đồng, hiển nhiên nhóm trẻ con trong thành đang chơi đùa ở rừng cây.

Nghe chúng vui đùa Diệp Thần lại cười đúng lúc này một thanh vui mừng truyền đến.

“Là lĩnh chủ đại nhân!”

“Ở đâu, ở đâu?”

“Mau nhìn kìa đó là lĩnh chủ đại nhân của chúng ta.”

“Đúng là lĩnh chủ đại nhân!”

Giây tiếp theo một đám trẻ con chạy hướng tới chỗ Diệp Thần.

“Chủ công......” Chu Thương nhìn thấy vậy liền mở miệng hỏi Diệp Thần.

Hài đồng thật sự quá nhiều hơn nữa lại rất nghịch ngợm, Chu Thương lo lắng bọn trẻ xuất hiện sẽ chọc tức chủ công đây có thể là chuyện xấu cho nên hắn muốn xin chỉ thị có nên đuổi hay cấm bọn chúng tới gần hay không.

Tuy nhiên hắn còn chưa nói xong đã bị Diệp Thần giơ tay đánh gãy.

“Không sao, những hài tử đó là tương lai của Luân Hồi Thành, hơn nữa lại rất ngây thơ hồn nhiên việc nghịch ngợm cũng không cần để ý tới.”

Diệp Thần biết ý của Chu Thương nhưng y băn khoăn hiển nhiên là dư thừa, nơi này là Tam Quốc nội tâm của dân tình rất thuần phác và nhóm hài tử này cũng vậy cho nên việc nghịch ngợm cũng là điều hiển nhiên nhưng sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.

Đương nhiên ở trước mặt Diệp Thần trăm phần trăm sẽ không xuất hiện việc nghịch ngợm hơn nữa qua tiếng hô vui vẻ của bọn trẻ hắn cũng ít nhiều đoán được suy nghĩ của đám nhóc.

Bọn chúng muốn gặp mặt Diệp Thần, muốn thấy chủ nhân của Luân Hồi Thành đã mang lại cho gia đình mọi người cuộc sống sung sướng, nói ra thì đó là tôn kính và ngưỡng mộ.

Chu Thương nghe thấy Diệp Thần nói như vậy thì hơi ngạc nhiên rồi sau đó gật đầu, khom người đáp:

“Dạ, chủ công!”

Rất nhanh nhóm hài đồng liền chạy tới trước mặt Diệp Thần, khuôn mặt nhỏ của chúng kích động nhìn về phía hắn rồi sau đó học bộ dáng đại nhân khom người hành lễ:

“Bái kiến lĩnh chủ đại nhân!”

Rất nhiều hài đồng cùng lên tiếng, tuy còn non nớt nhưng âm thanh lại rất vang dội và trong sáng.

Diệp Thần nghe thấy thế không khỏi cười rồi sau đó mở miệng hỏi:

“Các ngươi vừa mới chơi trò gì trong rừng cây vậy? Thấy các ngươi rất vui vẻ?”

Bề ngoài Diệp Thần lãnh khốc, bá đạo, thậm chí có thể nói là dã man, vô tình nhưng nội tâm lại là một thái độ khác mà đối với những hài tử này hắn lại càng hòa ái.

Nghe thấy lời nói của hắn mang ngữ điệu thân thiết gần gũi giống như ca ca nên trong lòng bọn trẻ lập tức được thả lỏng rồi sau đó liền nở nụ cười.

Khi thấy Diệp Thần nghi hoặc bọn trẻ liền mở miệng nói:

“Lĩnh chủ đại nhân, chúng ta ở trong rừng cây nghe Dương Liễu lão gia gia kể chuyện cười.”

“Đúng đúng, lĩnh chủ đại nhân, hàng ngày Dương Liễu lão gia gia đều kể chuyện cười cho chúng ta, lông mày của lão rất là dài, dài giống như cành liễu vậy.”

“Đúng vậy, đúng vậy, Dương lão gia gia còn biến rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon cho chúng ta.”

Nhóm hài đồng thi nhau nói Dương Liễu lão gia gia trong rừng cây nhưng Diệp Thần càng nghe càng không thấy phù hợp càng nghe càng cảm giác hồ đồ.

Sao Luân Hồi Thành lại có một nhân vật hào kiệt như vậy......

Lông mày dài giống như dương liễu, cái này không phải chuyện đùa, người này sống được bao lâu rồi......

Diệp Thần nghĩ đến đây lập tức sửng sốt sau đó hai mắt đột nhiên trợn lên, thần thức nháy mắt phóng ra ngoài rồi nhanh chóng bao trùm toàn bộ luân hồi.

Giây tiếp theo một tiếng cười to truyền đến.

“Ha ha ha, tiểu oa nhi, ngươi không cần khoe khoang trước mặt già ta.”

Ngọa tào! Chẳng lẽ đúng là......

Nghĩ đến đây Diệp Thần tức khắc ngẩn ngơ.

Diệp Thần trọng sinh nhưng hiện tại vẫn chưa dám xác định được người sống trong rừng cây là ai nhưng có khă năng .... là hồng quân !

Cũng bởi vì xác nhận thân phận vị Dương Liễu lão gia gia kia mà vẻ mặt Diệp Thần mới ngây ngốc như vậy.

Bởi vì nơi này là Tam Quốc Tân Thủ Khu cả tiên nhân còn chưa xuất hiện thì thánh nhân cũng đừng nghĩ đến, huống chi giờ phút này thế giới Hồng Hoang còn chưa có thánh nhân xuất thế thì sao Hồng Quân lại xuất hiện.

Nhưng hiện tại người kia xác thực là một Hồng Quân - Dương Liễu Đại Tiên lại tới Tam Quốc Tân Thủ Khu chính xác nói là tới địa bàn của Diệp Thần.

Dương Liễu Đại Tiên là ma thần hỗn độn có khả năng khống chế không gian căn nguyên nhưng lão cũng không thể vi phạm quy tắc hệ thống......

Huống chi hắn hẳn là tự mình phong ấn mới có khả năng xuất hiện nơi đây nhưng chỉ cần không ai thành công tiến thánh giai thì phong ấn cũng không có khă năng phá ... sao lão lại dám xuất hiện.

.

.

.

Kiến trúc đặc thù ở nội thành Luân Hồi, Chiêu Hiền Quán!

Sau khi kiến tạo xong Chiêu Hiền Quán mỗi tháng có thể sử dụng một lần, mỗi lần xuất hiện một người tự động gia nhập lãnh địa.

Tỷ lệ xuất hiện nhân vật lịch sử bình thường 80%.

Tỷ lệ xuất hiện nhân vật lịch sử Tam lưu 60%.

Tỷ lệ xuất hiện nhân vật lịch sử nhị lưu 30%.

Tỷ lệ xuật hiện nhân vật lịch sử Nhất lưu 10%.

Tỷ lệ xuất hiện nhân vật lịch sử Siêu nhất lưu 1%

Tỷ lệ xuất hiện nhân vật đặc thù 0.01%.

Ngọa tào! Không sai chắc chắn là Chiêu Hiền Quán đưa Dương Liễu Đại Tiên tới đây.

Diệp Thần vừa nghĩ đến đây bọn trẻ phát hiện khuôn mặt hắn có gì đó không ổn liền hô lên.

“Dương lão gia gia chắc là nói chúng ta.”

“Chắc chắn là Dương lão gia gia không thấy lĩnh chủ đại nhân ngây ra nên lão mới bất kính với hắn.”

“Ân, ta không để ý tới lão nữa......”

Khuôn mặt nhóm hài đồng đều căng thẳng liền hô lên.

Diệp Thần nghe đến đó khóe miệng nhếch lên nhưng cũng chưa nói gì hơn nữa hắn cũng không cho rằng người trong rừng kia sẽ để ý đến lời của bọn trẻ.

Nghĩ đến đây Diệp Thần liền hít một hơi thật sâu rồi khom người nói với rừng cây:

“Diệp Thần gặp qua Dương Liễu Đại Tiên.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.