Chương 607 Nhiệm vụ cốt truyện đặc thù, tứ đại linh hầu
Nghĩ đến đây, tay trái Diệp Thần nhấc trong hư không.
“Xôn xao” một tiếng truyền đến.
Hạt giống trong tay con khỉ nháy mắt bay đến trước người rồi hắn bắt lấy.
Đánh giá cẩn thận vài lần hạt giống của cây thế giới vài lần Diệp Thần vừa lòng gật đầu sau đó nhìn về phía khỉ vàng.
Ai ngờ khi Diệp Thần chuẩn bị nói chuyện nó liền quỳ trên mặt đất rồi vô cùng cung kính nói với hắn:
“Tiểu hầu nguyện thần phục, khẩn cầu vương gia thu giữ.”
Diệp Thần nghe đến đó, không khỏi ngạc nhiên.
Hắn cũng không nghĩ nó lại cảm giác nhạy bén như vậy hắn vừa bắt đầu động sát tâm nó liền chủ động thần phục.
Nếu đổi thành linh thú linh tinh Diệp Thần cũng sẽ thu nhận, rốt cuộc linh thú linh tinh có thể nhận chủ.
Nhưng con khỉ này lại là Yêu tộc, nó không phải tiên thú, cũng không phải linh thú, căn bản không thể nhận chủ.
Diệp Thần vừa định đến đây, khỉ vàng lại tiếp tục mở miệng nói:
“Diệp vương gia, tiểu hầu nguyên bản là linh thú, do không nhịn mà dùng huyết thực tu luyện mới khiến huyết mạch linh thú bản thân bị áp chế xuống cho nên tiểu hầu có thể nhận chủ.”
Diệp Thần nghe đến đó thì hơi sửng sốt sau đó thần thức vừa động trực tiếp hướng về phía con khỉ.
Linh thú là một nhánh của Yêu tộc chuẩn xác nói linh thú kỳ thật cũng thuộc về Yêu tộc, chẳng qua linh thú không giống với chính thống tộc, chúng có thể nhận chủ, hơn nữa cũng không dùng huyết thực tu luyện.
Mà một khi linh thú dùng huyết thực tu luyện sẽ tự động sinh ra yêu khí sau đó sẽ áp chế huyết mạch linh thú xuống, hơn nữa sẽ từng bước đồng hóa, cuối cùng huyết mạch linh thú hoàn toàn biến mất
Đợi khi huyết mạch linh thú hoàn toàn biến mất, linh thú sẽ hoàn toàn trở thành Yêu tộc chính thống.
Diệp Thần biết được điểm này nhưng lời này do con khỉ đó nói nên hắn không thể tin tưởng được ngay.
Nhận thấy được thân thể bị thần thức tra xét, khỉ vàng không tự chủ được mà cứng đờ người.
Không có cách nào khác, thân thể bị thần thức tra xét cho dù là người hay Yêu tộc cũng đều không thoải mái.
Có điều ngay lập tức nó liền thả lỏng thân thể để Diệp Thần kiểm tra.
Bởi vì nó biết, nếu kháng cự thì kết cục khẳng định sẽ rất thảm.
Phát hiện khỉ vàng hoàn toàn thả lỏng thân thể, trong nháy mắt Diệp Thần liền tin nó ba phần, có điều việc tra xét hắn vẫn không có ý định dừng lại.
Sở dĩ hắn làm như vậy là muốn xác nhận nó rốt cuộc có phải là linh thú hay không, nếu đúng như lời nó nói thì việc thu phục cũng không sao.
Nếu không phải hắn chỉ biết làm một việc là giết chết nó.
Rốt cuộc hạt giống của cây thế giới là thứ mà những đại năng ở Hồng Hoang đều muốn có được, nếu việc Diệp Thần có hạt giống bị truyền ra ngoài chắc chắn sẽ có vô số cường giả đuổi giết.
Đây cũng không phải là việc hắn muốn nhìn thấy.
Sau khi thần thức tra xét xong toàn bộ thân thể khỉ vàng, lông mày tức khắc giương lên.
Lời nó nói là thật, trong cơ thể nó quả thật có huyết mạch linh thú, có điều huyết mạch này đã chuyển sang màu vàng nhạt đến mức gần như là không có.
Có thể nói, khả năng con khỉ này biến thành linh thú không phải không có nhưng là rất khó.
Khỉ vàng quỳ trên mặt đất phát hiện Diệp Thần đã ngừng tra xét liền cẩn thận nhìn về phía hắn rồi lại thấy hắn nhíu mày dạng tử, nó đột nhiên rùng mình một cái sau đó vội vàng mở miệng kêu:
“Diệp vương gia, tiểu hầu thật sự nguyên ý nhận chủ.”
Hiển nhiên, nó lo lắng Diệp Thần bỏ nó rồi giết chết nó, bằng không sẽ không kinh hãi như vậy.
Diệp Thần nghe thấy vậy liền liếc mắt nhìn nó rồi mở miệng hỏi:
“Ngươi đã từng ăn thịt người?”
Nếu nó từng ăn thịt người thì có thể khôi phục thành linh thú nhưng hắn sẽ không thu nhận.
“Không có, tiểu hầu chưa từng ăn thịt người, ở thế giới trò chơi cũng chưa từng ăn." Khỉ vàng nghe đến đó vội mở miệng đáp.
Diệp Thần nghe thấy vậy thì gật đầu sau đó nói:
“Ngươi muốn một lần nữa khôi phục thân phận linh thú nhưng quá trình sẽ rất khổ sở, ngươi có bằng lòng hay không?”
Khỉ vàng nói chưa từng ăn thịt người, hiện tại hắn cũng chưa thể phán định nhưng hắn không nghĩ rằng nó dám nói dối.
Phải biết rằng, một khi nó khôi phục thân phận linh thú liền nhận chủ, lúc đó trong lòng nó cho dù có ý nghĩ lừa gạt hay làm gì bất lợi với Diệp Thần đều sẽ bị hắn phát hiện được.
Nó cũng biết việc này cho nên không dám nói dối Diệp Thần.
“Nguyện ý! Tiểu hầu nguyện ý!” Khỉ vàng nghe thấy vậy, hai mắt tức khắc lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn sau đó mở miệng la lớn.
Trong giọng nói Diệp Thần ẩn chứa ý tứ rất rõ ràng chính là muốn thu nhận khỉ vàng làm linh sủng.
Mà đây cũng chính là điều duy nhất mà khỉ vàng muốn làm lúc này, bây giờ lại nghe thấy Diệp Thần hỏi như vậy thì sao nó có thể từ chối được.
Đương nhiên mục đích nó nguyện ý đi theo Diệp Thần cũng không phải đơn thuần là bảo mệnh, mà là vì tương lai quang minh.
Rốt cuộc Diệp Thần là đệ nhất Nhân tộc, sức mạnh của một người đã khiến cho Yêu tộc không đứng dậy nổi, có thể đi theo cường giả như vậy thì tương lai dù có muốn không quang minh cũng khó.
Sau khi nghe khỉ vàng nói, Diệp Thần đến vừa lòng gật đầu rồi nói:
“Như vậy, hiện tại ngươi tự đánhtan đi một phần sau đó ta sẽ hủy hết yêu khí còn sót lại trong cơ thể ngươi, toàn bộ quá trình sẽ rất khổ sở, ngươi phải chuẩn bị thật tốt.”
“Dạ, Diệp vương gia!” Khỉ vàng nghe thấy vậy vội vàng mở miệng đáp sau đó hai mắt liền nhắm lại.
Một lúc sau, nó đột nhiên mở hai mắt rồi khuôn mặt bỗng đỏ lên và một ngụm máu tươi phun ra.
Trong nháy mắt, hơi thở trên người nó kịch liệt giảm xuống rồi nhanh chóng ngã xuống đến mãnh thú sơ giai.
Diệp Thần thấy vậy hơi mỉm cười sau đó giơ tay về phía nó.
“Oa!”
Tiếng sấm dày đặc trong khoảnh khắc vang lên.
Cùng lúc đó, vô số tia chớp nhậm ninh nhỏ xuất hiện và rơi trên người con khỉ.
Giây tiếp theo, nó phát ra một âm thanh thê lương đến thảm thiết.
“Nộn”
“Phanh” một tiếng truyền đến.
Khỉ vàng ngã xuống đất rồi không ngừng run rẩy.
Thời gian trôi qua, từng tia khí màu xám phát ra trên người nó phiêu tán theo gió.
Đây là yêu khí còn sót lại trong cơ thể nó sau khi bị tia chớp đánh liền xuất hiện khí thể đặc thù.
Sau khi tia khí thể cuối cùng đó phát ra trên người nó thì một luồng hơi thở linh thú hơi nháy mắt xuất hiện.
Nhìn thấy vậy Diệp Thần không khỏi cười rồi sau đó bấm tay bắn ra.
Giây tiếp theo, một giọt tinh huyết nháy mắt bắn ra từ ngón tay hắn sau đó rơi lên đầu con khỉ.
Khỉ vàng yếu đến mức bất động thấy vậy vội vàng chủ động tiếp thụ tinh huyết Diệp Thần.
Rất nhanh chóng tinh huyết liền bị hấp thu không còn.
Giây tiếp theo, trên người khỉ vàng liền bốc lên một tia hồng quang.
Cùng lúc đó, một luồng khí huyền ảo nháy mắt xuất hiện giữa nó và Diệp Thần.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần thu phục thành công linh thú đặc thù linh thú tiểu hầu, trong thân thể tiểu hầu này có huyết mạch của Lục Nhĩ Mỹ Hầu, khởi động nhiệm vụ cốt truyện đặc thù, tứ đại linh hầu kích hoạt.”
“Người chơi Diệp Thần trong vòng vạn năm cần phải làm tứ đại linh hầu nhận chủ, thành công được thưởng lệ đại đạo dung hợp châu X1, nếu thất bại linh sủng sở hữu sẽ tử vong, người chơi Diệp Thần bắt buộc bỏ một thuộc tính.”
Trong bối cảnh thực sự của Tây Du Ký không chỉ có 2 mà đến tận 4 con khỉ đá gây loạn Tam giới chỉ để chứng tỏ mình là Tề Thiên Đại Thánh thật. Trong đó cả 4 con khỉ đều được sinh ra từ thần phách Nữ Oa, Linh Minh Thạch Hầu ở đây chính là Tôn Ngộ Không, Xích Khao Mã Hầu được hàng đắc đạo trước cả sự kiện Ngộ Không phò tá Đường Tăng đi Thiên Trúc thỉnh kinh, Thông Túy Viên Hầu vì do chứa lòng ghen ghét với Ngộ Không nên muôn kiếp chỉ được xếp vào hàng yêu ma tà đạo, không thể quy y.
Còn lại con khỉ sau cùng là Lục Nhĩ Mỹ Hầu có tới tận 6 cái tai, mọi việc trong thiên hạ nó chỉ cần đứng 1 chỗ là biết được tường tận, vậy nên khi Lục Nhĩ Mỹ Hầu và Tôn Ngộ Không đi khắp Tam giới để tranh luận mình là thực, Tôn Ngộ Không chẳng thể nào cãi thắng được con khỉ giả mạo kia.