Tiếng kêu ầm ĩ đột nhiên phát ra khắp chân núi, hóa ra một làn sương khói màu đen từ đâu đột nhiên bay ra, sau đoàn khói ấy các người chơi liền nhìn thấy Diệp Thần đột nhiên xuất hiện nên ai ai cũng sửng sốt .
Ngay lập tức các người chơi không cùng hẹn ước mà cùng trợn lớn hai mắt, kinh ngạc hô lớn
“ Là Diệp Thần ! “
Diệp Thần không hề để ý đến các người chơi đang kinh ngạc hô ầm lên từ khắp chân núi, Diệp Thần trực tiếp nhìn về phía sơn động nơi mà đám mây màu đen đang bay đến với tốc độ cực nhanh .
Giây tiếp theo, Diệp Thần lạnh lùng cười mà nói
“ Lý Mộ Bạch, giao ngự kiếm thuật của ngươi ra đây “
Mục đích Diệp Thần truy đuổi Lý Mộ Bạch chính là muốn giết chết Lý Mộ Bạch ai lại nghĩ tới thế nhưng Lý Mộ Bạch lại quay sang tính kế Diệp Thần .
Mà bây giờ Diệp Thần muốn Lý Mộ Bạch giao ra ngự kiếm thuật bởi vì khi có ngự kiếm thuật Lý Mộ Bạch mới có chút bản lĩnh, hơn nữa uy lực của nó không hề nhỏ, nếu như giết Lý Mộ Bạch khiến ngự kiếm thuật bị thất truyền thì không bằng trực tiếp cướp luôn .
Phải biết rằng vào thời điểm này trong kiếp trước của Diệp Thần, có không ít kẻ tiểu nhân giữ chấp niệm lớn với ngự kiếm thuật .
Rốt cuộc khi sử dụng ngự kiếm thuật, thực lực tăng như gió kể ra cũng rất hào nhoáng, đương nhiên uy lực của nó cũng mạnh ngang bằng vẻ ngoài, bằng không trong kiếp trước của Diệp Thần đã không có người sinh ra ý tưởng ăn cắp ngự kiếm thuật .
Đáng tiếc Diệp Thần của kiếp trước chỉ là một tên pháo hôi, căn bản không có cơ hội nhòm ngó cũng không có thực lực ấy .
Đương nhiên việc này không quan trọng, quan trọng là hiện tại Diệp Thần muốn lấy ngự kiếm thuật của Lý Mộ Bạch mà ngự kiếm thuật có mang lại trợ giúp cho Diệp Thần hay không Diệp Thần không một chút để ý .
Với thực lực của Diệp Thần chỉ cần có hai công pháp Cửu Chuyển Huyền Công cùng với Thần Tiêu Ngự Lôi Quyết, bất luận là chiêu thức gì cũng mạnh mẽ hơn nhiều so với ngự kiếm thuật, không có khả năng Diệp Thần chỉ vì chấp niệm muốn ngự kiếm thuật trong kiếp trước mà bây giờ thành kẻ tiểu nhân làm việc thấp kém .
Chẳng qua những suy nghĩ này không chút ảnh hưởng tới hành vi cướp bóc của Diệp Thần .
Lời Diệp Thần vừa mới dứt, luồng khói màu đen đang lưu chuyển kia đột nhiên dừng lại ngay sau đó một âm thanh lạnh lẽo phóng về phía Diệp Thần
“ Diệp Thần, làm người nên lưu lại một đường cho ngày sau “
“ Lưu lại một đường ?”
Diệp Thần nghe đến câu này thì lạnh lùng cười hỏi lại .
“ Thời điểm ngươi tính kế ta tại sao ngươi không nghĩ nên lưu lại cho ta một đường ?”
“ Diệp Thần, ngươi xác định muốn là kẻ địch của ta ?”
Giọng nói lạnh băng của Lý Mộ Bạch lại một lần nữa vang lên .
Diệp Thần nghe hắn hỏi hai mắt liền nhảy dựng, quát lớn
“ Xem ra khẩu khí của ngươi cũng rất lớn “
‘ Khẩu khí của ta từ trước đến nay vẫn rất lớn, còn có ta muốn nói cho ngươi biết một việc đừng tưởng rằng ngươi đã đến Thần Võ Cảnh thì là vô địch thiên hạ, bằng không ngươi sẽ chịu thiệt thòi lớn “
Lý Mộ Bạch hừ một tiếng liền nói .
Diệp Thần nghe đến đó hai hàng lông mày hơi giật giật, hỏi lại
“ Ngươi là người của Thất Tinh Lâu, hay là của Thương Nguyệt Các, nếu không phải hay là của Vô Cực Cung, hoặc là thế lực không muốn lộ ra ánh sáng, không đúng, hẳn là còn có một thế lực cất giấu không lộ ra ngoài, Nam Cung thế gia? Công Tôn thế gia? Hay là gia tộc khác ?”
Luồng khí đen trên không trung đang im lặng nghe Diệp Thần nói đến đó tức khắc trở nên quay cuồng, ngay sau đó giọng nói lạnh băng của Lý Mộ Bạch lại lần nữa vang lên
“ Ngươi rốt cuộc là ai ?”
Hiển nhiên Diệp Thần đã nói đúng nguồn gốc của hắn, nếu không giọng nói của Lý Mộ Bạch không tự nhiên mà loạn lên như thế .
Diệp Thần nghe hắn hoảng loạn hỏi thì ha ha cười, nói
“ Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta biết lai lịch của ngươi là được rồi, à, ta quên đã nói cho ngươi biết nguyên bản ta còn không định ra tay với những người chơi nắm giữ thế lực này, nhưng vì ngươi hôm nay ta sẽ phá lệ “
“ Phá lệ? rất tốt, ngươi phá lệ đi, ta thật sự rất chờ mong sau khi ngươi phá lệ sẽ được nhìn thấy ngươi đầu rơi máu chảy tính mạng chẳng còn “
Lý Mộ Bạch nghe đến đó đột nhiên phá lên cười bừa bãi vừa nói .
Diệp Thần nghe thấy vậy như suy nghĩ điều gì nhìn vào trạng thái linh hồn đang phiêu đãng trên không trung của Lý Mộ Bạch một cái, sau đó nói
“ Ngươi tính kế quả thật rất lợi hại, nếu như đổi ta thành người khác có lẽ thật sự là chết không có chỗ chôn, đáng tiếc…”
Diệp Thần nói tới đây ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng sau đó liền nói tiếp
“ Mặc kệ mục đích của ngươi là cái gì ta cũng không quản ngươi muốn tính kế cái gì, mặc kệ ngươi có là thành viên của những thế lực lớn bí ẩn kia hay không, ta chẳng hề có hứng thú, đối với ta mà nói ngươi chính là một con muỗi. Tất cả mọi âm mưu của ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ là một trò tấu hài gây cười, ta sẽ khiến ngươi hiểu rõ cái gì mới gọi là bá đạo, cái gì mới gọi là vô địch thiên hạ “
Diệp Thần nói xong tay phải liền nhấc lên, sau đó phất một cái trong hư không .
Ngay giây tiếp theo linh hồn của Lý Mộ Bạch trong nháy mắt đã bị Diệp Thần chộp trong lòng bàn tay .
Sau khi Diệp Thần bắt được nắm khói màu đen kia làn sương đen không ngừng giãy giụa, nhưng mà mặc kệ cho hắn có giãy giụa, có né tránh như thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay phải của Diệp Thần .
Lý Mộ Bạch nhận ra được điều này tức khắc trở nên giận giữ, hắn tức giận rống lên
“ Ngươi thật dám động thủ với ta ?”
“ Sắp chết đến nơi còn muốn tính kế, Lý Mộ Bạch ngươi đối với những hiểu biết của ta vẫn còn quá ít, cho dù những gì ngươi nói đều là sự thật, đối với ta mà nói, bất quá cũng chỉ là một trò đáng chê cười “
Diệp Thần nói tới đây tay trái liền phất lên, Thí Thần Thương thô to ngăm đen trong nháy mắt xuất hiện .
Diệp Thần khẽ động ý niệm mũi nhọn Thí Thần Thương ngay lập tức đâm vào bên trong đám khói màu đen .
Một tiếng kêu gào thảm thiết sợ hãi thê lương từ giây phút đó vang lên
“ Không !”
Lý Mộ Bạch dù như thế nào cũng không nghĩ tới thế nhưng Diệp Thần lại thật sự không hề cố kị điều gì, không hề dò hỏi bí mật của hắn cũng không hề có ý định lấy ngự kiếm thuật, chỉ một chiêu đơn giản thô bạo nói xong liền đâm luôn .
“ Ta cho ngươi ngự kiếm thuật, không, là cho ngươi thanh liên kiếm quyết, cầu ngươi buông tha ta “
Lý Mộ Bạch sau khi hồi phục thần chí lấy lại tinh thần hắn vội vàng kinh hãi hô lên .
Diệp Thần nghe đến đó vẻ mặt không biểu cảm liếc mắt nhìn linh hồn Lý Mộ Bạch, sau đó lại nói
“ Từ thời khắc mà ngươi bắt đầu tính kế ta kết cục của ngươi đã được xác định “
“ Không! Buông tha ta, tha cho ta a ! Ta sẽ cho ngươi tuyệt thế công pháp, chia sẻ cho ngươi bí mật của thiên đạo, Tha cho ta “
Lý Mộ Bạch nghe Diệp Thần quả quyết , một cỗ sợ hãi tột cùng không thể nào giải thích nổi ngay lập tức xuất hiện trong lòng Lý Mộ Bạch, hắn vội vàng nhìn về phía Diệp Thần sợ hãi hô .
Diệp Thần nghe hắn nói thì khinh thường nhếch miệng, lại nói
“ Ta có muốn tìm kiếm nghiên cứu bí mật cũng muốn có được nhiều chỗ tốt, nhưng mà ngươi đã chọc giận ta “
Diệp Thần nói dứt câu Thí Thần thương như thể hiện ý nghĩ trong lời nói Diệp Thần đột nhiên nó động một tiếng, một cỗ lực lượng hấp thụ cường hãn đột nhiên xuất hiện, ngay sau đó đem linh hồn Lý Mộ Bạch cắn nuốt sạch sẽ .
Đúng lúc này một đóa hoa sen màu xanh lá đột nhiên từ giữa không trung rơi xuống .
Diệp Thần cũng đã đoán được, tay phải hơi động đóa hoa sen màu xanh lá kia trong nháy mắt bay về phía Diệp Thần, ngay sau đó Diệp Thần liền chộp lấy đóa hoa trong bàn tay .
“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được Công Pháp Hỗn Độn, Thanh Liên Kiếm Quyết “
Tiếng hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc Diệp Thần không khỏi ngạc nhiên .
Ngọa tào, Thanh Liên Kiếm quyết thế nhưng lại là Hỗn Độn Công Pháp .
Vào thời điểm Diệp Thần động thủ với Lý Mộ Bạch có nghe Lý Mộ Bạch nhắc tới Thanh Liên Kiếm Quyết, tuy rằng Diệp Thần không rõ ràng lắm phẩm cấp cụ thể của Thanh Liên Kiếm quyết này là gì, nhưng Diệp Thần không hề đem Thanh Liên kiếm quyết này liên hệ được với Công Pháp Hỗn Độn kia .
Ai mà lại nghĩ tới kết quả cuối cùng lại đem cho Diêp Thần một tin vui lớn như vậy .
Một thức uống, một miếng ăn đều có định luật, tên ngốc nghếch Lý Mộ Bạch này nếu không tính kế lão tử thì hắn có được Thanh Liên kiếm quyết, thành tựu sau này của hắn tuyệt đối không hề thấp được .
Bất quá hiện tại Thanh Liên Kiếm quyết đã thuộc về lão tử .