Khóe miệng Diệp Thần khẽ nhấc lên một độ cong nhỏ, ngay sau đó liền động ý niệm một giọt máu từ đầu ngón tay liền bay ra, ngay sau đó giọt máu bay về đóa hoa sen màu xanh lá .
Khi giọt máu của Diệp Thần tiếp xúc với đóa hoa sen, trong nháy mắt một tầng sáng lạ hiện ra, nguyên bản vẫn còn là một nụ hoa sen màu xanh lá trong nháy mắt liền nở rộ, rồi sau đó từng cánh sen nhả ra ánh sáng cao vạn trượng .
Đúng lúc này vô số phù văn tràn ngập khí tức kì lạ huyền huyễn đột nhiên từ giữa đóa hoa sen màu xanh dâng lên, rồi sau đó từng đợt huyền khí xoay quanh nhằm về phía trán Diệp Thần, vừa mới tiếp xúc với trán Diệp Thần liền tràn vào Tử Phủ.
Theo dòng phù văn tiến vào Tử Phủ Diệp Thần đóa hoa sen màu xanh lá trong tay Diệp Thần nhanh chóng bắt đầu biến mất, cho đến khi phù văn cuối cùng tiến vào Tử Phủ thì đồng thời lúc đó đóa hoa sen màu xanh trong tay Diệp Thần cũng biến mất hoàn toàn .
Đồng thời tại đây một cỗ hơi thở huyền diệu khó có thể giải thích trong một giây bỗng bùng nổ từ trên người Diệp Thần .
Mà Tử Phủ cũng tại giây phút này bỗng nhiên xuất hiện một đóa hoa màu xanh lá chậm rãi xoay tròn từ từ biến thành hoa sen .
Thần thức của Diệp Thần vẫn luôn quan sát nhìn thấy quá trình này lông mày Diệp Thần khẽ nhướng lên .
Tin tức về công pháp Thanh Liên Kiếm quyết đâu ?
Đang khi Diệp Thần còn nghi hoặc, khó hiểu, chờ đợi thì tiếng nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên .
“ Đinh, Thí luyện Thanh Liên kiếm quyết bắt đầu, nội trong vòng một canh giờ người chơi Diệp Thần phải đạt được lĩnh ngộ một trăm phần trăm Thanh Liên Kiếm quyết, nếu thành công sẽ nắm giữ Thanh Liên Kiếm, liền dựa vào trình độ vốn có tự động đạt được trình độ kiếm quyết tương ứng, nếu như thất bại Thanh Liên Kiếm quyết tự động biến mất “
Tiếng hệ thống nhắc nhở kết thúc, sắc mặt Diệp Thần tức khắc trở nên cứng đờ .
Ta đã nói như thế nào lại không ó được tin tức tu luyện Thanh Liên kiếm quyết hóa ra là còn muốn thông qua khảo nghiệm .
Xem ra trong kiếp trước lúc có được hỗn độn công pháp, Thanh liên kiếm quyết, Lý Mộ Bạch không thể trở thành một cường giả siêu cấp, hẳn là bởi vì cái thí luyện này .
Nghĩ đến đây tay phải Diệp Thần tạo một chiêu, một trăm hai mươi khối Ngộ Đạo Thạch trong nháy mắt xuất hiện trước người Diệp Thần .
Diệp Thần nhìn thoáng qua một trăm hai mươi khối Ngộ Đại Thạch đang ở trước mặt, không chút do dự lựa chọn sử dụng .
“ Đinh, người chơi Diệp Thần sử dụng Ngộ Đạo Thạch, hình thức ngộ đạo khởi động thời gian liên tục cho đến hết một trăm hai mươi phút “
Hệ thống nhắc nhở một câu rồi kết thúc, Diệp Thần trực tiếp tiến vào hình thức lĩnh ngộ rồi sau đó bắt đầu tìm hiểu đóa hoa bên trong Tử Phủ, từ các phù văn kì lạ màu xanh lá tạo thành một đóa hoa sen xanh .
Diệp Thần ngay tại chỗ tiến vào tìm hiểu Thanh Liên Kiếm quyết trong khi đó các người chơi ở chân núi bị Lý Mộ Bạch khống chế vẻ mặt đầy hoảng sợ, rất nhiều người còn bắt đầu cảm thất tuyệt vọng .
Bọn họ chính mắt nhìn thấy Diệp Thần tiến đến còn chính tay mình nghe thấy giọng gào thê thảm trước khi chết của Lý Mộ Bạch .
Trong khoảnh khắc đó trong lòng bọn họ chỉ còn có run sợ, bởi vì Lý Mộ Bạch đã hạ độc trên người bọn họ, bây giờ không còn Lý Mộ Bạch nữa, độc dược trên người bọn họ phải tính sao đây .
Chỉ cần nghĩ đến cảnh không lâu nữa mình sẽ bị độc hành hạ cho đến chết, đám người chơi liền không rét mà run, có rất nhiều người còn trực tiếp off khỏi trò chơi cố ý chạy tới xem Lý Mô Bạch còn sống hay không .
Nhưng mà kết quả chính là điều mà bọn họ không dám nhìn đến nhất .
Lý Mộ Bạch đã chết,chết triệt để, hơn nữa từ trên thi thể của Lý Mộ Bạch trong thế giới hiện thực bọn họ không thể tìm được thuốc giải độc .
Không bao lâu sau, một người trung niên mập mạp sắc mặt trắng bệch kêu lên
“ Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lý Mộ Bạch đã bị Diệp Thần giết chết, độc trên người chúng ta làm sao để giải?”
“ Không có Lý Mộ Bạch độc trên người chúng ta không có cách nào giải, đến lúc đó chắc chắn chúng ta đều bị thối rữa nội tạng mà chết “
Một người chơi vẻ mặt đầy sự không cam lòng nói .
“ Mau nghĩ cách a, cũng không thể cứ như thế này mà chờ chết đi ?”
Một người chơi khác vẻ mặt đầy nôn nóng nói .
“ Đều là cái tên cẩu tử Lý Mộ Bạch, nếu như hắn không có hạ độc lên người chúng ta, chúng ta cũng không cần lo lắng hãi hùng như thế này”
Một người chơi khác vừa nghiến răng nghiến lơi nói .
“ Mẹ nó, Lý Mộ Bạch là thủ phạm nhưng Diệp Thần cũng là mấu chốt a, các ngươi nghẫm lại xem nếu như Diệp Thần không giết Lý Mộ Bạch độc của chúng ta làm sao có thể không được giải “
Một ngươi chơi khác đột nhiên nghĩ tới cái gì sau đó vẻ oán hận nhìn về phía Diệp Thần giữa sườn núi trên mặt toàn là điên cuồng nói .
‘ Đúng vậy, chính là Diệp Thần, chúng ta đi tìm hắn, hắn muốn giết Lý Mộ Bạch chúng ta mặc kê, nhưng mà hắn không thể chỉ vì Lý Mộ Bạch liền ngó lơ tính mạng của chúng ta, chúng ta lại không hề đắc tội hắn “ một người chơi nghe đến chỗ này hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó hắn nói vẻ cực kì khẳng định .
“ Nhưng mà…nhưng mà…Diệp Thần rất bá đạo, nếu như hắn trực tiếp động thủ với chúng ta thì làm sao bây giờ? Các ngươi đừng quên, hắn giết người ở trong thế giới trò chơi người đó trong thế giới hiện thực cũng chết “ một người chơi lắp bắp nói .
“ Tìm hắn chúng ta còn có thể có đường sống, không tìm hắn chúng ta chỉ có thể chờ chết, lựa chọn như thế nào tự các ngươi cứ suy xét, dù sao hiện tại lão tử sẽ đi tìm hắn, mặc kệ có nói như thế nào chúng ta bị phát độc mà chết cũng bởi vì Diệp Thần giết người kia, nếu như không có hắn, chúng ta căn bản không cần đối mặt với việc này “
“ Được, đi tìm hắn !”
“ Đi “
Các ngươi chơi ở chân núi rất nhanh đã thống nhất được ý kiến, rồi sau đó kéo bè kéo cánh hướng về giữa sườn núi bước vào .
Không bao lâu sau các người chơi này đã tiến vào giữa sườn núi .
Khi các người chơi đến đây nhìn thấy Diệp Thần đang nhắm chặt hai mắt vẫn ngồi im không nhúc nhích thì toàn bộ người chơi đều sửng sốt .
Bọn họ không hề nhìn ra hiện tại Diêp Thần đang là làm cái gì .
Một vị nam tử trung niên thật cẩn thận liếc mắt nhìn về phía Diệp Thần rồi sau đó khom người trước Diệp Thần bái
“ U Vương đại nhân “
Nhưng mà chẳng những Diệp Thần không mở mắt ra mà ngay cả tiếng đáp lại cũng không hề nói .
Vị trung niên nam tử phát hiện ra điểm này trong hai mắt lập tức lộ ra sánh sáng khác thường .
Trên thực tế không chỉ có mình hắn như vậy mà ngay cả những người chơi khác cũng từ câu nói của hắn toát ra hơi thở kì lạ .
Những người chơi này nhìn thoáng qua nhau ném cho nhau một ánh mắt, ngay sau đó không ai hẹn ai mà cùng rút ra binh khí mỗi người .
Trong nháy mắt này những người chơi có mặt ở đây đều sinh ra một ý niệm trong lòng, giết chết Diệp Thần .
Giải độc, tất nhiên là bọn họ muốn, nhưng mà trong lòng nhóm người chơi bọn họ vẫn luôn rõ ràng một sự kiện .
Cho dù là bọn họ có tìm Diệp Thần cũng không thể nào giải được độc trên người bọn họ .
Rốt cuộc Diệp Thần quá bá đạo, quá ngang ngược, cho dù ó phương pháp giải độc Diệp Thần cũng không vì bọn họ mà rat ay cứu giúp .
Mà khi giết chết Diệp Thần kết quả có thể không giống như thế .
Nếu như trên người Diệp Thần có đồ vật giúp giải độc, như vậy chắc chắn bọn họ có thể giải được độc, nếu như không có, bọn họ cũng có thể lấy được các loại bảo vật này nọ trên người Diệp Thần, đặc biệt là cái Thần thương màu đen to lớn có thể cắn nuốt linh hồn kia .
Chỉ cần bọn họ lấy được bảo vật trên người Diệp Thần cho dù là tùy tiện chiếm đoạt được thứ gì đó bọn họ cũng có thể dùng như một đồ vật báo đáp giải độc, hấp dẫn sự chú ý của mọi người sau đó để cho người khác đi tìm phương pháp giải độc cho nhóm bọn hắn .
Còn nếu như nói đánh không ra bảo vật, nhóm người chơi này không cho rằng chuyện đó có thể xảy ra .
Bởi vì bọn họ tham gia đánh nháu quá nhiều lần, chuyện giết người đoạt trang bị thật sự là có xảy ra, trang bị thật sự tuôn ra bên ngoài hơn nữa số lượng không hề ít .
Mà đồ vật trên người Diệp Thần có thể so với người chơi bình thường nhiều hơn không biết bao nhiêu lần, mấu chốt nhất chính là đồ vật trên người Diệp Thần cho dù là thứ rác rưởi nhất nhưng những đồ vật của người chơi khác không cách nào sánh bằng được .
Chỉ mất mấy giây sau một người chơi giơ cao binh khí của hắn hung tơn đi qua xông về phía Diệp Thần .
Người chơi khác thấy thế làm gì còn cố kỵ nữa, một đám người chơi không chút do dự giơ binh khí trong tay mình lên bổ về phía Diệp Thần