Diệp Thần nghiêm nghị đứng im một lúc, sau đó vô cùng nghiêm túc, trầm giọng nói
“ Từ rất lâu bổn vương đã được nghe qua danh tiếng Hán Thăng, nghe danh đã lâu nhưng không có dịp nhìn tận mắt, hôm nay nhìn thấy, quả thật như một đại sự trong đời người, Hán Thăng chớ có vì chuyện nhi tử mà tình nguyện trở thành một gia nô, nếu như thuần phục cũng phải thu ngươi như một thủ hạ đại tướng, chứ không phải một gia nô “
Diệp Thần vừa mới dứt lời hai cha con Hoàng Trung và Hoàng Vũ Điệp đồng thời ngẩn người .
Thế nhưng bọn họ không nghĩ tới U Vương đại nhân như một thần tiên sống, một đại tướng quân quét ngang dọc thiên hạ danh tiếng lẫy lừng, thế nhưng Diệp Thần lại coi trọng hắn như vậy, lại không phải coi trọng một cách tầm thường .
Sau khi lấy lại tinh thần, Hoàng Trung càng thêm kích động cộng thêm biết ơn, trong một khắc những cảm xúc này nở hoa kết trái trong lòng Hoàng Trung, Hoàng Vũ Điệp đứng ở bên cạnh cũng có cảm xúc đồng dạng như thế .
Giây tiếp theo, Hoàng Trung nghe thấu câu nói của Diệp Thần, hắn kích động khom người trước Diệp Thần nói
“ Trung ta…có tài đức gì..”
Hoàng Trung mới nói được tới đây đã bị Diệp Thần trực tiếp đánh gãy .
“ Hán Thăng chớ có nhiều lời, chờ bổn vương đem Cây Hòe Tinh trong cơ thể nhi tử ngươi giết ra đây, lúc đó Hán Thăng hãy nói những gì trong lòng “
Hoàng Trung nghe thấy Diệp Thần nói câu này một loại cảm kích và cảm động nồng đậm lại một lần nữa dâng lên trong lòng hắn, sau khi nỗ lực ổn định lại trái tim đang đập bình bịch không có quy luật, Hoàng Trung gật đầu một cái thật mạnh, lại cúi người trước Diệp Thần bái
“ Vâng, U Vương đại nhân “
Diệp Thần nghe hắn trả lời tới đây liền cười ha ha gật đầu, sau đó quay lại nhìn Hoàng Tự hỏi
“ Đã chuẩn bị tốt ?”
Hoàng Tự nghe đến đó hai mắt liền lộ ra ý tứ khẳng định lại bùng lên luồng ánh sáng quyết tâm vô cùng .
Lúc này Hoàng Tự không có cách nào vận động biểu đat ý nghĩ, hắn chỉ có thể dùng ánh mắt này giao lưu với Diệp Thần .
Cách giao lưu như vậy có hạn chế cực kì lớn, nhưng Diệp Thần chỉ cần một ánh mắt vẫn hiểu rất rõ ý tứ của Hoàng Tự .
“ Ngươi là một hảo hán “
Sau khi xác nhận điều mà Hoàng Tự muốn nói, Diệp Thần vừa cười vừa nhẹ nhàng nói, nói xong trực tiếp nhìn về vị trí trái tim của Hoàng Tự .
Hòe tinh trong trái tim không ngừng điên cuồng nhảy lên nhảy xuống, Diệp Thần nhìn thoáng qua nó một lúc hai mắt liền nhảy dựng, lạnh giọng lớn tiếng quát nó
“ Hòe Tinh, ngươi gàn bướng hồ đồ hôm nay bổn vương gia nhất định khiến ngươi biến mất hoàn toàn “
Diệp Thần nói xong tay trái niệm khẩu quyết, trong nháy mắt liền chụp tới trái tim của Hoàng Tự .
Đang khi tay của Diệp Thần xông về phía Hoàng Tự, từ vị trí trái tim hắn ngay lập tức vang lên một tiếng cầu xin nhỏ nhẹ
“ U Vương đại nhân! Xin dừng, xin dừng lại! Ta ra, ta lập tức đi ra ! “
Diệp Thần nghe tiếng cầu xin tay trái đang chụp về phía trái tim Hoàng Tư trong nháy mắt khi nghe thấy tiếng nói liền hạ xuống .
Đúng lúc này từ trong thân thể Hoàng Tư bỗng nghe thấy tiếng hét bén nhọn mà thâm trầm, nhóm bá tánh đứng bên ngoài một trăm mét không tự chủ được rùng mình một cái, mà sau khi nhìn thấy những gì vừa xảy ra, nhóm bá tánh trừng thật lớn con mắt .
“ U Vương đại nhân chính là đại tiên a, không gì là không làm được, lão nhân gia hắn nếu như nói có vật tốt, khẳng định là nói dối “
“ May mắn U Vương đại nhân ở thành Lạc Dương, bằng không vật kia từ trong thân thể tên tiểu tử Hoàng Tự kia chạy ra, chúng ta chẳng phải đều bị giết chết “
Bởi vì đột nhiên phát ra tiếng hét của hòe tinh, các bá tánh bên lề đường, ngươi một lời, ta một lời thảo luận, mà đứng che ở phía trước các bá tánh là Hoàng Trung và Hoàng Vũ Điệp một khắc nghe thấy tiếng hòe tinh đồng loạt giận dữ .
Đương nhiên bọn họ không phải tức giận vì Diệp Thần mà tức giận đối với tiếng hét thâm trầm đột nhiên phát ra của hòe tinh .
Điều này là nói bấy lâu nay Hoàng Tự đột nhiên gặp đại hạn, chịu tra tấn cùng cực như này tất cả đều bởi vì một mình hòe tinh, mà là thân nhân một dòng máu với Hoàng Tự, Hoàng Trung và Hoàng Vũ Điệp không có khả năng tiếp tục giữ tâm bình tĩnh .
Diệp Thần để ý nhóm bá tánh thảo luận sôi nổi lúc sau trực tiếp phóng thích thần thức, Diệp Thần đem toàn bộ không gian trong phạm vi mười mét hoàn toàn bao vây lại .
Giây tiếp theo, một tầng ánh sáng nửa trong suốt trong nháy mắt xuất hiện, lúc sau liền đem lãnh địa trong phạm vi mười mét quanh Diệp Thần bao vây lại, không một ai có thể đi vào bên trong .
Cây hòe tinh là mộc thành tinh, lại còn có được thực lực yêu tinh, môt tồn tại như vậy nhất định có năng lực chạy trốn hoặc ẩn nấp .
Diệp Thần không hề muốn sau khi cây hòe tinh xuất ra khỏi trái Hoàng Tự trực tiếp bỏ chạy hoặc là nó điên cuồng giết hại bá tánh .
Trong nháy mắt khi luồng thần thức bao phủ toàn bộ phạm vi, Hoàng Tự ngồi xe ngựa với thân thể gầy yếu không thể đứng nổi, đúng lúc này ở vị trí trái tim Hoàng Tự đột nhiên thay đổi .
Giây tiếp theo cục thịt từ vị trí trái tim Hoàng Tư bắt đầu di chuyển dọc theo thân thể hắn, nó không ngừng di chuyển về phía trước .
Chỉ mấy giây hô hấp sau, miệng Hoàng Tự bỗng nhiên mở , ra ngay lúc này liền nhìn thấy một cây hòe phiên bản thu nhỏ từ trong miệng Hoàng Tự nhảy ra rơi vào tay hắn .
Diệp Thần nhìn đến cảnh này liền trợn trừng đôi mắt, ngay sau đó không một chút nghĩ ngợi phất tay trái trực tiếp đưa một trảo đoạt cây hòe thu nhỏ thu vào trong tay .
“ U Vương đại nhân! Ta nói! Đừng giết ta! “
Cây hòe tinh vừa mới rời khỏi thân thể Hoàng Tự trong nháy mắt khi bị Diệp Thần nắm trong tay nó vội vàng mở miệng cầu xin .
Diệp Thần nghe đến đó lạnh lùng cười một tiếng,sau đó mới nói
“ Vẫn còn gan cò kè mặc cả thì có gan chịu “
“ Liên chi! Đoạt được Thanh Liên Bảo sắc sẽ hoàn toàn nhận được sự sống “
Hòe tinh hét lên chói tai, trong khi Diệp Thần giơ tay lên đi được nửa đường nó vội vàng nói ra bí mật .
Diệp Thần nghe đến đó hai mắt mãnh liệt co lại rồi chợt bừng sáng lên .
Thanh Liên Bảo Sắc .
Thanh Liên Bảo Sắc là vật đứng đầu trong năm loại vật bẩm sinh, thuộc về sinh thiên chí bảo, công năng của nó giúp tĩnh tâm hòa khí, nếu không có đấu tranh có thể nổ ra nhiều màu .
Nếu như chợt nhìn vào tác dụng của nó dù thấy thế nào cũng không cường đại, nhưng trên thực tế hoàn toàn khác, công năng Thanh Liên Bảo Sắc rất mạnh, thậm chí cho dù là Thánh nhân đụng phải nó chỉ sợ cũng phải đem toàn bộ những gì mình tu luyện được từng ngày để đối phó .
Đương nhiên những vật phi phàm cho cao nhân thế này không có khả năng xuất hiện tại thế giới thời bình bây giờ .
Chính xác mà nói Thanh Liên Bảo Sắc là bảo vật tạo ra cho người đứng đầu thế giới .
Đương nhiên, đây là những điều lịch sử ghi lại, nhưng còn bây giờ thì sao giống như xuất hiện một vài điều không giống, Thanh Liên Bảo sắc kì không hề ở đâu xa lạ mà ở ngay trong Tam Quốc Tân Thủ Khu .
Mẹ nó, nếu như cây hòe tinh kia không nói dối, Thanh Liên Bảo Sắc kì kia cũng giống như thiên thư, ngay từ đầu chúng đều xuất hiện ở thế giới phàm nhân, mà mỗi người sau khi tìm được mới đưa tới Hồng Hoang, tất nhiên sau đó mới đưa đến chủ nhân chân chính của chúng .
Cũng không thể trách vì sao Diệp Thần nghĩ như vậy, mới không lâu lúc trước Diệp Thần vừa đoạt được thiên thư, nó chính là xuất hiện ở thế giới hiện thực đấy .
Nếu như lúc ấy không có Diệp Thần tham dự vào, có thể tên Hoàng Kim Cự Mãng kia sẽ mang theo thiên thư phi thăng lên Hồng Hoang, sau đó nó lại bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đuổi giết, cuối cùng thiên thư trở thành vật của Nguyên Thủy Thiên Tôn .
Đây không phải là suy đoán của Diệp thần mà từ những gì Diệp Thần trải qua tính toán ra trường hợp này .
Tình huống này không tám cũng chín phần mười kết quả nhất định đúng .
Bởi vì ở trong kiếp trước của Diệp Thần, thiên thư quả thật là đồ vật của Nguyên Thủy Thiên Tôn .
Nghĩ đến đó, ngay lập tức Diệp Thần hồi hồn lại trực tiếp nhấc tay phải nắm một cái liền bắt được cây hòe tinh, nói với nó
“ Nói, vị trí của Thanh Liên Bảo Sắc Kì ở đâu, ta có thể giữ lại mạng ngươi giúp ngươi tu luyện, ngươi sẽ được dược liệu phù hợp “
Hòe tinh là một dân bản xứ Tam Quốc Tân Thủ Khu tiến hóa lên, đoạt được cơ duyên phù hợp là một bồi dưỡng thích hợp để trở thành yêu tinh, đáng tiếc nó bị thiên đạo Tam Quốc Tân Thủ Khu hạn chế khả năng không có cách nào phi thăng, từ gì nhìn thấy Diệp Thần liền đoán ra điều này .
Nhưng chuyện cây hòe tinh biết đến Thanh Liên Bảo Sắc kì lại nằm ngoài suy đoán của Diệp Thần .
Đương nhiên điều này không quan trọng, quan trọng chính là hiện tại Diệp Thần đã biết được tin tức này, tất nhiên không có khả năng buông tha cho cây hòe tinh .