Thông cáo thế giới liên tiếp vang lên ba lần, nháy mắt gian nổ toàn bộ kênh thế giới
“Ngọa tào! Ngọa tào! Có hay không lầm! Hoàng Vũ Điệp cũng là võ tướng!”
“Ba võ tướng, còn có siêu nhất lưu, mẹ nó, cần biến thái như vậy hông.”
“Các ngươi còn nói nhanh một chút, Hoàng Vũ Điệp vẫn là nhất lưu mỹ nữ lịch sử! Mẹ nó, không có thiên lý, thứ tốt đều chạy đến tay Diệp Thần”
“.....”
Kênh Thế Giới ồn ào liên tục spam không ngừng nghỉ, Diệp Thần thực tùy ý liền qua liền thấy được dòng chưa
“Diệp Thần đến bây giờ còn không thu tiểu đệ * .
Diệp Thần sau khi nhìn thoáng qua liền có chuyện để suy nghĩ
Không nghĩ tới, các người chơi hiện tại thế nhưng lại lo lắng, ta vì cái gì không thu tiểu đệ......
Xem ra, thế giới hiện thực nhưng ngày này đã xảy ra không ít chuyện......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần không tiếp tục suy nghĩ rồi sau đó bước vào khách điếm.
Các người chơi như thế nào,loạn như thế nào , tất cả đều không quan hệ đến hắn, trong trò chơi là vậy mà hiện thực cũng là như thế
Hắc ám cỡ nào, thủ đoạn cỡ nào loạn với hắn là không quan hệ, hắn cũng không rảnh đến nỗi đi làm chúa cứu thế gì đấy
Bên trong khách điếm, phòng chữ thiên số 1
Diệp Thần mang theo Hoàng Trung, Hoàng Tự cùng Hoàng Vũ Điệp vào bên trong, chờ cả ba đều đã ngồi xuống lền mở miệng hỏi:
“ Lão gia tử, ngài ở đâu “
Diệp Thần lúc trước đã moi được thông tin từ cây hòe tin, sớm biết được đến tin tức về thanh liên bảo tam kỳ, hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua nên mới gấp gáp hỏi thông tin từ Hoàng Trung.
Hoàng Trung bị hỏi đến cũng rất bất ngờ, hắn tất nhiên không rõ Diệp Thần vì cái gì đột nhiên hỏi cái này, nhưng hắn cũng không băn khoăn nhiều, cần như ngay lập tức liền thành thật khai báo
“Bẩm bảo chủ công, tổ trạch của ta liền ở bên trong cổ thành Nam Dương, cũng không quá lớn “
Diệp Thần nghe đến đó, gật gật đầu, rồi sau đó hỏi tiếp :
“ Gần đó có kiến trúc gì không “
“Bẩm chủ công, đối diện nhà cũ có một cửa hàng gọi, bên trái cửa hàng gọi là một tiệm cắt may y phục, phía bên phải là quán rượu lớn nhất huyện”
Hoàng Trung nghe đến Diệp Thần lại dò hỏi, vội vàng khom người bái nói.
Diệp Thần nghe đến đó, tức khắc cười cười, rồi sau đó mở miệng nói:
“Thực hảo, chờ một lát, ta trước cấp các ngươi một ít công pháp, còn có trang bị, sau đó, liền quan các ngươi trở về luân hồi tiên vực, sau khi tới rồi nơi đó, ngươi cùng Hoàng Tự có thể trực tiếp đi tìm Quách Gia, hoặc là Tử Trọng bọn họ sẽ vì các an bày ổn thỏa, nếu muốn tìm binh lính các ngươi có thể đi giáo trường luôn cũng được .”
“Là! Chủ công!” Hoàng Trung cùng Hoàng Tự nghe thế trước mắt đồng thời sáng ngời, rồi sau đối với Diệp Thần cuối người hành lễ nói.
Diệp Thần nghe đến đó, cười ha ha gật gật đầu, rồi sau đó xem Vũ Điệp, mở miệng nói:
“Vũ Điệp, nàng tới rồi luân hồi tiên cốc có trực tiếp đi phủ Thành Chủ tới rồi nơi đó thay ta tìm Triệu Vũ nói rõ mọi chuyện với nàng ấy là được.”
Diệp Thần nói tới đây, hoàng vũ điệp tức khắc đỏ mặt lên, rồi sau đó kinh nhẹ gật gật đầu, chẳng qua không đợi nàng mở miệng, Diệp Thần liền nói tiếp:
“Tới rồi nơi đó, không câu thúc người càng cần nghĩ nhiều, nhất thê nhiều thiếp ở nơi ta không có ý nghĩ gì, bởi vì nữ nhân của ta, tất cả đều là vương phi- đều là nữ chủ nhân của Thành Luân Hồi.
Vũ Điệp tiếp nghe đến đó liền ngạc nhiên, mà một bên Hoàng Trung còn có hoàng tự hai người đồng dạng như thế.
Bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Thần- người sắp cưới hai vị đế quốc Đại Hán – chủ công của bọn hắn lại nói ra như vậy.
Chủ yếu chính là lời hắn nói kiến người khác quá kinh ngạc
Lời Diệp Thần hiểu đơn giải là “Người ta cưới, toàn bộ là chính thê”- những lời này chưa từng một ai nói qua.
Phải biết rằng địa vị của thê thiếp căn bản là vô pháp cùng chính thê so sánh với nhau.
Nếu có thể chọn lựa, Hoàng Trung còn có Hoàng Tự, khẳng định sẽ cho Hoàng Vũ Điệp là chính thê, mà không phải là tiểu thiếp của Diệp Thần,
Nhưng ở bọn họ xem ra, chuyện này không thể thành sự thật
Sắp tớI, chủ công liền thú hai vị công chúa của Đại Hán đế quốc, mối hôn nhân này được chính Hoàng thượng tứ hôn, tính toán Diệp Thần có cùng vị mỹ nữ nào “Vừa thấy liền yêu” thì cũng chỉ có thể lấy về làm trắc phi đã là cực hạng, đã không có khả năng đem hoàng vũ điệp lộng tới vị trí chính thê kia
Nhưng không ngờ hoàn toàn ra ngoài ý nghĩ của bọn họ - chủ công Diệp Thần, thế nhưng không có chút kiêng dè nói ra “ Người ta cưới- toàn bộ là chính thê”, mà này lại sao có thể không làm cha con ba người khiếp sợ được.
Sau khi lấy lại tinh thần, Hoàng Trung vội vàng đứng dậy tiến lên trước Diệp Thần, hơi cuối người ôm quyền nói:
“Chủ công, nữ nhi nếu có thể trở thành giai thiếp của chủ công, đã là đi chi đại hạnh, chủ công trăm triệu không thể bởi vì nàng mà làm mất lòng hai vị công chúa, trừ khi chủ công hiện tại liền muốn nhất thống thiên hạ, nếu không, việc này vạn vạn không thể!”
“Nhạc phụ nghĩ nhiều rồi, ta chỉ là nói một chút, chuyện này thấp bé trong Luân Hồi tiên vực đều đã hiểu, nhưng ta tất nhiên sẽ không so đo mà công bố với tất cả dân chúng của Đại Hán.” Nghe được khuyên chủ của Hoàng Trung, Diệp Thần liền nở nụ cười, rồi sau đó khai khẩu nói.
Diệp Thần nếu tuyên bố với cả nước đều này , rất nhanh sẽ dẫn đến bạo nộ của hoàng tôc.
Diệp Thần làm điều này hoàn toàn chính là vả mặt Lưu Hoành, hơn nữa là kiêu kích phong tục trước giờ của Hoàng tộc, Lưu Hoành chịu ủy không giận, mới kỳ quái.
Mà này, đối với một người lòng cực đoạt vận khí của tam quốc như Diệp Triển mà nói, cũng không phải là chuyện gì tốt
Hoàng Trung đến đến nơi đây, hơi nhẹ nhàng thở ra rồi sau đó về lại chỗ ngồi, bất quá lập tức liền hơi ngẩn người.
Cũng không quá lâu, Hoàng Trung vội vàng nói:
“Chủ công, xưng hô...... này........."
“Không sao, nếu hôn sự đã định, đó chính là người một nhà, kêu nhạc phụ cũng không sai đi.” Diệp thần nghe đến đó, không khỏi cười, rồi sau đó mở miệng nói.
Hoàng Trung nghe vậy liền không biết trả lời như thế nào, quay đầu đối với nữ nhi nhà mình nói
“Được rồi, chờ đi luân hồi...... , hảo hảo cùng nhóm chủ mẫu sinh hoạt, giúp đỡ các phu nhân”