Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1041: Suy Đoán

Chương 1041: Suy Đoán

Tiếng hít thở nặng nề và gấp rút.

Cả người của Vương Tuyền gần như bị hư thoát. Chỉ trong đoạn thời gian ngắn mười mấy giây vừa rồi, hắn ta đã cảm thấy giống như bản thân vừa đi một vòng từ quỷ môn quan trở về. Nếu vừa nãy mà Dương Gian ra tay chậm một tý thôi, hoặc hắn không thể nào ngăn cản con quỷ phía sau, thì hiện tại hắn ta đã chết chắc rồi.

Hắn hiểu rõ, đối với một người bình thường mà nói, quỷ giết chết người đó cực kỳ dễ dàng.

- Thành công, thành công rồi à?

Cổ họng Vương Tuyền có cảm giác khô khốc, ngay cả nói chuyện mà cũng không được trơn tru cho lắm.

Dương Gian cầm lấy một bức ảnh lồng kính, đến khi thấy bức tranh này đã không còn sự dị thường nữa, mới bình tĩnh nói:

- Đại khái hẳn là đã xử lý xong, quỷ họa đã bị tôi áp chế. Trước khi tôi buông tay ra, thứ này sẽ không có bất cứ biểu hiện dị thường nào nữa.

- Vậy thì tốt.

Vương Tuyền sờ sờ lấy trán, trên đó có cả đống mồ hôi lạnh.

- Hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, may mà lần này có Dương tiên sinh ngài tham gia cũng, nếu không tổn thất sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Dương Gian nói:

- Trước tiên đừng nói những lời này vội, cất bức tranh này vào túi trước đi đã.

Vương Tuyền gật gật đầu, sau đó hướng ra sau hô to với hai người đội viên kia:

- Hai cậu nhanh qua đây giúp một tay đi, quỷ họa đã bị hạn chế rồi, không còn nguy hiểm nữa đâu.

Hai người nhân viên ở phía xa xa cũng tỏ ra mừng rỡ, bọn họ đều có cảm giác vừa mới trở về từ cái chết, nên lúc này đã khôi phục lại được dũng khí, thế là cả hai vội vàng chạy đến.

Rất nhanh, dưới sự hợp tác của mấy người, bức tranh sơn dầu cực lớn kia đã bị cho vào trong một cái túi, sau đó mấy người còn bao bọc thêm mấy lớp vàng lá, đảm bảo không có bất cứ kẽ hở nào.

Sau khi kiểm tra kỹ và xác định sẽ không có bất cứ vấn đề nào nữa thì Dương Gian mới thu tay lại, sau đó tiếp tục quan sát.

Bởi vì thứ này quá khó đối phó, cho nên dù hiện tại đã vất vả thành công hạn chế nó rồi, nhưng hắn vẫn cần phải quan sát thêm, tránh cho việc lại gặp phải sơ suất không đáng có nào đó.

Vương Tuyền nói:

- Bên trong ký túc xá vẫn còn một số học sinh bị kẹt lại, hiện tại mấy cậu qua đó mang bọn họ đi ra ngoài đi. Còn bức tranh này chỉ cần có tôi và Dương tiên sinh canh chừng là đủ rồi. Chờ đến khi xác nhận không còn vấn đề nào nữa thì tôi sẽ thông báo cho hai cậu sau.

- Vâng, đội trưởng.

Hai người nhân viên kia bắt đầu phân chia nhau ra đi cứu người.

Không phải lúc trước bọn họ không muốn cứu người, mà tình hình khi đó không cho phép bọn họ đi cứu người. Với lại quỷ vực vẫn còn tồn tại, thì dù bọn họ có cứu ra cũng không thể nào mang ra bên ngoài được. Ngược lại điều này sẽ khiến bọn họ chết càng nhanh hơn mà thôi.

Dương Gian thấy hai người đội viên kia đi xa thì mới mở miệng hỏi:

- Nói thử xem, vừa nãy chuyện gì đã xảy ra với ông vậy?

Vương Tuyền đã chuẩn bị từ sớm, nên biết điều mà Dương Gian đang muốn hỏi là cái gì.

Vừa rồi hắn ta chạy từ phía đối diện qua đây, trên đường lại bị quỷ tập kích. Đây tuyệt đối không phải là vô duyên vô cớ, mà chắc chắn là có nguyên nhân. Khẳng định là tại vừa rồi hắn ta đã vô tình kích hoạt trúng điều kiện giết người của quỷ, cho nên bị quỷ để mắt đến.

Vương Tuyền lâm vào trầm tư, sau đó nói ra một cái suy đoán.

- Vừa nãy hình như tôi không nhịn được nên có quay đầu nhìn về phía con quỷ kia một chút.

Sắc mặt Dương Gian cực kỳ lãnh đạm.

- Không đúng, ngay tại thời điểm ông quay đầu về sau, quỷ căn bản không thèm liếc ông dù chỉ một chút. Điều này chứng tỏ không phải quỷ để ý đến ông vì ông quay đầu lại nhìn nó. Với lại trước đó ông có nói quỷ đi vào bên trong căn phòng ngủ số 402 phải không? Tôi hỏi ông, bên trong căn phòng kia có người không?

- Có, có một học sinh nữ.

Vương Tuyền nói, nói xong lại bổ sung thêm một câu.

- Tôi đã kiểm tra rồi, cực kỳ chắc chắn.

Dương Gian nói:

- Cô gái kia chờ ở bên trong phòng ngủ, không hề đi ra, thậm chí chưa từng thấy quỷ. Nhưng mà cô ta vẫn bị quỷ để mắt đến. Cho nên không phải do việc quay đầu nhìn quỷ, cũng không phải do nhìn thấy quỷ nên bị quỷ tập kích.

Vương Tuyền hơi gật gật đầu:

- Ngài nói đúng, nhưng tôi thực sự không thể nào nghĩ ra được, vừa rồi vì sao quỷ lại đột nhiên tập kích tôi. Vừa rồi tôi chỉ lách qua bên người của quỷ, sau đó chạy thẳng một đường về phía này mà thôi. Nếu không phải là do tôi quay đầu lại, thì hình như tôi không làm bất cứ điều gì nữa.

Dương Gian nói:

- Chắc chắn có chỗ nào đó đã bị ông bỏ qua. Có lẽ quy luật giết người của quỷ không phải là một số động tác, có đôi khi hô hấp cũng có thể kích hoạt trúng điều kiện. Ông hãy cẩn thận suy nghĩ một chút, việc thăm dò ra quy luật giết người của quỷ họa cực kỳ quan trọng.

- Lần tao ngộ này có thể nói là một cơ hội tốt để tích lũy kinh nghiệm, nếu có thể dùng cơ hội này để làm thành công cụ đột phá. Như vậy khi đối mặt với chuyện linh dị của quỷ họa thực sự, chúng ta sẽ có được một chút ưu thế nhất định nào đó, không đến mức bị nó ép cho vào cục diện bị động.

Sắc mặt Vương Tuyền cực kỳ lạnh lùng, hết sức trịnh trọng gật đầu.

- Tôi biết, Dương tiên sinh, ngài cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ nghĩ ra được.

Vừa nãy hắn ta là người duy nhất bị quỷ tập kích mà vẫn còn có thể sống sót, cho nên trên người hắn ta chắc chắn sẽ có điều then chốt nhất cho việc tìm hiểu ra quy luật giết người của quỷ họa.

Dương Gian nói:

- Vậy thì ông tiếp tục suy nghĩ đi. Bất cứ thứ gì ông nghi là có khả năng đều nói ra hết. Không cần sợ nó sẽ lừa dối tôi, dù cho tin tức đó là sai đi nữa, thì lần sau gặp phải quỷ họa, tôi cũng có thể điều chỉnh, sửa sang lại một chút thành đáp án thực sự. Dù sao điều này cũng sẽ tốt hơn việc tiếp tục dùng mạng người để đi mò mẫm quy luật của quỷ.

Vương Tuyền không nói gì, mà một lần nữa rơi vào suy tư.

Dương Gian không có hối thúc, mà đứng đợi một bên vừa trông chừng bức tranh, vừa chờ kết quả.

Hiện tại đã xử lý xong chuyện linh dị rồi, cho nên hắn đang rảnh rỗi, có thời gian để chờ, không cần phải gấp gáp.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:

"Quỷ họa tuyệt đối sẽ không giết người chỉ vì người đó nhìn thấy bức tranh, cũng không phải là do người đó chạm phải bức tranh, mà là do một nguyên nhân nào đó."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch