Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 311: Cảnh Sát Tới

Chương 311: Cảnh Sát Tới

Giờ phút này ở cửa của tiểu khu Quan Giang đã được thành lập đường dây cảnh giới. Một lượng lớn cảnh sát đang nghiêm túc thăm dò toàn bộ căn nhà, đồng thời không ngừng xử lý toàn bộ những thi thể ở xung quanh. Khung cảnh không quá huyết tinh nhưng chúng lại lộ ra vẻ quỷ dị.

Đa số trên người của các bộ thi thể này không hề xuất hiện vết thương nào chí mạng, đầu cũng không có dấu hiệu bị đập dập hay gì đó. Nhưng những cái đầu này lại giống như bị ai đó dịch chuyển đi vậy, chúng lăn lốc ở bên cạnh thi thể. Trên khuôn mặt đám người này còn tỏ ra bộ dạng hoảng sợ, không biết được trước khi chết đám người này đã chứng kiến chuyện gì rồi. Thế nhưng một ít người lại bị người ta dùng súng bắn chết tươi, máu tươi chảy ra lênh láng.

Một cảnh sát lập tức báo cáo.

- Báo cáo đội trưởng, tổng cộng toàn bộ có đến hai mươi ba cỗ thi thể. Hiện trường còn lưu lại một lượng lớn súng ống đạn dược. Từ những thông tin thu thập được từ hiện trường, đám người này đa số đều là người nước ngoài, bọn họ sử dụng cách nhập cảnh để vào nước, không ít người đã hết hạn cư trú ở nước ta. Hơn nữa hiện trường còn phát hiện ra không ít bom điều khiển từ xa, toàn bộ bom cũng chưa có kích nổ. Bên kia đã phong tỏa lại rồi, xin mời chuyên gia đến để xử lý đóng bom kia.

Sau khi nghe được mấy tin tức này, Lưu đội trưởng bắt đầu cảm thấy đau đầu. Đây không phải là vụ án mà cái chức đội trưởng nhỏ nhoi của anh ta có thể xử lý, cần phải bàn giao lại cho cấp trên.

Mà lúc này ở bên trong biệt thự, Trương Hiển Quý có chút lo lắng nói:

- Sao đang yên đang lành lại xảy ra chuyện như thế này? Xảy ra chuyện động đao động súng thật sự như thế này, nếu không biết người ta còn tưởng là đang đóng phim nữa đấy. Dương Gian, toàn bộ chuyện này là chuyện gì vậy?

Lúc này Dương Gian đang ngồi nhàn nhã trên ghế sopha ăn bánh, uống trà.

- Mục tiêu của bọn họ là tôi, tổng giám đốc Trương, ông không cần phải khẩn trương. Chuyện như vậy chỉ xảy ra lần này thôi, không có lần sau đâu. Thế nhưng chuyện này đã mang đến phiền toái cho tổng giám đốc Trương, tôi ở chỗ này xin phép được xin lỗi ông.

Thật ra người mà hắn có lỗi lớn nhất chính là Trương Vĩ.

Trong chuyện lần này, Trương Vĩ đã chết.

Thế nhưng hắn ta đã được tấm gương quỷ hồi sinh lại.

Chỉ là chuyện như vậy hắn không thể nào nói ra cho Trương Hiển Quý biết được.

Trương Hiển Quý nói:

- Cũng không phiền phức lắm, chỉ là lần sau đừng để chuyện như vậy xảy ra nữa là được. Nào là súng lục, súng bắn tỉa, còn có cả bom nữa, xem ra cậu đã dây vào một số người không gây nổi rồi.

Dương Gian nhìn bên ngoài một chút:

- Bọn họ thì tính là gì chứ, chỉ là mấy con chuột thôi. Người mà tôi muốn đối phó chính thức đã chạy mất rồi. Thế nhưng chuyện này chỉ là tạm thời. Đợi mấy ngày nữa tôi sẽ đi giải quyết hết bọn họ, chỉ khi tiêu diệt hết bọn họ, thì sau này trong thành phố Đại Xương tiếng nói của Dương Gian tôi mới có trọng lượng. Đến lúc đó tôi sẽ bù đắp lại một số tổn thất ngày hôm nay.

Trương Hiển Quý thấy Dương Gian bộ dạng tỉnh táo và tự tin như vậy thì cũng yên lòng hơn một chút.

- Nếu tổng giám đốc Trương cảm thấy không tin tưởng ở tôi thì ông có thể tạm tránh một thời gian, chờ tôi xử lý xong chuyện này thì ông lại quay lại.

Trương Hiển Quý ngẫm đi ngẫm lại một hồi, ông ta quyết định bản thân vẫn nên tránh đi một lúc thì hơn.

Ông ta không dám trải qua những chuyện như vậy.

Mặc dù chuyện này náo động rất lớn nhưng tiếng vang của nó lại rất nhỏ.

Vốn dĩ tiểu khu còn chưa có bắt đầu tiêu thụ chính thức nên có rất ít người ở đây. Vì thế không có quá nhiều người biết đến chuyện này, toàn bộ những người chết ở đây đều là những tên tôi phạm, Dương Gian không có chuyện gì, Trương Vĩ đã được hồi sinh, còn lại không có ai bị cuốn vào. Đây được coi là sự may mắn trong nỗi bất hạnh đi.

Chuyện còn lại cũng chỉ là lấy lời khai của một vài người làm chứng cớ gì đó, sau đó là thanh lý hiện trường và làm một số chuẩn bị giải quyết hậu quả. Lúc này Lưu đội trưởng đi đến tới cửa và nói với Dương Gian:

- Dương Gian, có thể nói chuyện riêng một lát không?

Dương Gian nói:

- Đương nhiên là được.

Lưu đội trưởng mang theo Dương Gian đi đến một vị trí tách khỏi đám người, sau đó nhỏ giọng nói với hắn.

- Trước đó tôi không có hỏi chuyện cậu, hiện tại việc thanh lý hiện trường cũng sắp sửa kết thúc rồi. Tôi có một vài vấn đề mong cậu sẽ cố gắng phối hợp với tôi. Tôi biết loại người như cậu đều không tầm thường nhưng nếu đã có người dám quang minh chính đại vận chuyển, sử dụng nhiều súng ống đạn dược như vậy. Tôi thấy bản thân tôi nên có trách nhiệm lôi chúng ra vành móng ngựa, để chúng đối diện với công lý.

Dương Gian nói:

- Thật ra tôi cũng hiểu được Lưu đội trưởng anh muốn hỏi chuyện gì. Nói thật vụ án này cũng không hề phức tạp như anh nghĩ đâu, tôi đã biết rõ kẻ đứng đằng sau chuyện này là ai. Chỉ là người bình thường sẽ không thể nào giải quyết bọn họ được. Nếu cứ mạo hiểm để người bình thường đi giải quyết chuyện này thì chỉ gia tăng thêm thương vong. Đây là điều mà tôi không muốn thấy, chuyện này tôi sẽ xử lý sau. Nhưng đám người cầm súng này có lẽ được bọn họ thuê từ một công ty nào đó, tôi hi vọng Lưu đội trưởng có thể điều tra ra bọn họ, thành phố Đại Xương sẽ không cho phép đám người ngoài pháp luật này hoành hành.

Lưu đội trưởng thận trọng gật gật đầu:

- Lại là việc liên quan đến chuyện linh dị hay sao? Tôi sẽ báo cáo chuyện này cho lên trên, thử xem anh ta có biện pháp nào xử lý chuyện này không.

Dương Gian nghe được ba chữ Triệu Khai Minh, nhất thời hắn trở nên lạnh lùng:

- Anh tốt nhất đừng có tìm đến tên kia. Đằng sau chuyện này cũng có dính dáng đến hắn ta, tên đó ước gì có thể mượn đao giết người, giết chết tôi đây.

Lưu đội trưởng kinh ngạc nói:

- Làm sao có thể chứ?

Dương Gian nói:

- Từ xưa đến nay sẽ không thiếu những cuộc tranh đấu giữa người với người đâu. Chuyện này không liên quan gì đến Lưu đội trưởng, đây là chuyện giữa hai chúng tôi. Nếu không có việc gì thì tôi xin đi về trước nghỉ ngơi.

Lưu đội trưởng suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Cảm ơn cậu đã phối hợp điều tra với tôi, nếu vụ án có tiến triển gì thì tôi sẽ thông báo cho cậu biết.

Dương Gian bất chợt nói:

- Đúng rồi, sau khi điều tra lấy bằng chứng thì phiền Lưu đội trưởng thay tôi bảo quản lại những súng ống kia giúp tôi.

Lưu đội trưởng nói:

- Chuyện này có vẻ không hợp quy củ cho lắm.

Dương Gian nói:

- Tôi biết mà, chỉ là tạm thời để ở chỗ của anh thôi.

Chờ mấy ngày nữa, hắn sẽ trở thành Cảnh sát Quốc tế thứ hai của thành phố Đại Xương, đến lúc đó hắn sẽ có quyền điều động những vũ khí này.

Tất cả những súng ống đó đều là vũ khí đặc chế dùng để đối phó với ngự quỷ nhân, phải tiêu hủy thì thật sự đáng tiếc.

Lưu đội trưởng nói:

- Tôi hiểu rồi nhưng đám vũ khí này chỉ lưu ở chỗ của tôi nhiều nhất là ba ngày.

Dương Gian gật đầu nói.

- Cảm ơn.



Giờ khắc này, sau khi thực hiện kế hoạch ở tiểu khu Quan Giang bị thất bại, Vương Tiểu Cường lại trở về câu lạc bộ của hắn ta.

Hiện tại câu lạc bộ đã là cảnh còn người mất, toàn bộ thành viên đều ngầm đồng ý rời khỏi chỗ này, cổ đông cũng biến mất. Người duy nhất còn sống sót là Mã Hữu Tài nhưng ông ta cũng lui cổ phần trốn mất tăm.

Lúc đầu còn có là bài chưa lật là Diệp Phong, hoàn toàn có thể giúp hắn ta khởi tử hồi sinh nhưng ai có thể nghĩ ra được lần hành động này lại thất bại. Lần hành động được ăn cả ngã về không này chỉ đối lấy được sự chật vật.

- Dương Gian!!!!

Ở trước quầy bar của câu lạc bộ trống rỗng, Vương Tiểu Cường uống rượu vào, sau đó phát ra một tiếng gầm nhẹ từ cổ họng.

Hắn ta biết toàn bộ mọi thứ đều đã bị hủy.

Rất nhanh, chỗ này cũng phải bỏ.

Sau khi mọi chuyện bị bại lộ, chẳng mấy chốc mà chỗ này cũng sẽ bị niêm phong. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì phiền phức sắp sửa tìm đến hắn ta rồi.

Nhưng hắn ta không cam tâm.

Chính hắn ta đã vất vả kinh doanh câu lạc bộ này một năm, hơn nữa đây cũng không phải là một câu lạc bộ thương nghiệp đơn thuần. Mà là một câu lạc bộ dùng làm bậc thang để thực hiện lý tưởng cùng dã tâm của hắn ta.

- Reng reng, reng reng!

Ngay khi hắn ta đang uống rượu giải sầu, điện thoại di động của hắn ta đột nhiên vang lên.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Vương Tiểu Minh, anh của hắn ta.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch