WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 766: Cao Ốc Bình An

Chương 766: Cao Ốc Bình An

Bình minh lên, Dương Gian ngồi xe taxi rời khỏi khách sạn Bình An. Hắn có ít chuyện riêng cần phải xử lý, không thể lãng phí thời gian. Về phần Trương Lôi muốn thỉnh giáo hạn chế lệ quỷ khôi phục sự tình, nói thật Dương Gian không muốn để ý tới. Không phải cố ý trêu đùa người khác, mà do hắn vô năng bất lực. Cho đến bây giờ, với những gì Dương Gian biết được, chuyện trục xuất lệ quỷ là không các nào. Ngự quỷ nhân chỉ có thể thông qua mình thức khống chế lệ quỷ tiếp theo, để chúng hạn chế nhau mà thôi. Căn bản chẳng có biện pháp giải quyết triệt để. Trương Lôi có năng lực ăn quỷ không khác với chết đói là mấy. Có điều hậu quả thứ năng lực này đem tới cũng cực kỳ lớn, vượt qua phạm vi xử lý của Dương Gian.

- Ở đây, phiền anh ngừng lại.

Dương Gian mở miệng nói.

Taxi dừng ở khu vực tấp nập tại trung tâm một khu chợ.

Khắp nơi đều là cao ốc, người ra vào nhiều vô kể. Dường như khắp nơi đều hội tụ về đây, khiến nhân khẩu của Đại Kinh tăng lên nhanh chóng, lộ ra mấy phần chật chội.

- Thế này có chút không hợp lẽ thường.

Dương Gian đứng ở ven đường, nhìn người bên cạnh không ngừng di chuyển thì có chút nhíu nhíu mày.

Dù hắn chưa tới Đại Kinh lần nào nhưng hắn biết thông thường mật độ dân số tại một thành phố lớn không đông đến mức này.

Việc này nói lên một điều, sự kiện linh dị đã lan ra toàn cầu. Đại Kinh là một trong những nơi an toàn nhất, phàm là những người biết chuyện đều dọn tới nơi đây. Tuy không lộ ra phong thanh nhưng mật độ dân số tăng cao là một tín hiệu ngầm.

Tuy hiện tại tin tức về đa số chuyện linh dị bị đè xuống, mỗi lần xảy ra đều cứu được người nhưng những người trải qua chuyện này đều hiểu lệ quỷ là sự tồn tại chân thực. Vì thế tin tức dần truyền bá ra, chắc chắn trong âm thầm đã tới tai không ít người.

Gần đây nhất Dương Gian đã dùng di động lên mạng tra tin tức. Những tin tức nhỏ về chuyện linh dị cùng các phim kinh dị, tiểu thuyết kinh dị hay thậm chí là những truyền thuyết đô thị dần lan truyền tới chóng mặt.

Các vấn đề về sự tồn tại của lệ quỷ, sự kiện linh dị dần lộ ra và được cư dân mạng lùng sục. Có vài tin dần trở nên nổi tiếng trên mạng, các chương trình săn ma cũng nổi lên. Thậm chí các phương thức bắt quỷ cũng dần lộ ra.

Nói đến các livestream nổi tiếng thì khóe miệng Dương Gian không nhịn được mà giật giật vài cái. Bởi vì chương trình livestream nổi tiếng nhất là của tên Trương Vĩ kia. Biệt hiệu của hắn Vĩ Ca, nhi tử ngu ngốc của nhà địa chủ.

Đương nhiên, Dương Gian trong lòng hiểu rõ. Sở dĩ Trương Vĩ có thể bạo hồng * không phải vì hắn tặng quà mạnh tay mà vì Trương Vĩ thật sự biết vài chuyện linh dị. Cả ngày hắn không ngừng tung tin ra khiến những người quan tâm tới chuyện linh dị muốn biết nhiều hơn từ Trương Vĩ.

Cả người nhiều người như thế, tùy tiện livestream cũng được vài trăm ngàn lượt xem. Từ đó mà thanh danh của Trương Vĩ cũng dần truyền xa. Có điều hiện tại Dương Gian không rảnh xem Trương Vĩ livestream mà đi tới phía dưới một tòa cao ốc.

- Cao ốc Bình An.

Thời điểm nhìn tòa nhà chọc trời trước mắt, Dương Gian thật có chút buồn cười.

Tổng bộ thích đặt mấy tên thế này nhỉ?

Kỳ thật Dương Gian tới đây cũng chẳng có lý do gì đặc biệt, chỉ đơn thuần muốn tới thăm mẹ hắn mà thôi.

Từ khi Dương Gian trở thành ngự quỷ nhân, tổng bộ đã sắp xếp cho mẹ hắn tới nơi này làm việc.

Là nhân viên chính thức, đãi ngộ không tồi, quan trọng là an toàn nữa.

Dương Gian ngầm đồng ý, bởi vì lúc ấy hắn nghĩ, vạn nhất bản thân chết rồi thì mẹ hắn cũng có thể duy trì cuộc sống nhờ công việc này cùng hoàn cảnh sống an toàn. Sự thật cho thấy ý nghĩ này của Dương Gian hoàn toàn chính xác.

Khi ấy Đại Xương không hề an toàn, liên tục xảy ra chuyện linh dị, người mất tích không biết bao nhiêu cho hết.

- Vị tiên sinh này, xin ngài dừng bước. Nếu không có giấy thông hành của tổng bộ thì không được vào.

Dương Gian chưa kịp tiến lên đã bị hai bảo an ngăn lại.

Hắn ngẩng đầu nhìn qua liền phát hiện đối phương không phải người bình thường, dù là hình thể hay khí chất đều đã trải qua huấn luyện. Đừng nói họ chỉ đơn thuần là bảo an, chắc chắn là lính đặc chủng ngụy trang. Về phần hai người kia có súng hay không thì Dương Gian không biết.

- Tôi không có giấy thông hành. Bất quá hẳn là thứ này có thể xác nhận được thân phận của tôi.

Dương Gian lấy giấy chứng nhận cảnh sát quốc tế của mình ra. Nếu là người bình thường, giấy chứng nhận này chẳng có bất kỳ tác dụng gì, thế nhưng ở đây lại khác.

Một trong hai bảo an nhận lấy, nhìn một chút rồi nói:

- Xin ngài đợi một chút, tôi cần kiểm tra lại.

- Được rồi.

Dương Gian nhẹ gật đầu.

Bảo an cầm giấy rời đi được vài phút thì quay lại:

- Chào ngài Dương Gian, ngài có thể vào rồi. Đây là thẻ thông hành tạm thời, có hiệu lực một ngày của ngài, quá hạn sẽ không còn hiệu lực nữa.

Bảo an trả giấy chứng nhận và đưa thẻ thông hành cho Dương Gian, phía trên có in thông tin cá nhân của hắn.

- Tôi đã biết.

Dương Gian nhận lấy thẻ thông hành rồi tiến về phía trước.

Bên ngoài lỏng bên trong nghiêm. Hiển nhiên tòa nhà này được bảo vệ vô cùng tốt. Ngẫm lại cũng đúng thôi, mẹ hắn cùng thân quyến của những ngự quỷ nhân khác đều làm việc tại đây. Không, không thể nói là làm việc, phải nói là được bảo hộ.

Có thể nói đây là căn cứ bảo hộ thân quyến của cảnh sát quốc tế. Một khi nơi này có vẫn đề, chẳng phải cảnh sát cả nước sẽ lật tung trời sao. Đoán chừng toàn bộ Châu Á sẽ loạn thành một bầy.

Vì thế Dương Gian vừa tiến vào đã cảm nhận được mấy đạo ánh mắt không biết từ đâu hướng về phía hắn. Hiển nhiên là lực lượng bảo an ẩn nấp xung quanh không ít.

- Chào ngài, Dương Gian. Xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho ngài?

Một nữ lễ tân dáng vẻ xinh tươi, lễ phép hỏi.

Dương Gian đi tới, nói:

- Tôi tới tìm người.

- Vâng, xin hỏi ngài cần tìm ai?

Lễ tân đáp.

- Là mẹ tôi, hẳn hệ thống của các người có lưu thông tin. Tôi không cần phải nói lời thừa.

Dương Gian nói.

- Là tới thăm người nhà ạ? Mẹ ngài tên Trương Phân đúng không? Hiện tại đang là giờ làm việc, hẳn bà đang ở tầng 25. Mời ngài đi lên bằng thang máy ở bên kia, tới nơi sẽ có người tiếp ngài.

Âm thanh ngọt ngào mang theo vài phần khách sáo chuyên nghiệp vang lên. Có điều lại mang theo vài phần cứng ngắc, mất tự nhiên.

- Được rồi, cám ơn nhé.

Dương Gian nói xong lại chợt hỏi:

- Đúng rồi, cô là đang sợ tôi à?

- Tôi không rõ ý của ngài?

Lễ tân đáp lời.

Dương Gian nói:

- Không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.

Thấy Dương Gian rời đi, nữ lễ tân lập tức nhẹ nhàng thở ra, khuôn mặt ngụy trang do nghề nghiệp lập tức biến mất. Đúng là cô ấy sợ thật, vì nữ lễ tân biết thân phận thật của những người ra vào nơi này. Họ là bình chứa, chứa đựng lệ quỷ.

Tiếp xúc với Dương Gian ở khoảng cách gần thế này có khác nào tiếp xúc với lệ quỷ trong người hắn đâu. Ngẫm lại là thấy rùng mình rồi.

- Dương Gian này thật nhạy cảm quá, vậy mà biết mình đang nghĩ gì.

Nữ lễ tân nhịn không được nói.

Đồng nghiệp bên cạnh không dám ngẩng đầu lên, run rẩy nói:

- Vừa rồi cô có thấy không?

- Thấy gì?

- Cái bóng sau lưng Dương Gian kia.

Đồng nghiệp nhỏ giọng nói.

- Cái bóng thế nào?

- Cái bóng kia không có đầu.

Giờ phút này nữ lễ tân tiếp chuyện Dương Gian nhìn về phía thang máy.

Dương Gian đã vào trong nhưng bên ngoài lại in một bóng đen hình người. Xung quanh chẳng có ai nên cái bóng này chỉ có thể thuộc về Dương Gian.

Quan trọng là, cái bóng đen này… không có đầu.

Theo thang máy vận hành, cái bóng bị kéo lên rồi dần biến mất ở trần nhà.

Hai nữ lễ tân thu hồi tầm mắt, liếc nhìn nhau một cái. Họ nhận ra sự sợ hãi từ đối phương. Sau đó lại vội vàng rụt đầu ra vẻ bận rộn lắm. Có điều cả hai đều tự hiểu cái bóng đen đó… là quỷ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.