Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 802: Cuộc Họp 1

Chương 802: Cuộc Họp 1

Trong căn phòng họp lớn tại tổng bộ, bầu không khí đã trở nên cực kỳ ngưng trọng. Gần như toàn bộ ngự quỷ nhân có ở trong phòng đều lâm vào trầm mặc. Bọn họ cau mày, tỏ ra hơi bất an. Bởi vì mức độ nguy hại của loại chuyện linh dị này quá lớn. Dù bọn họ có nguyện ý hay không thì cũng phải đứng ra để gánh vác. Chỉ là... Nếu dựa theo những gì Vương Tiểu Minh nói, bọn họ làm sao mà chịu đựng nổi. Chỉ mới bắt đầu đã có khả năng áp chế ba năng lực của lệ quỷ. Chỉ cần nói hơi trưởng thành lên một cái thôi, là không còn bất cứ ai có thể đối kháng với con quỷ kia nữa.

Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa cau mày suy nghĩ một hồi lâu rồi bất chợt nhìn về phía Phùng Toàn ngồi cách đó không xa, nói:

- Nói đến chuyện linh dị của quan tài quỷ. Phùng Toàn, không phải lần trước là do cậu và Dương Gian cùng xử lý nó hay sao. Khi đó cậu dùng biện pháp gì để xử lý nó vậy?

Phùng Toàn cũng được coi là một vị Cảnh sát Quốc tế lâu năm. Là người phụ trách vị thứ nhất của thành phố Đại Xương. Đồng thời trong kế hoạch đội trưởng lần này, hắn ta cũng có một vé.

Phùng Toàn khẽ cười khổ, sau đó lắc lắc đầu và nói:

- Không xử lý được. Đúng thế, tôi là người đầu tiên tiếp xúc với quan tài quỷ. Nhưng trong mắt tôi, con quỷ kia là một tồn tại khó giải. Cho dù sau này có xuất hiện một số chuyện linh dị cấp A như chuyện linh dị quỷ gõ cửa, quỷ ác mộng, hay viện bảo tàng khủng bố... đều không có một chuyện linh dị nào có thể vượt qua chuyện linh dị kia. Lúc trước tôi có thể sống sót được là hoàn toàn nhờ vào vận khí, chẳng liên quan chút nào đến năng lực cả.

Trần Nghĩa, một trong những người phụ trách của thành phố Đại Kinh trầm giọng nói:

- Không phải là cậu đã thành công giam giữ con quỷ kia hay sao? Ít ra cũng có một chút kinh nghiệm chứ.

- Kinh nghiệm? Ừm, thật ra thì cũng có một chút. Con quỷ kia chạy ra từ bên trong cỗ quan tài quỷ, năng lực của nó giống với những gì mà lúc trước giáo sư Vương đã nói. Nếu số lượng quỷ của bản thân không đạt con số ba, vậy chỉ cần cậu lạc đàn, coi như là cậu chết chắc rồi đó. Nhưng đổi lại, quy luật phán định số lượng quỷ kia cũng không phải phân chia theo số lượng người. Mà nó quy định ở trong một khu vực lớn chừng nào đó không thể ít hơn ba con quỷ.

Phùng Toàn nói tiếp:

- Phạm vi tác dụng ở đây đại khái rộng khoảng chừng một căn phòng bình thường đi. Nếu trong phòng này có hai ngự quỷ nhân thõa mãn điều kiện này, vị ngự quỷ nhân thứ ba cũng thõa mãn. Cho nên muốn xử lý con quỷ này, nhất định phải sử dụng phương thức đoàn thể.

Lúc trước có một số người đang lâm vào tuyệt vọng nghe được Phùng Toàn nói như vậy thì mắt sáng lên.

- Nói vậy không phải là hoàn toàn không có hi vọng.

Chỉ cần có cơ hội, vậy mọi chuyện dễ xử lý rồi.

- Không, mấy người đừng có nghĩ đơn giản như vậy. Đây chỉ là quy luật giết người của con quỷ kia mà thôi. Có thể nó vẫn còn một đặc tính khác nữa.

Nói đến đây, trên mặt của Phùng Toàn lại lộ ra vẻ hồi tưởng:

- Cái đặc tính thứ hai mới là cái khiến cho người ta phải tuyệt vọng.

- Con quỷ kia không thể bị giam giữ. Nghiêm chỉnh mà nói thì vẫn có thể giam giữ nó. Nhưng chỉ cần bị giam giữ thì nó sẽ lại tiếp tục xuất hiện với một thân phận mới. Nó sẽ đổi sang một thân phận khác, dùng một cách thức khác để xuất hiện ở bên cạnh chúng ta.

- Lúc trước tôi cùng Dương Gian, còn có một vị ngự quỷ nhân khác nữa hợp tác với nhau chống đỡ được lần tập kích thứ nhất và thành công giam giữ con quỷ kia. Nhưng đợt tập kích thứ hai nó vẫn đến, nó lại xuất hiện thêm một lần nữa... Giống như nó có thể khởi động lại vô hạn, đến khi nào giết chết hết tất cả mọi người, một người cũng không để lại thì mới thôi.

Có một vị ngự quỷ nhân tên là Tào Dương, nghe vậy thì hoảng sợ nói:

- M* nó chứ, biến thái vậy sao. Lúc trước vì sao chuyện linh dị của quan tài quỷ lại chỉ được phân là chuyện linh dị cấp B. Theo tôi thấy nó phải là một chuyện linh dị cấp S mới đúng chứ. Lúc đó mà mấy người còn có thể sống sót thì đó đúng là một kỳ tích rồi. Không trách được tên Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian kia lại mạnh như vậy, có thể xử lý được chuyện linh dị của quỷ chết đói. Xem ra đây là bản lĩnh của người ta.

Lúc đó hai người Phùng Toàn và Dương Gian có thể sống sót qua được chuyện linh dị của quan tài quỷ. Điều này đúng là khiến cho người ta cảm thấy không thể nào tưởng tượng được. Tự hỏi lòng mình, nếu tùy ý chọn một người ở trong chỗ này để đi vào bên trong thôn Hoàng Cương, vậy bọn họ chỉ còn cách nhận thua.

Một người thanh niên mặc âu phục, gõ gõ bàn, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người rồi nói:

- Nói nhiều như vậy để làm gì. Hiện tại đã biết được quy luật giết người của con quỷ kia, đồng thời cũng biết được năng lực khác. Như vậy bước tiếp theo chính là thảo luận nên giam giữ nó như thế nào cùng làm cách nào để giam giữ nó. Là một đám ngự quỷ nhân cao cấp trong toàn bộ Châu Á, có thể xử lý được chuyện này thì chỉ còn lại chúng ta mà thôi. Tào bộ trưởng, ngài còn lời nào nữa không?

- Khương Thượng Bạch, cậu có ý kiến gì hay à?

Tào Duyên Hoa mở miệng nói, mặc dù hắn ta là Phó bộ trưởng. Nhưng trong chỗ này đều là những nhân vật đứng đầu tổng bộ, thái độ của hắn ta đối với mọi người khá khách khí.

Người thanh niên tên là Khương Thượng Bạch kia nói.

- Thật ra tôi có một đề nghị, không biết giáo sư Vương có đồng ý hay không thôi.

Vương Tiểu Minh hơi cúi đầu, sắc mặt có chút thất lạc, khi nghe người này nói như vậy thì hắn ta hơi ngẩng đầu rồi nói:

- Cậu cứ nói ra thử xem.

- Lấy chiếc đinh đóng quan tài kia, sau đó tập hợp một đoàn đội gồm ngự quỷ nhân đỉnh phong, do tôi dẫn đội. Sau đó chế định ra một kế hoạch, nghĩ cách hạ gục con quỷ kia.

Khương Thượng Bạch hùng hồn nói, giọng điệu của hắn ta cực kỳ tự tin.

Đinh đóng quan tài?

Những người khác nghe hắn ta nói như vậy thì sắc mặt không khỏi hơi đổi.

Bọn họ biết bốn chữ kia đại biểu cho cái gì.

Đó là thứ hạn chế quỷ chết đói, nó rất đặc thù, cũng cực kỳ quỷ dị.

Chung Sơn gật gật đầu:

- Đây đúng là một phương pháp hay, thứ kia có thể xử lý được quỷ chết đói, như vậy có khả năng cao là nó cũng sẽ xử lý được con quỷ này. Giáo sư Vương, ngài cảm thấy thế nào?

Vương Tiểu Minh không có trả lời trực tiếp mà chỉ hỏi:

- Cậu có thể sử dụng đinh đóng quan tài để giải quyết đợt tập kích thứ nhất, nhưng đợt tập kích thứ hai thì sao? Dù cho cậu có thể xử lý được vấn đề trên, thì ai biết được hiện tại con quỷ kia đã trưởng thành đến mức độ nào rồi, đinh đóng quan tài có áp chế được nữa hay là không? Mặt khác làm sao cậu dám đảm bảo khi lấy đinh đóng quan tài ra, con quỷ chết đói sẽ không thoát khốn.

- Cậu đừng quên, trong hồ sơ của quỷ chết đói, rất có thể nó có một loại khả năng gọi là thiết lập lại thời gian. Cho nên hệ số nguy hiểm của việc lấy đinh đóng quan tài quá cao.

Khương Thượng Bạch nói:

- Vì thế cho nên chúng ta mới cần phải chế định ra một phương án.

Vương Tiểu Minh chậm rãi nói:

- Tôi cự tuyệt. Chúng ta không thể nào chịu đựng nổi cái giá do hai chuyện linh dị cấp S cùng bạo phát. Mặc khác, con quỷ kia là do một tay tôi tạo ra. Hơn ai hết chính tôi là người hiểu rõ sự đáng sợ và khủng bố của nó.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch