Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 878: Là Nó Giúp Cậu À?

Chương 878: Là Nó Giúp Cậu À?

- Đến giờ mà vẫn không có bất cứ động tĩnh nào cả, có phải là Dương Gian đã thất bại rồi không?

Cách đó không xa, ở trên sườn núi đang có mấy vị ngự quỷ nhân lưu lại để chú ý quan sát tình hình của phòng thí nghiệm. Chỗ đó vẫn bị hắc ám bao phủ, giống như một đám sương mù dày đặc màu đen không thể nào xua đi được. Với lại kể từ đầu đến giờ, mảnh hắc ám kia cũng không hề biến hóa chút nào, ít ra theo như ánh mắt của những người bên ngoài là như vậy. Mảnh quỷ vực kia không hề có biến hóa, cũng không có ai đi ra bên ngoài, thậm chí ngay cả bóng dáng của quỷ cũng chẳng thấy. Mà Dương Gian thì biến mất ở trong mảnh hắc ám kia cũng được một lúc rồi. Đối với ngự quỷ nhân mà nói, khi xử lý một chuyện nan giải như thế sẽ có kết quả rất nhanh, được cũng được mà không được thì chết.

- Chờ thêm một lát, cũng cho tổng bộ một chút thời gian chuẩn bị. Nếu 5 phút sau mà Dương Gian không có bất cứ động tĩnh nào thì lại báo cho tổng bộ để bọn họ điều người tới. Cũng không thể đặt cược nhiệm vụ lần này lên trên người của Dương Gian được. Dù sao đi nữa hắn cũng chỉ là người mới mà thôi. Nếu không có chuyện linh dị của quỷ chết đói ở trong thành phố Đại Xương thì có lẽ sẽ không có người nào biết đến hắn ta.

Ở trong đám người, vị ngự quỷ nhân tên là Chung Sơn kia ngồi chồm hỗm ở trên mặt đất, vừa hút thuốc vừa nói.

- Người mới? Sau lần này hắn sẽ không còn là người mới nữa. Người đầu tiên mà Phó bộ trưởng nghĩ đến chính là Dương Gian, điều này có nghĩa là ở trong đám người tổng bộ kia hắn đã có đủ địa vị và tiếng nói. Mặc dù tôi cực kỳ hi vọng hắn sẽ chết ở trong một chuyện linh dị nào đó. Nhưng đáng tiếc là mệnh của tên này lại cực kỳ cứng rắn, ngay cả chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ ở trong căn cứ huấn luyện cũng không thể nào giết chết hắn được.

Khương Thượng Bạch đã bắt đầu cảm nhận được áp lực từ Dương Gian.

Chung Sơn nói:

- Không phải mạng của hắn cứng, mà chính là do Dương Gian có bản lĩnh. Quỹ tích trưởng thành của hắn khác với những vị ngự quỷ nhân khác. Đại đa số những người khác đều là trong lúc vô tình chạm phải một con quỷ nào đó chưa khôi phục mà trở thành ngự quỷ nhân. Sau đó dần dần khai thác ra được năng lực của lệ quỷ. Mà Dương Gian lại khác, chuyện linh dị mà hắn đụng phải đầu tiên lại chính là một chuyện linh dị cấp A, có danh hiệu là quỷ gõ cửa.

- Ha ha, chuyện linh dị cấp A, lúc đó ngay cả tôi cũng không dám nói là có thể sống sót nữa là. Vậy mà hắn, một đứa học sinh cấp ba, một chút kinh nghiệm xã hội cũng không có. Lại có thể sống sót được từ trong chuyện linh dị của quỷ gõ cửa, hơn nữa còn trở thành chuyện linh dị và cứu ra 6 người bạn học.

Chung Sơn rít một hơi thuốc rồi nói tiếp:

- Cả một trường học cũng chỉ có 7 người bọn họ sống sót. Đây cũng không phải là chuyện mà một người bình thường có thể làm được đâu.

Khương Thượng Bạch liếc mắt nhìn hắn ta một cái rồi nói:

- Ý của cậu là cái gì? Chứng minh hắn rất lợi hại hay sao?

- Không, không, ý của tôi không phải như thế. Ý của tôi chính là khởi điểm của Dương Gian quá cao. Vừa mới bắt đầu hắn đã là một vị ngự quỷ nhân sống sót ra từ chuyện linh dị cấp A. Chỉ riêng phần kinh nghiệm kia đã đủ giúp hắn bỏ xa một đám lớn ngự quỷ nhân. Những người khác đều là tiếp xúc với chuyện linh dị từng bước từng bước một, điểm khởi đầu của đám người đều là chuyện linh dị cấp C. Cho nên giữa hai bên không hề giống nhau.

Khương Thượng Bạch nói:

- Trên thế giới có nhiều chuyện linh dị như vậy, số lượng ngự quỷ nhân cũng không hề ít. Việc xuất hiện mấy người như Dương Gian cũng không có gì lạ.

Chung Sơn nói:

- Đúng, chẳng có gì lạ cả. Nhưng có thể sống sót đến bây giờ thì đó lại là một chuyện không tầm thường. Tôi cảm thấy hắn có khả năng thiên bẩm về xử lý chuyện linh dị. Trước khi từ chức, Triệu Kiến Quốc cũng rất coi trọng hắn. Nếu lần hành động này mà thành công, có lẽ sau này chúng ta sẽ phải gọi hắn một tiếng Dương đội trưởng.

Dương đội trưởng?

Mặt của Khương Thượng Bạch nhất thời tối sầm lại. Dương đội trưởng? Nói cách khác là bọn họ không thể nào đè ép Dương Gian được nữa.

Khi đám người đang nói chuyện với nhau thì trên mảnh đất trống gần đó xuất hiện một luồng ánh sáng đỏ. Luồng ánh sáng màu đỏ này xuất hiện rất đột ngột, nhưng cũng biến mất cực kỳ nhanh. Cứ như là có ai đó nhấn công tắc đèn vậy, bật một cái rồi tắt ngay. Vốn đang chú ý đến mọi thứ xung quanh, bọn họ phát hiện ra ngay lập tức. Đến khi đám người nhìn về mảnh đất trống này thì đã phát hiện ra ở chỗ đó xuất hiện một đám người.

Là đám người Vương Tiểu Minh, Lý Quân, Đồng Thiến, Phùng Toàn.

- Hắn lại có thể mang người đi ra ngoài?

Chứng kiến được điều này, Chung Sơn lập tức tỏ ra giật mình. Hắn ta ngay lập tức vứt điếu thuốc, sau đó đứng dậy ngay. Trước đó hắn ta cũng không đặt quá nhiều hi vọng vào Dương Gian. Dù sao hắn ta cũng là người tham dự vào chuyện này. Mặc dù phải chạy trối chết nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc phán định về chuyện linh dị lần này. Trong tình huống lúc đó, việc sống sót mà rời đi gần như là một việc không có khả năng xảy ra.

- Không, có tổn thất, số người ít đi.

Khương Thượng Bạch nheo mắt nhìn một lát. Hắn ta phát hiện ra trong đám người thiếu một một số vị ngự quỷ nhân. Không hề nghi ngờ gì nữa, những người bị thiếu kia chắc chắn đã chết ở bên trong mảnh hắc ám bên kia rồi. Dù những người kia không được coi là nổi tiếng cho lắm, nhưng nếu đã bị tổng bộ điều động đến tham gia chuyện linh dị lần này thì đều là ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ hế. Không được coi là đỉnh phong thì cũng là nhất lưu rồi, vậy mà lần này lại chết.

- Đi ra rồi?

Giờ phút này Vương Tiểu Minh đứng trên mặt đất, đưa mắt nhìn xung quanh. Cuối cùng ánh mắt của hắn ta dừng lại trên người của Dương Gian.

- Sự trợ giúp của tổng bộ đến hơi trễ. Nếu chậm hơn một chút nữa thôi là đám người chúng tôi sẽ chết sạch.

- Xem ra anh không kinh ngạc chút nào nhỉ, Vương Tiểu Minh.

Dương Gian đi đến, lúc này trên người của hắn vẫn được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu đỏ. Nhìn qua thì thấy bóng dáng của hắn có chút hư ảo. Lúc này ở dưới chân hắn lại có một cỗ quan tài không có nắp đăng lẳng lặng nằm ở đó.

- Ngay khi nhìn thấy quỷ vực của cậu thì tôi có hơi kinh ngạc một chút. Vốn tôi cứ nghĩ là tổng bộ sẽ phái người khác đến, không nghĩ người cứu viện sẽ lại là cậu.

Dường như Vương Tiểu Minh có ý định dò xét Dương Gian:

- Trước đó, khi ở bên trong căn cứ huấn luyện, cậu không thể nào đi ra khỏi quỷ vực của con quỷ kia. Nhưng hiện tại cậu lại có thể xâm nhập được vào bên trong quỷ vực của Cảnh sát quỷ. Xem ra cậu lại có sự thay đổi mới nữa rồi.

- Là nó đang giúp cậu à?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch