Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 918: Lý Nhạc Bình 1

Chương 918: Lý Nhạc Bình 1

Chung Sơn nghĩ nghĩ một hồi, sau đó cũng mở miệng biểu lộ thái độ, nhưng không có đứng dậy.

- Tôi cũng cho rằng điều mà Dương Gian lo lắng là đúng. Mặc dù tôi không có tham gia vào chuyện linh dị của quỷ chết đói, nhưng chỉ riêng việc quỷ vực của nó có thể bao phủ hết toàn bộ một tòa thành phố, ngăn cản hết mọi sự giúp đỡ từ bên ngoài là đã đủ hiểu rồi. Mức độ nguy hiểm của thứ này không kém gì Cảnh sát quỷ, một khi để cho nó chạy thoát, thì không có một ai chịu trách nhiệm nổi đâu.

Trước đó, khi Dương Gian ở sân bay đã không có đáp ứng hắn ta về chuyện của kế hoạch đội trưởng, cho nên lúc này chỉ mở miệng ủng hộ đã là không tệ rồi. Nhìn thấy Phùng Toàn, Lý Quân, Tào Dương, còn có Chung Sơn, bốn vị ngự quỷ nhân đỉnh phong cùng ủng hộ Dương Gian. Không chỉ Khương Thượng Bạch mà sắc mặt của mấy vị ngự quỷ nhân Hội anh em cũng trở nên khó coi. Còn vị ngự quỷ nhân vừa bị Dương Gian ném ghế cho gãy đầu kia lại thầm giật mình, trong lòng hô to may mắn. Cũng may vừa rồi hắn ta nhịn được, không có phản kích. Không phải vậy thì hai bên đã đánh nhau to rồi, có thêm mấy người này giúp đỡ Dương Gian, khả năng cao đám người bọn hắn sẽ phải nằm lại tại đây.

Bốn đối bốn.

Trong cuộc họp, tám người đứng dậy trừng mắt nhìn nhau, cho thấy lập trường của thái độ của bản thân. Bầu không khí có chút nóng nảy, giống như sắp đánh nhau đến nơi. Nhưng đối với người khác mà nói, chuyện này không hề liên quan gì đến bọn họ hết. Ngồi gấp giấy thì vẫn cứ tiếp tục gấp. Người ngồi ngáp thì vẫn còn đang ngáp. Mấy người kia cứ ngồi thẳng tắp ở đó, duy trì tư thế này mãi, như một cỗ thi thể vậy, không hề nhúc nhích dù chỉ một chút. Nếu không phải còn có mấy cái tróng mắt di động thì người khác còn tưởng rằng Tào Duyên Hoa bỏ mấy bức tượng vào đây cho đủ số lượng.

Còn về phần Tào Duyên Hoa, hiện tại hắn ta không dám khuyên can, mà có khuyên cũng khuyên không nổi. Hắn ta có quyền lợi của một vị Phó bộ trưởng, nhưng không có năng lực của ngự quỷ nhân. Thân thể chỉ là của một người bình thường, có thể chịu đựng được áp lực của cuộc họp lần này là đã không tệ rồi. Nếu đổi lại là một người có tố chất tâm lý không tốt thì chắc đã cáo quan về quê rồi.

Vương Tiểu Minh lại giống như rơi vào trạng thái trầm tư vậy, không có ý định khuyên giải, chỉ khi nào thảo luận thì hắn ta mới đưa ra một số tư liệu để giúp đỡ thôi. Còn những đề nghị then chốt hắn ta lại không hề đưa ra.

- Được rồi, đừng có nhốn nháo nữa, ngồi xuống hết cả đi.

Ngay khi cục diện đang giằng co đến lúc căng thẳng, thì ông lão họ Tần với khuôn mặt mọc đầy thi ban gõ gõ cây quải trượng rồi nói.

Lão ta vừa nói xong, ngay lập tức tám người đều đồng loạt ngồi xuống. Đây là hành động vô thức của thân thể bọn họ, chứ ý thức vẫn chưa biết được là chuyện gì đang xảy ra.

- Hả?

Đến khi phản ứng lại, Dương Gian mãnh liệt nhìn về phía lão Tần kia. Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? Bị năng lực lệ quỷ ảnh hưởng đến tư duy, hay là bị quỷ khống chế thân thể? Chỉ một câu nói mà đã khiến hắn phải chịu ảnh hưởng, đồng thời mấy con quỷ trong cơ thể còn không có nửa điểm chống cự.

"Khoan... Ghế của mình."

Sau đó Dương Gian chợt phát hiện ra, ở dưới mông của hắn là một cái ghễ gỗ thật sự. Không phải lúc trước hắn đã ném cái ghế gỗ này ra ngoài rồi hay sao? Hắn nhìn về phía mặt đất ở gần đó, những mảnh ghế vỡ vụn đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa. Không chỉ mỗi mình Dương Gian, mà toàn bộ người khác đều như vậy, ai nấy đều nhìn về phía Tần lão với bộ dáng giống như đang gặp quỷ vậy.

Chỉ một câu nói thôi đã ảnh hưởng được đến hành động của người khác, đây là chuyện mà ngự quỷ nhân có thể làm hay sao?

"Ông lão này cực kỳ thần bí."

Khương Thượng Bạch cau mày, hắn ta cực kỳ kiêng kỵ đối với lão già trước mặt.

Bởi vì hắn ta chưa từng nhìn thấy Tần lão xử lý qua chuyện linh dị, cho nên không biết. Thế nhưng ở trong tổng bộ lại lưu truyền một câu nói, ngự quỷ nhân đệ nhất của thành phố Đại Kinh chính là Tần lão. Cũng vì có sự tồn tại của lão cho nên từ trước đến giờ thành phố Đại Kinh chưa bao giờ bộc phát qua một chuyện linh dị. Đối với một thành thị lớn mà nói, điều này là không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì theo tình hình trước mắt mà nói, phàm là thành phố, dù là lớn hay nhỏ thì đều sẽ xuất hiện qua chuyện linh dị. Theo lý thuyết mà nói, thành phố Đại Kinh cũng giống như vậy.

Tần lão chậm rãi nói:

- Tiếp tục bàn bạc đi, cho lão già này chút mặt mũi, mọi tranh chấp dừng lại ở đây đi.

Tất cả mọi người đều im lặng, dường như quỷ ở trong cơ thể mọi người cũng yên tĩnh lại hết vậy.

Ánh mắt Dương Gian chớp động:

"Nghi ngờ là ngự quỷ nhân từ thời kỳ Dân quốc? Ông lão này thực sự đặc thù, là dị loại của dị loại."

Nếu ông lão này đã ra mặt để hòa giải, hắn cũng không có tiếp tục tranh chấp nữa, dù sao điều cần nói đều đã nói rồi, quyết định là do tổng bộ. Hắn đã nghĩ kỹ rồi, nếu tổng bộ dùng phương án của Khương Thượng Bạch, hắn sẽ từ chức.

Nhưng trước đó, hắn vẫn cần tìm Tào Duyên Hoa để đền bù lại tổn thất của lần hành động trước, đồng thời lấy tiền tăng ca của chuyện linh dị Cảnh sát quỷ...

- Khụ khụ.

Giờ phút này Tào Duyên Hoa mới xấu hổ ho khan mấy tiếng:

- Như vậy chúng ta lại tiếp tục bàn bạc về đề tài hồi nãy. Tạm thời chúng ta cứ bỏ qua phương án của Khương Thượng Bạch, trừ phi là bất đắc dĩ, cho nên tôi hi vọng mọi người ở đây suy nghĩ ra biện pháp khác. Hiện tại chúng ta đã biết được quy người cùng cách thức giết người của nó, nên tôi tin là mấy vị sẽ không khiến cho tôi thất vọng đâu. Vì thế chúng ta tiếp tục bắt đầu bàn bạc về phương pháp giam giữ Cảnh sát quỷ.

Vốn cho rằng cuộc họp lần nãy sẽ tiếp tục kéo dài thời gian buồn tẻ, nhưng không ngờ là lại có người đưa ra ý tưởng.

- Vô dụng thôi, không thể nào giam giữ con quỷ này khi ở bên trong quỷ vực của nó. Một khi rơi vào bên trong quỷ vực của Cảnh sát quỷ thì chúng ta chỉ có chết mà thôi. Vì thế nếu muốn giam giữ thì chúng ta phải ra tay từ phía ngoài, chỉ có như vậy mới có thể ngăn cản Cảnh sát quỷ khởi động lại không ngừng.

Người nói chuyện là người ngồi bên cạnh Dương Gian mà hắn không thể nào nhớ kỹ dung mạo, Lý Nhạc Bình.

- Thực ra tôi cũng đọc khá nhiều tư liệu rồi, nên có thể phân tích ra được căn nguyên của Cảnh sát quỷ, căn bản mà nói cái này cũng không phải là một con quỷ, nói cho đúng ra thì đây là một mảnh quỷ vực, quỷ vực cũng chính là quỷ.

- Nếu muốn giam giữ được Cảnh sát quỷ, thì cần phải giam giữ toàn bộ quỷ vực. Trong tổng bộ đã có ai có kinh nghiệm khi xử lý những vụ tương tự chưa? Chia sẽ cho mọi người nghe một chút.

A?

Mọi người nghe vậy đều quay đầu nhìn về phía Lý Nhạc Bình. Sau đó trong đầu bọn họ đều đồng loạt xuất hiện một ý nghĩ kỳ quái. Người này là ai vậy? Nhìn thì có chút quen quen, nhưng lại không thể nào biết.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch