Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 936: Kế Sách Tạm Thời

Chương 936: Kế Sách Tạm Thời

Tin tức mà Lý Dao mang đến cực kỳ quan trọng.

Dương Gian không nghĩ đến đám người Hội anh em lại phản ứng nhanh như vậy. Ngay trong đêm đầu tiên đã tổ chức cuộc họp để bàn bạc phương pháp đối phó với hắn. Thậm chí còn có người đưa ra ý kiến muốn thủ tiêu hắn. Mặc dù ý kiến kia đã bị bac bỏ, nhưng đây là một tín hiệu nguy hiểm, một khi cái tín hiệu này không bị dập tắt, thì đây chính là một hồi nguy cơ của hắn.

Lý Dạo bất chợt cười rộ lên rồi nói:

- Đúng là Khương Thượng Bạch kiêng kỵ anh thật, hắn ta cảm thấy nếu người của hội anh em mà muốn giết chết anh thì phải trả một cái giá cực kỳ thảm trọng... Với lại... Với lại hắn ta cảm thấy anh là một tên điên, nên việc tiêu tốn nhiều tinh lực để tiêu diệt một tên điên không hề có lời.

- Ở tổng bộ anh đã biểu diễn khá xuất sắc, khiến cho người ta nghĩ anh chỉ là một người thích làm xằng làm bậy, nên những uy hiếp mà anh mang đến không có cao như tưởng tượng. Nếu không nội dung cuộc họp lần này của đám người Hội anh em chỉ sợ là phải thay đổi.

Dương Gian khẽ lắc đầu và nói:

- Sai rồi, việc bọn họ kiêng kỵ tôi không phải vì hành động làm xằng làm bậy không thèm suy nghĩ kia của tôi, mà chính là bọn họ biết sự phản kích của tôi sẽ cực kỳ hung tan. Đồng thời tôi có đủ năng lực để khiến cho bọn họ phải trả một cái giá cực kỳ đắt. Cái giá phải trả là điều cực kỳ quan trọng mỗi khi cân nhắc, nếu bọn họ chịu dựng nổi cái giá kia thì dù tôi có là một kẻ bị bệnh thần kinh đi nữa, bọn họ cũng sẽ thủ tiêu tôi không chút do dự.

- Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu đám người Hội anh em kia không có cân nhắc đến việc đối phó tôi ngay thì chắc chắn là đang có ý định khác. Cô không muốn nói ra hay sao?

Lý Dao cười khẽ đáp:

- Suy đoán của anh rất nhạy cảm, đây là một cái ưu điểm cực kỳ lớn của anh. Đúng là đám người hội anh em có ý định khác, bất quá đó không phải là ác ý, là thiện ý. Bọn họ muốn lôi kéo anh gia nhập vào Hội anh em.

Dương Gian nói:

- Thử nỏi điều kiện một chút xem sao? Giá trị con người của tôi cũng không thấp đâu, Hội anh em định trả cái giá gì vậy?

Lý Dao duỗi hai ngón tay ra rồi bảo:

- 200 ức, chỉ cần anh gia nhập vào Hội anh em, bọn họ sẽ cho cậu 200 ức.

- 200 ức?

Sau khi nghe được con số kia Dương Gian không có biểu hiện nào, ngược lại chỉ khẽ lắc đầu, cười một tiếng rồi nói với giọng điệu trào phúng:

- Nói thật, trước khi đến thành phố Đại Kinh, tôi đã xử lý xong vấn đề tiền bạc rồi. Mặc dù không nhiều, nhưng đủ để cho một hộ gia đình tiêu xài mấy đời. Cho nên hiện tại đối với tôi tiền chỉ là một con số mà thôi, không hê có bất cứ giá trị nào.

Trước kia đúng là hắn rất cần tiền, bởi vì hắn sống không được lâu nữa, nên mới chuẩn bị một khoản tiền để cho mẹ hắn dưỡng lão.

- Nếu Hội anh em chỉ đưa ra một điều kiện như vậy, thì bọn họ không cần phải bàn bạc gì nữa đâu. Dù sao sau khi nhập vào Hội anh em thì người chịu tổn thất vẫn là tôi. Chỉ sợ tổng bộ sẽ không để cho đám người Hội anh em nhiều thêm một chức vị đội trưởng đâu. Với lại việc phân phối tư nguyên cho tôi, cùng công lao nhận được cũng sẽ vì sự tồn tại của Hội anh em mà bị cắt giảm.

- Phải biết những thứ đó có liên quan rất lớn đến việc sinh từ sau này của tôi đó.

Lý Dao nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:

- Nhưng không phải là cũng có một số chỗ tốt hay sao? Ít ra sau đó anh sẽ có thế lực để dựa lưng, không cần phải đối mặt với nhiều nguy hiểm như này.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:

- Đây là cô đang nói giúp cho đám người hội anh em hay sao vậy?

Lý Dao vội vàng giải thích:

- Không, anh hiểu lầm ý em rồi, thứ em quan tâm chỉ là sự an toàn của anh mà thôi. Anh có thể sống sót, mới là điều quan trọng nhất. Năng lượng của Hội anh em quá lớn, em lo là anh sẽ gặp nguy hiểm sau khi công khai vạch mặt với bọn họ. Thay vì khiến cho cục diện trở nên xấu đi, chi bằng dừng lại, mọi người cùng bắt tay giảng hòa.

- Trong làm ăn, không có cái gì gọi là kẻ địch vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi. Giữa anh và đám người Hội anh em, cả hai bên đều phải chịu một ít tổn thất. Bên phía bọn họ thì chết đi một người, mà anh cũng phải chịu đựng sự uy hiếp của Hội anh em, đúng không? Em tin chắc rằng Khương Thượng Bạch không muốn trở mặt, và anh cũng không hề muốn điều đó.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào cô ta rồi nói:

- Vẫn là câu nói lúc nãy, chuyện này phải xem Hội anh em ra cái giá gì. Với lại tư tưởng kia của cô bị sai rồi, đối với người bình thường mà nói, việc có chỗ dựa, có thế lực chống lưng đương nhiên là rất tốt. Nhưng chúng tôi là ngự quỷ nhân, loại người như chúng tôi không có một ai đáng để tin tưởng cả, chỉ có dựa vào bản thân mà thôi.

- Bởi vì người khác không thể nào cứu tôi được, chỉ có tôi mới cứu được tôi mà thôi. Cho nên cái này cũng không phải làm ăn. Ngoài ra việc tôi gia nhập vào Hội anh em, sẽ chẳng khác gì tôi phải từ bỏ toàn bộ mọi thứ bên phía tổng bộ hết. Cái này là tổn thất cá nhân, mà Hội anh em không hề mất mát cái gì hết. Bọn họ làm như vậy là đang chèn ép, đang hạn chế tôi. Cho nên đối với tôi mà nói, bọn họ là sự trói buộc chứ không phải chỗ dựa.

- Đương nhiên, nếu bọn họ ra cái giá đủ cao thì tôi cũng có thể từ bỏ bên phía tổng bộ. Chỉ là cái giá kia không thể nào cân đo đong đếm bằng tiền được.

Lý Dao tỏ ra có chút kinh ngạc.

Cô ta không nghĩ ra được quan niệm của Dương Gian lại như thế này. Thế nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì cảm thấy nó không hề sai, dù sao ngự quỷ nhân đã không còn được coi là người bình thường nữa rồi. Nếu dùng lập trường của người bình thường để cân nhắc thì có hơi sai lầm.

Cuôi cùng, Lý Dao lắc lắc đầu rồi nói:

- Đáng tiếc là bọn họ không đưa ra cái giá khác.

- Không đưa ra mức giá khác là vì bọn họ không muốn bỏ ra. Chứ tôi không tin là Hội anh em lại không thể đưa ra nổi một vài món đồ đâu?

Dương Gian nhìn cô ta và nói:

- Điều này nói rõ, việc mời chào tôi chỉ là kế sách tạm thời mà thôi. Bởi vì hiện tại đang là thời điểm then chốt của kế hoạch đội trưởng. Nếu lúc này tôi mà gia nhập vào Hội anh em thì có nghĩa là tôi sẽ mất đi chiếc ghế đội trưởng. Như vậy là đám người hội anh em đã chèn ép được tôi mà không cần phải trả bất cứ cái giá nào cả. Đến khi đó nhân tuyển của kế hoạch đội trưởng đã được định ra, đồng thời bắt đầu thực hành thì mối uy hiếp từ tôi sẽ trở nên nhỏ đi. Mà lúc đó mới chính là lúc tôi trả giá đắt, hoặc là bị đá ra khỏi Hội anh em, hoặc bị xa lánh. Nói tóm lại, kết cục của tôi sẽ không tốt một chút nào.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch