Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 937: Có Hẹn Với Người Khác

Chương 937: Có Hẹn Với Người Khác

- Dựa vào tính khí của tôi, nếu đến bước kia tôi sẽ không thể cam tâm, cuối cùng vẫn là hai bên trở mặt với nhau mà thôi.

- Nếu mọi chuyện đã như vậy thì tôi cần gì phải chờ đến lúc cục diện đã ổn định rồi mới trở mặt chứ? Chi bằng trở mặt với bọn họ hiện giờ luôn. Bọn họ đang cho rằng tôi chỉ là một đứa trẻ hay sao vậy? Chỉ cần cho tôi cây kẹo là có thể lừa gạt.

Lý Dao kinh ngạc nói:

- Vậy mà anh có thể phân tích chuyện này ra nhiều như thế? Mọi chuyện sẽ không phức tạp như thế này đấy chứ.

Nếu mọi chuyện mà đúng như những gì Dương Gian nói, vậy đám người Hội anh em cũng thật sự cáo già, đây quả thật là đang đào hố cho Dương Gian nhảy đây mà.

Dương Gian chỉ chỉ đầu của hắn rồi nói:

- Cùng tiếp xúc nhiều với những thứ âm hiểm, quỷ dị, cùng vô giải một thời gian dài thì đương nhiên là sẽ học hỏi được một ít. Mặc dù kinh nghiệm xã hội của tôi không nhiều, nhưng tôi không có ngu. Có một số việc chỉ cần động não một tý là nghĩ ra ngay. Với lại, nếu tôi nghĩ không ra thì vẫn còn có nghĩ giúp hay sao?

Lý Dao vừa cười vừa nói:

- Em cũng không có nghĩ được phức tạp như anh.

Dương Gian chỉ mỉm cười mà không nói câu nào, hắn không cần Lý Dao phân tích cái gì cả, chỉ cần mang tình báo đến cho hắn là đã đủ rồi.

Hiển nhiên lần thay đổi trí nhớ này rất thành công.

Lý Dao chợt hỏi:

- Vậy anh định trả lời Hội anh em như thế nào đây? Lần này bọn họ phái em đến là để mời chào anh, cho nên ít ra anh cũng phải cho em một cái đáp án để trở về bàn giao cho họ chứ?

Dương Gian nói:

- Nói với bọn họ, tôi có thể gia nhập vào Hội anh em, nhưng phải chờ đến khi tôi trở thành đội trưởng cái đã, đồng thời khi đó Hội anh em phải đưa cho tôi ba 30% cổ phần công ty của bọn họ.

Hắn duỗi ra ba ngón tay, giọng điệu có chút cợt nhả.

Lý Dao cười phù một tiếng:

- Đây là anh đang giở công phu sư tư ngoạm à, hơn nữa còn bắt bọn họ phải đợi đến khi anh trở thành đội trưởng nữa chứ. Như vậy chẳng phải là đám người Hội anh em sẽ phải trương mắt nhìn anh trở nên lớn mạnh hay sao?

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Đó là chuyện của bọn họ, không liên quan gì đến tôi hết. Đồng thời nhắn lại giúp tôi một câu như này, nếu bọn họ muốn báo thù cho Cao Chí Cường thì cứ đến, tôi chỉ sợ là bọn họ chơi không nổi thôi.

Lý Dao đột nhiên cảm thấy việc này có chút lỗ mãng.

- Uy hiếp trực tiếp như vậy sẽ không tốt đâu? Có nên mềm mỏng một chút không? Ví dụ như hai bên đều tạm thời lùi một bước xem sao?

Dương Gian nhìn chằm chằm vào Lý Dao:

- Nếu tôi nói như thế thì chắc chắn bọn họ sẽ nghi ngờ rằng có phải tôi đang âm thầm làm chuyện gì đó hay không. Loại cảnh cáo lỗ mãng kia mới phù hợp với tính cách của tôi,. Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, gần đây cô phải tập trung chú ý động tĩnh của Hội anh em giúp tôi đấy nhé. Một khi bọn họ quyết định động thủ với tôi thì cô phải báo cho tôi biết ngay. Tôi ra tay trước, đánh rụng một số người của bọn họ đã rồi nói sau.

- Đúng rồi, cô chuẩn bị cho tôi một phần hồ sơ về cách thành viên của Hội anh em đi, càng chi tiết càng tốt.

- Được, qua mấy ngày nữa em sẽ gửi nó qua cho anh.

Lý Dao gật gật đầu, bất chợt cô ta có chút lo lắng nói:

- Thế nhưng anh định trở mặt với bọn họ thật à? Điều này hẳn là không có lợi chút nào, có nên hòa giải một chút không? Dù sao hiện tại giữa hai bên cũng chưa đến mức nghiêm trọng lắm, em thật sự lo lắng cho sự an toàn của anh.

Dương Gian hơi lắc đầu:

- Có giảng hòa hay không không phải là do tôi quyết định, mà là do bọn họ. Nếu bọn họ muốn giết chết tôi thì sao tôi lại phải giảng hòa với bọn họ chứ? Cô không cần quan tâm đến an toàn của tôi, chú ý đừng để cho bọn họ phát hiện ra là được.

- Được rồi, mọi chuyện cứ như vậy đã, cô trở về trước đi.

Lý Dao u oán nói:

- Ê, em xin nghỉ nguyên một ngày để đến đây với anh đó, mà anh lại đuổi em về như vậy hay sao?

Dương Gian nói:

- Tý nữa tôi còn bận chút việc, là có hẹn với người khác.

Lý Dao nói:

- Ai thế? Không phải là cô liên lạc viên đáng yêu kia của anh đó chứ?

Dương Gian nói:

- Cô biết quá nhiều, nhưng không phải đâu, đừng có suy nghĩ nhiều như vậy. Là một người bạn, đây là việc riêng của tôi, cô không cần hỏi nhiều.

Lý Dao bĩu môi:

- Em không tin.

Dương Gian nhìn thấy bộ dạng nũng nịu, kỳ kèo của cô ta thì cảm thấy khá đau đầu. Không phải lúc trước sợ bị người ta phát hiện vì sửa đổi trí nhớ thì hắn sẽ sửa luôn nhân cách của cô nàng này.

Cái gì không chơi lại đi chơi cái trò yêu với chả đương.

Khiến cho hiện tại mỗi khi gặp mặt nhau, Lý Dao lại hành động như kiểu bạn gái của hắn vậy.

- Đại ca, cửa không khóa... A, có phải là tôi đến sai thời điểm hay không?

Thế nhưng đúng lúc này, cửa lại bị đẩy ra, người bước vào chính là Vạn Đức Lộ. Lúc này ông ta đang đứng ở trước cửa, bộ dạng có chút xấu hổ nhìn lấy Dương Gian và Lý Dao ôm ấp nhau trên ghế sô pha.

Dương Gian mở miệng nói:

- Không, ông đến vừa kịp lúc.

Nếu Vạn Đức Lộ không đến, thì Dương Gian không biết bản thân sẽ bị Lý Dao dây dưa đến lúc nào nữa, đến lúc đó không chừng hắn sẽ phải bán một chút nhan sắc.

- Thật sự là hẹn người khác?

Lý Dao tỏ ra khá kinh ngạc, sau đó đứng dậy, nhưng bộ dạng vẫn lưu luyến không muốn rời:

- Vậy lần sau em lại đến tìm anh. Mối quan hệ giữa chúng ta hẳn là nên giữ bí mật, tốt nhất là anh dặn dò bạn của anh đừng có nói bậy bạ. Bên trong khách sạn này có người của Hội anh em đó. Nếu không phải lần này bọn họ giao nhiệm vụ cho em là mời chào anh thì dù có cho em thêm mấy lá gan đi nữa em cũng không dám đến gặp anh trực tiếp như này đâu. Nếu bị người của Hội anh em phát hiện ra, không chừng sẽ hại chết em đó.

Dương Gian nói:

- Yên tâm đi, tôi sẽ sắp xếp tốt, không có việc gì đâu.

- Ừm.

Lý Dao gật gật đầu, sau đó đeo kính, vội vàng rời đi.

Vạn Đức Lộ nhanh chóng né sang một bên để nhường đường, ông ta chỉ khách khí cười một tiếng, không dám bình phẩm nhiều lời về chuyện này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch