Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 948: Tin Tức Về Hồn Bình 2

Chương 948: Tin Tức Về Hồn Bình 2

Bởi vì dung mạo của tên La Vĩnh này khá giống với ông lão quỷ gõ cửa, đồng thời lại có liên quan đến hồn bình, tổ trạch các thứ, nên có tám chín mươi phần trăm là con cháu đời sau của ngự quỷ nhân thời kỳ Dân Quốc.

Rõ ràng La Vĩnh có chút giật mình:

- Ông nội tôi? Dài... Tôi, tôi cũng không nhớ rõ lắm.

Dương Gian hỏi:

- Không nhớ rõ ràng, ông chưa bao giờ nhìn thấy ông nội ông?

Theo hắn thấy dù người tên La Vĩnh này đã hơn 50 tuổi, nhưng nếu khi còn bé gặp được ông nội của ông ta thì cũng không đến mức hoàn toàn không biết gì về ông nội được.

Còn cha của La Vĩnh, trước đó Dương Gian cũng đã hỏi qua Vạn Đức Lộ rồi. Cha của La Vĩnh chết khi ông ta mới 13 tuổi, nếu không người kia khả năng cao sẽ là cha của ông ta thì hợp hơn.

La Vĩnh vừa khẩn trương vừa nói:

- Khi còn bé tôi có gặp qua ông nội mấy lần, cha tôi và ông nội tách ra ở riêng từ sớm. Chúng tôi ở trong thôn, còn ông nội tôi ở bên trong một căn nhà cũ bên ngoài thôn. Cho nên ấn tượng của tôi đối với ông nội khá nhạt. Ấn tượng sâu nhất của tôi chính là khi còn bé tôi bị bệnh, mà trong nhà lại không có tiền chữa bệnh. Thế nhưng đêm hôm đó ông nội tôi xuất hiện cho cha tôi một khoản tiền, để cha tôi đưa tôi đi chữa bệnh.

Dương Gian hỏi tiếp:

- Sau đó thì sao?

La Vĩnh nói:

- Sau này tôi không nhìn thấy ông nội của tôi nữa.

Dương Gian nhạy cảm phát hiện ra một lỗ thủng:

- Chắc hẳn là khi đó ông nội của ông đã rất già rồi đúng không, chẳng lẽ khi ông nội ông chết không có xử lý tang sự hay sao?

Ở nông thôn, việc người già qua đời là một sự kiện, cho nên không thể nào có chuyện không tổ chức tang sự hết.

La Vĩnh nói:

- Tôi cũng không hiểu lắm, giống như sau chuyện đó ông nội của tôi liền biến mất, tôi không còn gặp lại ông nội tôi nữa, mà cha tôi cũng không hề nhắc đến.

"Biến mất một cách ly kỳ?"

Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ, đồng thời càng nghĩ càng thấy nó đúng.

Ông nội của La Vĩnh chắc hẳn là một vị ngự quỷ nhân cùng thời đại với Tần lão ở tổng bộ, đồng thời đã sinh tồn rất lâu.

Lâu đến mức đã bỏ qua luôn vấn đề lệ quỷ khôi phục lại.

Thế nhưng Dương Gian lại không hề cảm thấy kỳ quái, ngự quỷ nhân đỉnh phong của 100 năm trước có thể sống sót qua thời kỳ đó thì làm gì có ai không phải là dị loại cơ chứ. Nhưng vì cái gì sau đó ông nội của La Vĩnh lại lựa chọn biến mất một cách ly kỳ như vậy?

Là ông ta cảm thấy bản thân đã già, sắp chết, nên tự đi chọn một ngôi mộ cho bản thân?

- Ở chỗ tôi có một bức ảnh, ông thử nhìn xem xem có nhận ra được không.

Nói xong, Dương Gian lấy điện thoại và mở bức ảnh kia ra.

Đây là một bức ảnh chụp quỷ gõ cửa.

Bức ảnh được chụp thông qua cửa sổ thủy tinh, ở bên ngoài cửa sổ là một hành lang khá tối tăm. Ở đó có một ông lão mặc một bộ trường sam, mặt mũi nhăn nheo, toàn thân mọc đầy thi ban, cả người cứng ngắc đứng tại chỗ. Đầu hơi nhìn về phía bên này, để lộ ra một đôi mắt trắng xám, với hai con mắt chết lặng.

- Đây là ông nội của tôi...

Khi nhìn thấy bức ảnh này La Vĩnh lập tức tỏ ra giật mình.

Bởi vì đây là một bức ảnh được chụp gần đây, nếu ông nội của hắn ta mà còn sống đến hiện tại chắc cũng phải hơn 100 tuổi.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào hắn ta rồi hỏi:

- Ông chưa từng gặp qua ông nội của ông, vậy dựa vào cái gì ông lại cho rằng đó là ông nội ông vậy.

La Vĩnh có chút kích động nói:

- Hồi còn nhỏ, mỗi lần tôi bị bệnh, ông nội tôi đều mặc bộ quần áo này đến đưa tiền cho cha tôi, tôi nhớ rất rõ, sẽ không lầm đâu...

Vạn Đức Lộ liếc nhìn một chút, nhịn không được nói:

- Đại ca, nhìn qua là thấy người này là cháu ruột của người kia nha. Nhìn bộ dạng hai người cũng không hề khác nhau mấy. Ngay cả người ngoài nghề như tôi cũng nhìn ra.

Dương Gian nhanh chóng thu hồi bức ảnh.

- Tốt lắm, nếu ông đã xác nhận được thì mọi chuyện dễ làm rồi.

Hắn cũng chẳng nghĩ nhiều về kết quả này nữa.

Bởi vì ở lần đầu tiên nhìn thấy La Vĩnh thì trong lòng Dương Gian đã xác nhận ra được thân phận của quỷ gõ cửa rồi.

Con quỷ có danh hiệu quỷ gõ cửa cũng chính là ngự quỷ nhân của một trăm năm trước, còn vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở nửa năm trước thì Dương Gian cho rằng khi đó ông nội của La Vĩnh đã chết. Sau khi chết, thi thể bị người phát hiện và đưa đến bệnh viện, sau đó lệ quỷ khôi phục và hình thành một chuyện linh dị cấp A.

Nhưng có một vấn đề là, một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong sống đến tận hiện tại, lại là một dị loại có khả năng vượt qua lệ quỷ khôi phục. Mà theo như vị bác sĩ có nickname là Lôi Điện Pháp Vương kia kể rằng người như vậy lại bị chết vì ngã. Hơn nữa còn là ngã từ tầng năm xuống mà chết.

Đây quả thực là một chuyện cực kỳ buồn cười.

Thế nhưng nghĩ kỹ lại, thì cái gì có khả năng giết chết ông nội của La Vĩnh đây?

Có lẽ ở đằng sau cái chết của ông nội La Vĩnh đang ẩn giấu một thứ khiến cho người ta càng sợ hãi hơn.

Nhìn thấy bộ dạng trầm mặc của Dương Gian, trong lòng La Vĩnh có chút đứng ngồi không yên, nhưng hắn ta lại không dám lên tiếng, nên đàng phải thành thành thật thật ngồi yên tại chỗ.

Chờ đến khi lấy lại tinh thần, Dương Gian mới nhìn La Vĩnh rồi nói:

- Trước khi ông nội của ông biến mất, ông ấy có để lại thứ gì hoặc đồ gì đặc biệt không?

- Không, không có.

Mặc dù giọng điệu của La Vĩnh có chút khẩn trương, nhưng trả lời rất quyết đoán.

Nghe được câu trả lời, Dương Gian tự giễu lắc đầu.

Cũng đúng, trước đó ông nội của La Vĩnh đã tách ra ở riêng với con cháu rồi, lại cắt đứt hết liên lạc. Đây chính là do ngự quỷ nhân sợ việc này liên lụy đến đầu của người nhà. Dù có lưu lại đầu mối gì đó thì cũng sẽ không lưu lại cho người thân trong nhà, bởi vì đây chẳng khác gì rước họa vào nhà cả.

Nhưng nếu suy nghĩ theo cách này thì đầu mối sẽ được ông lão kia để lại ở đâu đây?

Càng nghĩ.

Dương Gian càng cảm thấy có hai chỗ.

Một chỗ chính là nơi mà ông nội của La Vĩnh chết, đó chính là nơi phát hiện ra thi thể đầu tiên, có lẽ ở đó còn lưu lại được một số thứ gì đó có tác dụng.

Còn có một nơi nữa chính là...

Dương Gian lại mở ra điện thoại di động, vẫn là bức ảnh chụp kia. Đây là lần đầu tiên hắn xem kỹ bức ảnh này, hắn zoom to bức ảnh lên.

Ông lão kia vẫn mặc một chiếc trường sam màu đen, nhưng ở bên hông lại có một cái túi.

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe:

"Theo phong cách của quần áo thời kỳ đó thì không thể nào có một chiếc túi nằm ở đây được... Đây là chỗ khác thường duy nhất, với lại cái túi này hơi phình lên, bên trong đang chứa đựng thứ gì vậy?

Manh mối.

Đây mới thực sự là tìm hiểu rõ ngọn nguồn của lệ quỷ, hiểu hết toàn bộ manh mối.

Trực giác nói cho hắn biết, ở bên trong túi áo của quỷ gõ cửa có câu trả lời mà hắn cần. Bởi vì nếu là một người có thể chết bất cứ lúc nào, cách làm thông minh nhất chính là cất giữ những tin tức quan trọng ở trong người.

Lại suy nghĩ thêm về vấn đề lệ quỷ khôi phục của bản thân, Dương Gian cảm thấy ông nội của La Vĩnh chắc chắn có được phần đáp án này, nhưng nó chỉ rơi vào tay người có tư cách mà thôi.

Bởi vì trước tiên người đó cần phải xử lý được quỷ gõ cửa, sau đó mới có khả năng lấy được phần đáp án này.

Có thể làm được điều này thì ít nhất cũng phải là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong, và đương nhiên người như vậy sẽ có tư cách để hiểu biết hết thảy mọi thứ. Còn người bình thường, dù là ngự quỷ nhân bình thường đi nữa thì dù có biết hết toàn bộ mọi thứ cũng không hề có tác dụng gì, bọn họ chẳng thay đổi được gì cả.

"Mình sống sót từ bên trong chuyện linh dị của quỷ gõ cửa, chẳng lẽ mình truy tìm lâu như vậy lại trở về điểm khởi đầu?"

Trong lòng Dương Gian không biết bản thân nên cảm khái hay kích động nữa, thế nhưng so với hai tâm trạng kia, thì hắn lại cảm thấy bất an nhiều hơn.

Bởi vì chuyện linh dị của quỷ gõ cửa không phải dễ xử lý như vậy.

Với lại thứ có thể khiến cho ngự quỷ nhân đỉnh phong của trăm năm trước chết oan uổng như vậy hiển nhiên là thứ không bình thường.

Trầm tư một hồi lâu.

Bầu không khí bên trong căn phòng có chút ngưng trọng.

Giờ phút này La Vĩnh không dám nói ra chuyện gì nữa, Vạn Đức Lộ có chút ra rời, ông ta ngáp một cái, nhưng không hề rời đi, chỉ biết ngồi yên tại chỗ chờ đến khi kết thúc.

Không phải là do tính kiên nhẫn của hai người này cao.

Mà là vì Dương Gian, người bình thường cũng được, tổng giám đốc tập đoàn gì gì đó cũng được, ai cũng phải ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ chờ Dương Gian suy nghĩ, bởi vì hắn có tư cách này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch