Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 966: Nhân Tố Không Xác Định

Chương 966: Nhân Tố Không Xác Định

Mặc dù lần hành động này của tổng bộ khá bí ẩn, nhưng lại nhận được sự quan tâm của rất nhiều người.

Nếu như mọi chuyện diễn ra thuận lợi thì sẽ không có bất cứ vấn đề nào cả. Thế nhưng một khi hành động bị thất bại, nó sẽ mang đến một mối nguy hiểm tiềm ẩn cực kỳ lớn.

Hơn ba tiếng đồng hồ, không truyền ra bất cứ tin tức tốt nào cả. Điều này có nghĩa là gì thì không cần nói ai cũng hiểu.

Có lẽ lần hành động này còn chưa thực sự thất bại, nhưng hi vọng thành công không còn lớn nữa.

Tập trung lực chú ý nhiều nhất về tình hình xung quanh đây là tổ hành động của tổng bộ.

Tào Duyên Hoa và Vương Tiểu Minh là hai người chủ trương an bài lần hành động này. Nên hiện tại bọn họ đang phải thừa nhận một cỗ áp lực chưa từng có.

Đây không phải là một chuyện linh dị đột ngột bộc phát, mà là một lần hành động được chuẩn bị trước cực kỳ kỹ càng. Cho nên nhất định phải có người đứng ra chịu trách nhiệm cho lần thất bại này.

Ở bên trong phòng họp.

Một đám người chìm vào trầm mặc nhìn chăm chăm lấy hình ảnh được truyền về từ máy bay không người lái.

Sự im lặng này kéo dài gần 10 phút đồng hồ, khiến cho bầu không khí trong phòng họp trở nên kìm nén, gần như bị ngạt thở.

Có người đưa mắt nhìn về phía Vương Tiểu Minh, dường như muốn nhìn chút biểu hiện gì đó từ trên mặt của hắn ta. Nhưng cực kỳ đáng tiếc, từ đầu đến cuối, mặt của tên này chẳng hề thay đổi chút nào hết. Ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, không chút dị sắc. Không biết nên nói là hắn ta có thể mặt không đổi sắc, hay là năng lực chịu đựng áp lực của hắn ta quá mạnh nữa.

- Báo cáo, đã xác nhận được. Ba phút trước, năm người Lý Quân, Liễu Tam, A Hồng, Tô Phàm, Từ Nhất Bình đều đồng loạt mất đi liên lạc.

Người phá vỡ bầu không khí trầm mặc này là một nhân viên trực thiết bị liên lạc.

Nghe được tin tức này, Tào Duyên Hoa đang ngồi hút thuốc khẽ run lên, cổ họng hơi động động, phải một lúc lâu hắn ta mới phát ra tiếng:

- Tình hình hiện trường thế nào rồi?

- Không có bất cứ biến hóa nào.

Câu trả lời của người nhân viên kia gần như dập tắt chút ảo tưởng thành công còn sót lại cuối cùng trong lòng đám người.

- Hành động của nhóm Lý Quân đã bị thất bại. Dựa theo kinh nghiệm xử lý chuyện linh dị nhiều năm của tôi, ở những khu vực mà ngay cả tín hiệu của điện thoại vệ tinh cũng bị ảnh hưởng thì con quỷ bên trong sẽ cực kỳ đáng sợ. Có lẽ bọn họ vẫn còn sống, nhưng không loại trừ khả năng bọn họ hãm vào quá sâu... Dù sao lần này cũng có dính líu đến quỷ họa.

Người nói chuyện là Trầm Lương, hắn ta đưa ra suy đoán của bản thân về lần hành động này.

- Tôi đề nghi nên hủy bỏ lần hành động này, mang quỷ họa đi chỗ khác, không thể để cho tổn thất tiếp diễn được.

- Triệu Kiến Quốc, cậu thấy thế nào?

Tào Duyên Hoa không có hỏi loạn, hắn ta nhìn về phía Triệu Kiến Quốc rồi hỏi.

Trước đó Triệu Kiến Quốc là đội trưởng của phòng liên lạc, nhưng sau đó vì sai lầm nên bị cắt chức, cho đi trong coi căn cứ huấn luyện. Hiện tại lại vì chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ nên đã bị thất nghiệp. Bởi vì chuyện linh dị lần này quá đặc biệt, cho nên hắn ta được tổng bộ mời đến để tham gia vào đoàn cố vấn.

Mặc dù trước đó là do Triệu Kiến Quốc đã phạm phải sai lầm, nhưng kinh nghiệm làm việc của hắn ta cực kỳ phong phú. Nên tổng bộ cũng không thể nào sa thải hắn ta mà không dùng lại.

Kể từ khi bị cắt chức đến giờ, Triệu Kiến Quốc dường như biến thành phật hệ vậy, cộng thêm công việc lúc trước quá rảnh rổi, nên suốt ngày ngồi đọc báo với uống trà.

Nghe Tào Duyên Hoa hỏi thăm, Triệu Kiến Quốc liền thả tờ báo ở trong tay xuống, khẽ ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười:

- Theo tôi nghĩ, chuyện này hẳn vẫn còn nằm trong sự tính toán của giáo sư Vương. Dù sao kế hoạch lần này cũng chính là do ngài ấy định đoạt. Không thể nào có chuyện ngài ấy không chuẩn bị một số thủ đoạn đằng sau được. Cho nên hiện tại ngài hỏi tôi nên làm như thế nào, có phải là quá sớm hay không, Phó bộ trưởng.

Vừa nói, ánh mắt hắn ta vừa nhìn lên trên người của Vương Tiểu Minh.

Lúc này Vương Tiểu Minh cũng không giấu diếm mà nói thẳng:

- Đúng là tôi có kế hoạch rút lui. Nhưng điều mấu chốt là Lý Quân có chịu chấp hành nó hay khong mà thôi. Nếu cậu ta không chịu rút lui thì có nghĩa là tình hình còn chưa đến mức không thể thu thập được. Hiện tại lực chú ý của chúng ta không nên dồn vào bọn họ, mà hẳn là nên chú ý đến mảnh quỷ vực này.

Trầm Lương hỏi:

- Vì sao ngài lại nói vậy?

- Nhân tố không xác định sẽ mang đến những nguy hiểm không xác định. Ở trong mắt của tôi, thứ có thể coi như nguy hiểm không hẳn đã nằm bên trong quỷ vực mà là ở bên ngoài.

Nói xong, Vương Tiểu Minh lại nhìn Triệu Kiến Quốc rồi nói:

- Cho người chú ý đến tình hình xung quanh, chỉ cần thứ bên trong không khuếch tán ra ngoài thì không có vấn đề gì cả. Bất kể là Cảnh sát quỷ, hay là quỷ hỏa, tất cả đều sẽ được giải quyết.

Trong lời nói của Vương Tiểu Minh để lộ ra một cỗ tự tin cực đồ, nhưng cũng có một chút lo lắng.

Hắn ta đã bố trí kế hoạch lần này rất cẩn thận và tỉ mỉ, khuyết điểm duy nhất chính là sự va chạm của hai chuyện linh dị sẽ mang đến một số nhân tốt không xác định. Nếu cái nhân tố không xác định kia mà khuếch tán ra ngoài, thì có thể chuyện linh dị lần này sẽ là một sai lầm không thể khống chế.

Bởi vì việc kiểm soát những yếu tố kia cũng rất quan trọng.

Trầm Lương nói:

- Tôi sẽ để Chung Sơn, Quách Phàm và người phụ trách của thành phố Đại Kinh là Trần Nghĩa đi qua đó canh chừng. Có ba người bọn họ ở đó chắc hắn sẽ không có chuyện gì đâu. Với lại nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó, thì đám người Hội anh em chắc chắn sẽ không đứng nhìn đâu. Hiện tại bọn họ đang tập trung tại cao ốc Bình An, nếu muốn chạy đến giúp đỡ thì chỉ là chuyện trong vòng một phút.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch