Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 967: Năm Người Đi Ra

Chương 967: Năm Người Đi Ra

- Đồng thời ngự quỷ nhân ở lại thành phố Đại Kinh cũng không ít, nên một khi động thủ sẽ có rất nhiều người chạy đến giúp.

Mặc dù lần hành động này chỉ có 5 người tham gia, nhưng tất cả các phương đều phải phối hợp hành động.

Một khi xảy ra vấn đề gì đó, dựa vào năng lực của tổng bộ ở Châu Á, bọn họ sẽ nhanh chóng tập trung toàn bộ ngự quỷ nhân đỉnh phong trong khu vực lại một chỗ.

Đương nhiên bọn họ sẽ không làm như thế khi gặp những chuyện bình thường. Bởi vì hành động tập trung toàn bộ ngự quỷ nhân lại một chỗ là một hành động cưc kỳ mạo hiểm. Cho nên phần lớn thời gian, tổng bộ sẽ phân chia khu vực quản lý cho từng người.

- Nếu vậy thì tốt, chúng ta tiếp tục chờ đi.

Mặc dù Tào Duyên Hoa có vẻ hơi nôn nóng, nhưng vẫn cực kỳ tỉnh táo.

Mà lúc này, Dương Gian cũng đã rời đi khỏi hiện trường.

Hắn đoán chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy được, cho nên tính trở về phòng chuẩn bị một ít thứ. Dù sao một khi lần hành động này gặp phải bất lợi, thì những người khác sẽ phải đi ra để xử lý.

Có lẽ khi đó hắn cũng bị cuốn vào chuyện này.

- Hiện tại càng ngày chuyện linh dị càng trở nên khó xử lý, nếu cứ tiếp tục như này, thì sớm muộn gì ngự quỷ nhân đỉnh phong cũng sẽ bị xử lý hết.

Dương Gian đi một mình trên đường lớn, dần dần rời xa khu vực bị quỷ vực bao phủ kia, trong lòng tràn ngập lo âu và bất an.

"Nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu ra được chân tướng, chỉ có như vậy mình mới dò ra được phương pháp chính xác."

Trong đầu hắn nghĩ đến quỷ gõ cửa, nghĩ đến kết quả hắn vừa mới điều tra được gần đây.

Chờ sau khi xử lý xong chuyện lần này, hắn phải nghĩ cách làm gỏi con quỷ gõ cửa kia. Ít ra cũng phải xác định được trên người của quỷ gõ cửa có thứ mà hắn đang tìm kiếm hay không.

Ngay khi hắn đang định rời khỏi chỗ này.

Thì bất chợt, Dương Gian dừng bước.

Cho dù là rời đi khỏi khu vực nguy hiểm, hắn cũng không bao giờ buông bỏ cảnh giác. Con mắt quỷ ở sau đầu vẫn luốn chú ý đến tình hình quỷ vực.

Mà hiện tại... Mảnh quỷ vực u ám kia đang nhanh chóng tiêu tán.

Dường như quỷ vực của quỷ họa đã kết thúc.

Chờ gần nửa buổi, cuối cùng một thế cục không biết nào đó đã xảy ra.

"Kế hoạch thành công?"

Dương Gian quay đầu, khẽ nhíu mày. Mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng nhờ mắt quỷ nên hắn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ ở phía trước.

Quỷ vực thực sự đã biến mất.

Giống như ở thành phố Đại Xương lần trước vậy, sau khi quỷ chết đói bị giam giữ, quỷ vực lập tức theo đó mà tiêu tán đi.

"Là Cảnh sát quỷ xử lý quỷ họa? Hay là tổng bộ giam giữ được quỷ họa rồi? Hoặc là cả hai cái đều bị xử lý?"

Dương Gian quyết định đứng thêm một lát để quan sát tình hình.

Nhưng mà hắn khá kỳ quái đối với tình huống này.

Quỷ vực của quỷ họa biến mất, mà quỷ vực của Cảnh sát quỷ cũng thế.

Ở phía xa xa kia đã trở nên trống rỗng, không còn mảnh quỷ vực đen nhanh với hình chiếc quan tài nữa, cũng không có thế giới u ám như lúc đầu.

Mà ở trung tâm của chuyện linh dị xuất hiện bóng dáng của 5 người.

Lúc này cả 5 người đang chậm rãi đi ra ngoài.

"Là Lý Quân... còn có người giấy lúc trước Liễu Tam."

Con mắt quỷ trên trán Dương Gian hơi chuyển động, ở trong 5 người phía trước, có một vài người hắn biết, còn lại là hắn quen, đồng thời cũng chẳng biết tên.

"Xem ra đã thành công rồi. như vậy là mình được bớt việc rồi."

Mặc dù hắn không có tham dự vào lần hành đọng này, nhưng khi nhìn thấy đám người Lý Quân có thể an toàn rời đi, thì hắn cũng thở pháo nhẹ nhỡm. Dù sao chuyện này liên lụy đến quá nhiều người, nếu thất bại thì hắn chắc chắn sẽ bị cuốn vào bên trong.

"Nếu đã xong xuôi rồi thì quay về chuẩn bị đối phó với Hội anh em thôi."

Dương Gian không đi lên để chào hỏi, bởi vì điều đó không cần thiết.

Hắn chuẩn bị rời đi.

Nhưng chỉ trong chốc lát, ngay khi Dương Gian chuẩn bị thu hồi mắt quỷ, hắn đột nhiên chú ý đến cái gì đó, cả người đột nhiên run rẩy. Vẻ mặt cũng trở nên kinh dị hơn, đưa mắt tiếp tục nhìn về phía 5 người kia.

Bởi vì hắn phát hiện ra, bất kể là Lý Quân hay Liễu Tam, hoặc là ba vị ngự quỷ nhân còn lại, thì ở trên bàn tay đều có một cái lỗ trống.

Ở xung quanh cái lỗ kia có màu trắng, giống như bị thiếu mất một phần, lại giống như bị thứ gì đó đấm xuyên qua khiến cho chỗ kia bị mất đi.

Điều quỷ dị là cái lỗ kia ở trên tay của bọn họ đều giống nhau, không chênh hay lệch một ly một tý gì hết.

"Quỷ họa... Là bàn tay ở bên trong sương mù."

Dương Gian lập tức nhớ đến một đoạn kinh lịch không được tốt cho lắm.

Hắn từng vô tình gặp qua quỷ họa khi nó đi ngang qua thành phố Đại Xương.

Giờ phút này hắn đột nhiên nhớ đến, khi đó bàn tay của quỷ họa cũng bị một cây nến làm bằng vàng xuyên qua.

Vết thương kia dường như giống y như đúc với đám người Lý Quân.

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe, hắn cảm thấy không tự tin đối với suy đoán này, bởi vì lượng tin tức mà hắn nhận được quá ít.

Hắn cần có điều gì đó để kiểm chứng.

Vì thế Dương Gian yên lặng lôi ra một cây quỷ nến màu trắng.

Nó cũng là quỷ nến, nhưng khác với quỷ nến màu đỏ đậm, cây quỷ nến màu trắng này có khả năng hấp dẫn lệ quỷ.

Hắn lập tức nhóm lửa lên.

Chỉ sau một giây, 5 người ở phía xa xa kia đồng loạt dừng lại, sau đó quay chiếc đầu hơi cứng ngắc kia và nhìn về phía Dương Gian.

- Chết tiệt.

Khi đối đầu với 5 ánh mắt kia, con ngươi Dương Gian co lại, trong lòng hơi run, hắn nhanh chóng thổi tắt cây quỷ nến này.

Năm người này không còn là người nữa... Mà là quỷ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch